Chương 283: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (46)
An Lãng vừa mới biết được chuyện Cục lâm nghiệp và Sở cảnh sát hợp tác điều tra Lâm Đạm thì người của hai bộ phận này đã tìm tới cửa, hiệu suất cao đến không tưởng tượng được. Y theo phản xạ nhìn tổng đạo diễn, đang lo lắng nên livestream hay không thì Lâm Đạm đã chủ động ra đón, trên mặt hoàn toàn không có vẻ hoảng hốt.
“Xin hỏi cô là đồng chí Lâm Đạm đúng không? Có người tố cáo cô đốn thực vật được quốc gia bảo vệ, mong cô phối hợp điều tra với bọn tôi.” Người dẫn đầu nọ lấy lệnh lục soát ra.
“Được thôi.” Lâm Đạm nhận lấy lệnh điều tra xem, chỉ: “Nhà kính trồng hoa của tôi ở phía sau.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bạch Chỉ Lan đang khóc đến thở hổn hển, nhìn thấy mẹ mình bị một nhóm cảnh sát vây quanh, vội vàng chạy tới, giọng nói đứt quãng: “Mấy người, muốn làm, gì? Mấy người, không được, bắt mẹ tôi! Hức…” Nói xong câu cuối cùng cô không nhịn được khóc nấc lên, chọc cho Lâm Đạm không biết nên khóc hay cười.
“Không sao đâu, chẳng qua là phối hợp điều tra mà thôi.” Lâm Đạm lấy khăn giấy ra lau nước mắt giúp cô.
Người xem trong phòng livestream sốt ruột muốn chết, antifan vừa rồi bị mọi người mắng đến không dám mở miệng lại gào lên:【Đồng chí cảnh sát mau bắt bà ta đi, xử bà tử hình! Chúng ta là xã hội pháp luật, máy quay vẫn còn quay, nhân dân cả nước đều nhìn thấy, mấy đồng chí không thể làm việc thiên vị!】
Đương nhiên là người của Cục lâm nghiệp và Sở cảnh sát biết máy quay vẫn còn quay, cho nên để thận trọng, đưa theo nhà thực vật học uy tín nhất trong tỉnh đến, định tiến hành giám định hoa lan của Lâm Đạm.
Sắc mặt của An Tử Thạch và An Trọng Anh vô cùng khó coi, Bạch Chỉ Lan hoảng đến liên tục rơi nước mắt, ngay cả người quen nhìn sóng to gió lớn như An Lãng còn bày ra vẻ nghiêm trọng, duy chỉ có Lâm Đạm vẫn là vẻ thờ ơ, sau khi đưa đoàn người vào nhà kính, bà nói: “Lúc giám định mọi người cẩn thận chút, cầm nhẹ nhàng đặt xuống nhẹ nhàng, hoa của tôi đều là chủng đột biến, trồng không dễ gì.”
Người của cục lâm nghiệp không buồn đáp lời bà, chỉ nói chuyện với chuyên gia nọ: “Giáo sư Ngô, giáo sư nhìn thử đi.”
Giáo sư Ngô nhìn thấy khắp nhà kính toàn là hoa lan, đôi mắt lập tức sáng lên, sửng sốt một lúc lâu mới cầm lấy chậu hoa đánh số 001 lên nhìn. Mỗi người của Cục lâm nghiệp và Sở cảnh sát đều cầm một quyển sổ nhỏ chuẩn bị ghi chép lại, vẻ mặt hết sức nghiêm túc, dường như chắc chắn chuyện Lâm Đạm phạm tội là thật.
Người xem trong phòng livestream đều đổ mồ hôi lạnh, sợ chuyên gia này phun ra một câu định tội Lâm Đạm. Có người tố chất tâm lý tương đối yếu, dứt khoát tắt livestream đi, để lại lời nhắn:【Tôi xem sau vậy, nếu mẹ Bạch bị bắt, mọi người nhớ nói với tôi đấy, tôi cũng ký tên trong đơn chung.】
【Tôi cũng không dám xem!】
【Đồ ngu nào tố cáo vậy? Có còn là người không đấy?】
【Mấy người mới là đồ ngu! Dù có là ai, vi phạm pháp luật thì nên nhận lấy trách nhiệm!】
Thấy mọi người lại muốn chiến tranh xé nát antifan, cuối cùng giáo sư Ngô cũng mở miệng nói: “Đây chỉ là hoa lan đột biến bình thường, không có trong danh mục thực vật được quốc gia bảo vệ.”
