Nữ phụ không trộn lẫn

Chương 264: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (27)
 
Cứ cách mấy ngày là Tiểu Quả livestream Lâm Đạm nấu ăn, Bạch Chỉ Lan phụ trách thưởng thức, lối ăn như hổ đói của Bạch Chỉ Lan đã thể hiện được tay nghề của mẹ mình. Nửa tháng sau khi livestream, đột nhiên Tiểu Quả phát hiện ngoại hình của Bạch Chỉ Lan thay đổi long trời lở đất. Người Bạch Chỉ Lan nở nang, hai má đầy thịt, làn da trắng nõn mịn màng, mái tóc dày đen nhánh, ngũ quan không thay đổi nhưng nhan sắc còn đẹp hơn cả khi cô trang điểm và sinh động hơn trước.

Tiểu Quả hoảng hốt, lúc livestream cố tình tránh quay mặt Bạch Chỉ Lan, không muốn để fan phát hiện ra hình tượng mới này của cô. Nhan sắc bây giờ của cô mới xứng với danh ca sĩ đẹp nhất, chỉ cần bước ra ngoài, tất cả mọi người sẽ hét lên vì sức hấp dẫn! Này đâu chỉ là điều dưỡng cơ thể, này là lột xác mới đúng!

“Chị Chỉ Lan, dì Lâm thật sự quá giỏi!” Tiểu Quả không liên tục cảm thán trước mặt Bạch Chỉ Lan.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cứ cách mấy ngày là Thẩm Bích Thủy gọi điện thoại đến, lải nhải nói: “Lan Lan, còn thuốc mỡ giải mẫn không, Chu Ngọc Đình muốn mua, cô ấy trả 5000 tệ cho một hộp, em có bán không? Lần trước nói chuyện video, chị thấy mép tóc của em đã dài ra, có phải mẹ em làm dầu mọc tóc gì cho em không? Còn không, chị mua. Thuốc mất ngủ mỗi tối mẹ em sắc cho em ấy, em cho chị xin mấy chục thang luôn đi, không phải chị dùng đâu, là đạo diễn của bọn chị, ông ấy bị mất ngủ rất nghiêm trọng. Đúng rồi, thuốc viên mẹ em cho em uống mỗi ngày còn không đó?”

Có thể tặng Bạch Chỉ Lan đều tặng, không thể tặng thì tìm lấy cớ có lệ lờ đi, dù vậy, các ngôi sao nữ muốn thông qua Thẩm Bích Thủy làm quen với cô cũng ngày càng nhiều. Thuốc mỡ Thẩm Bích Thủy lấy đi còn dùng hiệu quả hơn các loại mỹ phẩm dưỡng da nổi tiếng, trong vòng ba ngày có thể khôi phục da mịn màng, sáng bóng, căng mọng, mắt thường có thể nhìn thấy hiệu quả rõ ràng.

Thẩm Bích Thủy tặng một hộp thuốc mỡ cho một người bạn thân trong đoàn phim, người bạn này lại chia cho người khác một ít, hiệu quả nhanh chóng đồn khắp giới giải trí.

Sau khi cúp điện thoại, Bạch Chỉ Lan nhìn khuôn mặt rạng rỡ được thay đổi hoàn toàn của mình, cô ta thấy hết sức kinh ngạc và ngỡ ngàng. Trong lúc vô ý, cô đã thay đổi nhiều đến thế, giống như vứt đi gánh vác, phá vỡ gông cùm xiềng xích, bước đến một thế giới tràn ngập ánh mặt trời. Thế giới này có tình yêu, có sự ấm áp và có cả hy vọng, những thứ này từng chút từng chút một hàn gắn trái tim vỡ nát của cô trở nên nguyên vẹn

Đã lâu rồi cô không nghĩ đến chuyện tự làm đau mình, cũng chẳng nhớ mong gì đám người Bạch Bằng Phi. Cô không sống vì tranh giành nữa, mà là vì hưởng thụ: Hưởng thụ giấc ngủ ngon, hưởng thụ thức ăn ngon, hưởng thụ âm nhạc, hưởng thụ sự thoải mái và dịu dàng mẹ mang đến cho cô.

Bạch Chỉ Lan sờ chính mình trong gương, bỗng nhiên mỉm cười chân thành.