Tay cầm bút của mấy điều tra viên đang chuẩn bị ghi lại chứng cứ tội phạm của Lâm Đạm cứng đờ.
Giáo sư Ngô cầm một chậu hoa khác lên nhìn thật kỹ, lắc đầu nói: “Cái này cũng không phải.”
Đám người An Lãng nhìn ông bằng đôi mắt sáng rực, Lâm Đạm thì cầm lấy bình nước chậm rãi tưới hoa, không bị ảnh hưởng. Thứ sinh tồn đòi hỏi nhất là hiểu biết quy tắc và vận dụng quy tắc, đạo lý này Lâm Đạm rõ hơn bất kỳ ai, cho nên dù có là việc trồng hoa nho nhỏ như thế bà cũng càng thêm cẩn thận, những vật được bày ở trên bàn tuyệt đối không có vấn đề.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cái này không phải, cái này cũng không phải, không phải, không phải, tất cả hoa ở này đều không phải.” Giáo như Ngô kiểm tra từng chậu hoa lan một, sau đó bác bỏ toàn bộ. Tay cầm bút của điều tra viên đã cứng đờ, sau đó dứt khoát buông quyển sổ xuống, chết lặng nhìn giáo sư Ngô liên tục lắc đầu.
Người xem livestream:【… Đây là tình huống gì vậy?】
“Tình huống gì?” Điều tra viên và trưởng nhóm điều tra cũng không nhịn được hỏi.
“Không có tình huống gì cả.” Giáo sư Ngô không ngẩng đầu lên nói.
Cuối cùng An Lãng cũng thả lỏng, đang chuẩn bị cầm lấy bình nước khác tưới hoa thì bị Lâm Đạm đánh nhẹ vào mu bàn tay. Y nhướng mày nhìn đối phương, nghe thấy Lâm Đạm thấp giọng nói: “Hằng ngày tưới nước đều có một lượng nước nhất định, anh đừng làm hoa tôi chết chìm.”
“Được rồi.” An Lãng khẽ cười, đã hoàn toàn yên tâm. Trước giờ Lâm Đạm làm việc rất cẩn thận, cho nên chắc chắn nhà kính của bà không có vấn đề gì.
Lâm Đạm không đi theo những điều tra viên kia, tự mình mang ba chậu hoa ra, trồng lại ba gốc hoa ngày hôm qua An Tử Thạch đánh vỡ lại vào đất. An Tử Thạch cũng nhìn ra chút ý, lấy khăn tay ra lau mặt cho Bạch Chỉ Lan, lau sạch nước mắt nước mũi cho cô, sau đó kéo cô ngồi sụp xuống bên cạnh Lâm Đạm, giúp chôn hoa.
“Dì Lâm, ba gốc hoa này không sao chứ ạ?” An Tử Thạch hỏi nhỏ.
“Không sao.”
“Cháu không phải đền tiền ạ?”
“Có vỡ nát cũng không cần cháu đền.”
“Dì Lâm thật hào phóng!” An Tử Thạch bật ngón cái lên, vẻ mặt hí hửng.
Chỉ có An Trọng Anh là đi theo những điều tra viên nọ, giả như mình là chủ của nhà kính này. Lòng bà cũng rất mệt mỏi nhưng những người khác đều không quan tâm, bà còn cách nào khác đâu?
Hai chuyên viên quay phim chia làm hai nhóm, một nhóm quay điều tra viên, một nhóm quay Lâm Đạm, vì thế phòng livestream chia làm hai. Bên trái là Lâm Đạm nhàn nhã trồng hoa, bên phải là điều tra viên bày trận đón địch và giáo sư Ngô, so sánh hai bên đối lập nhau có chút buồn cười.
Người xem có ngốc cũng biết, Lâm Đạm có thể để điều tra viên đến thăm nhà kính như thế chắc chắn nhà kính của bà không có vấn đề gì.
【Mẹ Bạch làm việc luôn thận trọng. Không thể nào bà vi phạm pháp luật được!】
【Thấy mẹ Bạch còn có tâm trạng trồng hoa là tôi yên tâm rồi!】
【Ổn rồi, chắc chắn không sao!】
【Mấy người yên tâm sớm quá đó, hoa lan khác có vấn đề hay không thì tôi không biết nhưng tôi đảm bảo gốc phong lan ma và lan thủy tinh này có vấn đề! Phong lan ma được liệt kê trong《Công ước Washington*》, lan thủy tinh là thực vật hoang dã quý hiếm của nước ta, cấm khai thác!】
*CITES (viết tắt của cụm từ trong tiếng Anh Convention on International Trade in Endangered Species of Wild Fauna and Flora - Công ước về thương mại quốc tế các loài động, thực vật hoang dã nguy cấp) hay Công ước Washington (Washington Convention).
Người xem này vừa bình luận xong thì giáo sư Ngô cũng đã kiểm tra xong tất cả hoa lan, chỉ còn lại ba chậu trong góc.
“Hai gốc này có vấn đề.” Giáo sư Ngô quả quyết.
Cuối cùng mắt điều tra viên cũng sáng lên, đồng loạt cầm sổ lên chuẩn bị ghi chép, thì thấy Lâm Đạm chậm rãi đứng lên, lấy một cái điều khiển từ xa ra mở máy chiếu trên trần nhà kính nói: “Nhà kính này của tôi là nhà kính thông minh, có gắn camera, tôi có thể chứng minh hai gốc lan này là do tôi trồng nhân tạo, không phải lấy ngoài tự nhiên.”
Máy chiếu chớp nháy vài cái rồi hình ảnh rõ nét hiện lên, Lâm Đạm và một cụ già hơn sáu mươi tuổi ngồi sụp trước gốc cây táo đã chết khô đang quan sát cái gì đó. Lâm Đạm ấn mấy cái trên điều khiển từ xa, phóng lớn hình ảnh lên, thì ra không phải bọn họ quan sát cây táo, mà là một vật nhô lên trên rễ cây.
Cùng lúc đó, Lâm Đạm giải thích: “Cây táo này là bạn của tôi nhập khẩu từ Mỹ, đáng tiếc không thể sống được, lúc chuẩn bị đốt nó thì được tôi phát hiện, vì thế mua về với giá cao. Thứ tôi mua không phải giống táo, mà là vật hình dải băng bám vào phần rễ thối rữa đó, giáo sư Ngô, hẳn là giáo sư biết nhỉ?”
Giáo sư Ngô nhìn chằm chằm màn hình một lúc lâu, vẻ mặt ngày càng kích động: “Biết! Dải băng màu san hô này chính là rễ của phong lan ma. Phong lan ma phân bố ở khu vực Bắc Âu và Trung Âu, không có lá, không có khả năng quang hợp, cho nên hoa mới có màu sắc cực kỳ nhạt như thế. Rễ hút của nó gắn chặt vào cây khô mục nát, chủ yếu là trên thân cây táo. Cô Lâm, cô thật may mắn! Không, không đúng, không chỉ có may mắn, cô còn phải có kỹ thuật mới có thể trồng được nó!”
Lâm Đạm không lên tiếng, chỉ ấn tua nhanh, trên màn hình Lâm Đạm lấy một cái cưa ra, cưa đoạn cành khô mà rễ phong lan ma bám vào, chuyển vào trong chậu, dùng lá cây sồi mục làm phân bón, bắt đầu trồng phong lan ma nhân tạo. Vài ngày sau, bộ rễ gần như chết khô bắt đầu phát triển, thân cây mọc dài lên, nở ra hoa trắng nho nhỏ, nhợt nhạt, giống như những bóng ma đu đưa trong gió.
Điều tra viên trợn tròn mắt khi xem đoạn video, tâm trạng giáo sư Ngô thì vô cùng phức tạp, liên tục khen ngợi: “Cô Lâm, cô thế mà có thể trồng nó sống được thật! Quá giỏi! Trước giờ tôi chưa từng nhìn thấy phong lan ma được trồng nhân tạo thế này, quá kỳ diệu!”
Một điều tra viên hạ thấp giọng hỏi: “Trưởng nhóm, đây có tính là phạm tội không?”
Không đợi trưởng nhóm trả lời, người xem đã châm chọc: 【Này tính cái rắm! Anh có kiến thức về pháp luật không đó? Gốc phong lan ma này bám vào cây táo, cây là do mẹ Bạch mua, sao coi là khai thác cây hoang dã được?】
Quả nhiên điều tra viên trưởng lắc đầu nói: “Không tính.” Sau đó ánh mắt của đám người này dán trên cây lan thủy tinh.
Lâm Đạm ấn điều khiển, chuyển video khác, “Gốc lan thủy tinh này cũng là do tôi trồng nhân tạo, tôi có video giám sát.”
Đôi mắt của giáo sư Ngô mở còn to hơn chuông đồng. Nhưng dù ông có tin hay không thì hình ảnh trên máy quay cũng đủ để chứng minh trong sạch của Lâm Đạm. Ông cụ trong video trước nghiên cứu cây táo cùng Lâm Đạm cầm một cái đĩa petri đi vào nhà kính, phấn khởi nói: “Tiểu Lâm, đây là sợi nấm lan thủy tinh vườn bách thảo tỉnh H bên kia đặc biệt phê duyệt cho cháu. Vốn bọn họ định trồng lan thủy tinh với quy mô lớn nhưng kết quả đều thất bại, nghe nói kỹ thuật của cháu giỏi nên tặng sợi nấm lại cho cháu. Nếu cháu trồng được thì tốt, không được thì coi như chúng ta cống hiến cho khoa học.”
Lâm Đạm đợi Thẩm Thông trong màn hình nói xong mới ấn nút tua nhanh. Quá trình lan thủy tinh đâm chồi đến sinh trưởng hoàn toàn mê hoặc giáo sư Ngô, mấy điều tra viên hậm hực buông bút xuống, để lộ vẻ xấu hổ. Vốn bọn họ tưởng vụ án lần này bọn họ nhận là vụ án quan trọng, không ngờ lại là một đám quạ đen, bọn họ quản lý về khai thác ngoài thiên nhiên, về trồng nhân tạo thì bọn họ không quản lý được.
Lâm Đạm đi đến nhà kho bên cạnh, lấy một xấp tài liệu ra nói: “Đây là hóa đơn tôi mua cây táo, đây là văn kiện vườn bách thảo tỉnh H đặc biệt phê duyệt cho tôi, mọi người có thể xem.”
Điều tra viên trưởng nhận lấy tài liệu, đáp một tiếng ừm khô khan.
Một điều tra viên trẻ tuổi chỉ vào chậu hoa lan cuối cùng nói: “Ở đây còn một chậu chưa kiểm tra!”
Lúc này giáo sư Ngô mới hoàn hồn, nhìn thật kỹ chậu hoa lan long lanh trong suốt giống như bông tuyết cuối cùng, mặt lập tức đỏ lên, lửa bừng bừng trong đôi mắt như là phát hiện ra báu vật vô giá, “Đây, đây là địa lan đột biến? Không đúng, không đúng, là loài thoái hóa, nó hoàn toàn thoái hóa thành hoa đơn một thân duy nhất, nếu tôi không nhìn nhầm, cô còn ghép gen phong lan ma và lan thủy tinh cho nó. Tôi hành nghề vài thập niên rồi, chủng lan đột biến hoàn mỹ và tiến hóa tôi đã nhìn thấy nhiều, thế nhưng chủng thoái hóa hoàn mỹ thế này thì trước giờ chưa từng thấy! Kỳ diệu, cái này thật là kỳ diệu! Cô Lâm, phương diện kỹ thuật trồng cây của cô tuyệt đối ở đẳng cấp quốc tế!”
Giáo sư Ngô nhìn chằm chằm gốc lan nọ, biểu cảm chỉ có thể dùng hai chữ “Si mê” để hình dung.
Điều tra viên lật danh sách thực vật được quốc gia bảo vệ, sau đó cực kỳ xấu hổ.
Người xem vội hỏi:【Tình huống gì vậy? Tôi biết hoa lan này siêu đẹp, siêu hoàn mỹ, nhưng nó có trong danh sách thực vật được quốc gia bảo vệ không? Mẹ Bạch có tội không đấy?】
【Địa lan là lan bình thường, không tính là thực vật được quốc gia bảo vệ. Tất cả hoa lan kỳ lạ trong nhà kính này đều là chủng đột biến, dị chủng và chủng thoái hóa, trông có vẻ quý hiếm nhưng không nằm trong thực vật được quốc gia bảo vệ. Tôi chỉ có thể nói rằng kỹ thuật trồng lan của mẹ Bạch thật sự quá đỉnh, biến hoa lan rõ bình thường nhất thành hoa lan quý hiếm.】
【Ơ? Antifan tố cáo mẹ Bạch đâu? Đi đâu vậy? Chú cảnh sát, trên mạng có người tung tin nhảm, có người báo cảnh sát giả, mấy chú không quản lý à? Mấy chú không quan tâm thì cháu phải tố cáo rồi! 】
Vì thế không lâu sau, mấy antifan kia đều bị tố cáo, tình tiết nghiêm trọng không khác gì bị tra đồng hồ nước*.
*Khi cảnh sát xử lý vụ án, để đánh lừa nghi phạm mở cửa, họ sẽ giả làm người ghi nước lừa nghi phạm mở cửa và sau đó bắt nghi phạm