Một tháng trôi qua rất nhanh, An Tử Thạch và An Trọng Anh đã trở về nước, chuẩn bị đến tỉnh H thăm hỏi hai mẹ con Bạch Chỉ Lan. Sau khi đoàn người xuống máy bay thì đổi sang ngồi ô tô, ở bên kia đường, có nhân viên chương trình đang quay phim.

“Bà Lâm không có kế hoạch gì cả, bà ấy nói mời mọi người đến nhà bà ấy ở ba ngày, chỉ cần ăn uống thôi không cần làm gì khác.” Tổng đạo diễn khiếp sợ nhìn An Lãng, sợ y không hài lòng với sắp xếp như thế.


An Lãng gật đầu, khuôn mặt lạnh lùng mặt mày thoáng chút dịu dàng.

Thế nhưng An Tử Thạch cau mày nói: “Không làm gì hết, cứ thế ở lại nhà dì ấy? Ghi hình như vậy có ổn không? Liệu người xem có thấy nhàm chán chứ?”

“Không đâu, người xem rất thích phong cách của bà Lâm.”

Mấy ngày nay tổng đạo diễn vẫn luôn để ý livestream của Tiểu Quả, sau đó đỏ mắt nhìn số lượt theo dõi của Tiểu Quả lên đến con số hơn năm triệu, một khi Tiểu Quả bắt đầu livestream bà Lâm nấu ăn, sẽ có mấy trăm ngàn người đua nhau tràn vào trong phòng, độ hot cực kỳ cao. Có một câu ông ta không dám nói trước mặt An Tử Thạch —— thật ra trụ cột của chương trình sớm đã đổi từ cậu ta và An Trọng Anh thành hai mẹ con Bạch Chỉ Lan. Tài nấu nướng của Lâm nữ sĩ quá xuất sắc.

An Tử Thạch lấy kịch bản của mình ra, định nói gì đó nhưng lại nghe chú mình nói chắc như đinh đóng cột: “Hết thảy nghe theo sự sắp xếp của Lâm nữ sĩ.”

“Vâng An tổng.” Tổng đạo diễn vội gật đầu.

An Tử Thạch nuốt một ngụm nước bọt, đành phải chấp nhận.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

An Trọng Anh liếc nhìn em trai cười như không cười, thử nói: “Nói chuyện công việc xong rồi, em trai à, giờ chúng ta trò chuyện chút về việc riêng nhé? Năm nay em đã bốn mươi sáu tuổi rồi, nếu không kết hôn thì đời này sẽ phải độc thân, chị sốt ruột cho em đấy.”

Tổng đạo diễn ngồi co rụt người lại, vờ như mình không tồn tại. Chuyện riêng của An gia nghe ít thì tốt hơn.

An Tử Thạch nhớ tới thổ hào tên Lãng nổi tiếng trong phòng livestream, lấy can đảm hỏi: “Chú, chú thích kiểu người gì? Năm đó chú ở quân đội nên không tìm được đối tượng, bây giờ chú đã xuất ngũ nhiều năm, chẳng lẽ chưa tìm được ai? Chú chính là người đàn ông độc thân có tiền có quyền đó.”

An Trọng Anh cố ý gặng hỏi: “Em trai, có một lần chị từng nghi ngờ em không thích phụ nữ đó. Em nói thật đi, em là gay à?”

Tổng đạo diễn lặng lẽ cuộn tròn người, bắt đầu run lẩy bẩy.


An Lãng nhìn thẳng phía trước, đôi môi mỏng lạnh lùng thế mà cong lên thành một nụ cười ấm áp, chậm rãi nói: “Trước đây em không biết em thích kiểu phụ nữ thế nào, luôn cảm thấy mọi người mang đến cho em cảm giác không đúng lắm. Con người của em không thích tạm bợ, nếu không tìm được, vậy thì dứt khoát không tìm nữa, nhưng giờ em đã đã biết…”

Đôi mắt của An Trọng Anh sáng lên, hỏi: “Em biết cái gì?”

An Tử Thạch vội vểnh tai lên nghe.

An Lãng liếc bọn họ một cái, tiếp tục nói: “Em biết người em thích trông như thế nào rồi. Cô ấy phải cực kỳ xinh đẹp…”

An Trọng Anh hỏi tiếp: “Đẹp đến mức nào?”

An Lãng khẽ cười một tiếng, vẻ mặt hớn hở: “Đẹp đến khó mà hình dung được. Cô ấy còn phải dịu dàng, có thể bao dung tất cả, cũng rất mạnh mẽ, có thể gánh vác mọi việc. Cô ấy tốt bụng, dũng cảm, đa tài đa nghệ, hào phóng khéo léo, khí chất tao nhã. Cô ấy có nội hàm phong phú, sở thích đặc biệt, tư tưởng cao quý, cô ấy là độc nhất vô nhị.”
 
An Trọng Anh: “…”

An Tử Thạch: “…”

Tổng đạo diễn: “…”

An Trọng Anh lấy lại bình tĩnh rồi mới khẽ cười nói: “Em trai à, người không biết còn tưởng rằng em đang chơi nối thành ngữ đấy. Trên đời này có người hoàn mỹ vậy à? Hay là mắt em quá cao rồi chăng?”

An Tử Thạch nhịn không được lải nhải: “Chú, chú dứt khoát cưới tiên nữ luôn đi. Người chú hình dung không phải ăn cơm lớn lên mà là uống tiên lộ lớn lên. Thật ra thì có một số người nhìn bề ngoài rất hoàn mỹ nhưng sau khi hiểu rõ rồi mới phát hiện ra người đó có đủ loại khuyết điểm. Có thể người nọ không hoàn toàn giống như tưởng tượng của chú đâu, chú nên tìm hiểu thật kỹ rồi nói sau, chớ lao đầu vào.”

An Lãng cười như không cười liếc cậu ta một cái, không nói nữa.


Xe hơi chạy băng băng trên đường cao tốc, sau đó rẽ vào quốc lộ, đi hơn nửa ngày đường, cuối cùng cũng đến thôn Tiểu Điền. Tổng đạo diễn cầm lấy bộ đàm, bảo nhân viên vào vị trí của mình kiểm tra máy móc, xác nhận mọi thứ đều bình thường mới nói với đoàn người An Lãng: “Sau khi xuống là chúng ta bắt đầu livestream ngay, An tổng, mọi người chuẩn bị sẵn sàng đi nhé.”

An Lãng gật đầu, đảo mắt qua cà vạt, nút tay áo, đồng hồ và đồ vest của mình, xác định tất cả đều chỉnh chu. An Tử Thạch và An Trọng Anh là nghệ sĩ, lúc này đang thoải mái ngẩng đầu lên để cho chuyên viên trang điểm trang điểm lại.

An Lãng nhẫn nại một chốc, cuối cùng chậm rãi nói: “Chị, có thể cho em mượn chuyên viên trang điểm của chị một lát không?”

Chuyên viên trang điểm sợ hết hồn, vội khoát tay nói: “An tổng, ngài hoàn hảo rồi, không cần trang điểm.” Trang điểm cho vị đại boss này cô ta sợ mình trượt tay.

“Thật không?” Đột nhiên An Lãng có chút không tự tin.

An Trọng Anh sắp nhịn cười đến nội thương, một lúc sau mới nói thành lời: “Thật, hôm nay em đặc biệt đẹp trai. Em trai à, da em màu đồng, đánh phấn trắng lên trông giả lắm, ngược lại rất xấu.”

Da An Tử Thạch và An Trọng Anh đều là da trắng, phấn chuyên viên trang điểm chuẩn bị là màu trắng ngà, đúng là không hợp với y. An Lãng nhìn chằm chằm hộp trang điểm của hai người một lúc, lúc này mới từ bỏ. Một bên khác, Lâm Đạm đã nhận được tin khách đến, đang cùng Bạch Chỉ Lan từ từ đi ra ngoài đón. Livestream đã được mở, chuyên viên quay phim quay qua phía sau hai người họ, một chiếc xe hơi từ từ chạy đến đây, dừng ở ven đường.

Người xem kích động nói:【Nam thần quốc dân và nữ thần quốc dân tới!】
 
【Lan Lan và mẹ Bạch của chúng ta là con gái quốc dân và bà mẹ quốc dân!】

【Nghe nói tập này sẽ có một vị khách mời bí ẩn, không biết đó là ai.】

【Đảm bảo Bạch Chỉ Lan lại tạo scandal với idol của chúng ta, thật là phiền! Thủ đoạn kéo rating của tổ chương trình quá bỉ ổi! Idol đã từng đăng Weibo phủ nhận quan hệ giữa cậu và Bạch Chỉ Lan, cậu rất ghét Bạch Chỉ Lan! Căn bản không muốn quay cùng cô ta!】

【Bạch Chỉ Lan không biết xấu hổ!】

【Có thể hủy bỏ lần quay này không? Cho nam thần của bọn tôi quay cùng với người khác được không?】

【Bạch Chỉ Lan không ngừng tạo scandal! Tổ chương trình dùng mánh lới hèn hạ! Giới giải trí thối nát!】


Lần livestream này, ngay từ đầu đã có mùi không thuận lợi. Fan của An Tử Thạch quá hung dữ, không thích cậu ta có bất kỳ quan hệ nào với các nữ minh tinh. Bạch Chỉ Lan từng có scandal với cậu ta, cô bị chửi rủa đến mức phải khóa Weibo. Lúc mở lại tay cô còn hơi run, không cần nghĩ cũng biết fan An Tử Thạch sẽ mắng mình như thế nào. Nhưng khi cô liếc mắt qua nhìn thấy vẻ thản nhiên của mẹ mình, cô dần bình tĩnh lại. Cô có một sự tin tưởng khó hiểu —— có mẹ ở đây, mọi việc đều suông sẻ.

【Tới rồi tới rồi, đôi giày da sáng bóng này, đôi chân dài không có chỗ đặt này, không phải nam thần nhà tôi thì là ai đây?】

Trong sự hoan hô của fan, An Tử Thạch bước ra cửa xe, đứng ở ven đường mỉm cười chào hỏi Bạch Chỉ Lan và Lâm Đạm. Trông cậu có vẻ rất vui, ánh mắt trong veo cũng dịu đi như là rất mong chờ chuyến thăm hỏi lần này. Sau đó cậu xoay người, đưa tay ra đỡ An Trọng Anh xuống.

Fan không ngừng khen An nữ thần xinh đẹp, phong thái năm đó không giảm, An Trọng Anh trố mắt nhìn chằm chằm Lâm Đạm.

An Trọng Anh đã xem livestream của Bạch Chỉ Lan, tất nhiên là biết mẹ của cô rất đẹp. Nhưng sau khi nhìn thấy người thật bà mới tin, trên đời này thật sự có kiểu người như thế: Vẻ đẹp của họ không thể nào hình dung bằng lời được, cho dù không tìm chút tì vết nào trong ống kính, thế nhưng khi gặp ở ngoài đời, bạn vẫn phải cảm thán từ tận đáy lòng rằng: “Bà Lâm, tôi cảm thấy người không ăn ảnh nhất chính là bà.”

Lâm Đạm mỉm cười gật đầu: “Cảm ơn đã khen.”

Người xem bối rối, quay sang hỏi nhau:【Cái này là khen á? Không ăn ảnh là chê mà nhỉ?】

【Ý của An nữ thần là: Ngoài đời mẹ Bạch còn đẹp hơn trên màn ảnh. Đây tất nhiên là khen!】

【Mẹ Bạch phản ứng thật nhanh. Ban đầu tôi còn nghĩ rằng nữ thần đang mắng người!】

【Trên màn ảnh mẹ Bạch đã đủ đẹp rồi, ngoài đời thật phải đẹp đến mức nào đây? Trời ạ, không tưởng tượng nổi.】

【Thớt nhìn cô An là biết. Cô An là nữ thần nổi tiếng trong giới, thế nhưng mẹ Bạch đứng chung với bà ấy mà chẳng hề bị lu mờ. Bởi vậy có thể tưởng tượng ra được, ngoài đời mẹ Bạch xinh đẹp cỡ nào. Nhan sắc của mẹ Bạch là hàng thật giá thật.】

Đúng vào lúc này, chuyên viên quay phim chậm rãi di chuyển máy quay từ trái sang phải Lâm Đạm, cho cô một cảnh quay đặc biệt, quay luôn khuôn mặt mộc của Bạch Chỉ Lan vào ống kính.

Fan: 【Sợ ghê!!!!! Đây là Bạch Chỉ Lan!!?? Dưỡng sắc??!! Con mẹ nó đây là đổi thành người khác luôn rồi?!!】


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận