(Truyện ta đã đến .com:v Vui vãi nồi)
"Anh Vũ không còn thương em nữa! Sao anh để người con gái khác ôm mình?" Khương Ái ÁI uy uy khuất khuất mở miệng, nước mắt lưng tròng.
Tuần Vũ nâng mắt nhìn Khương Ái Ái, "Cô ấy là bạn gái tôi."Rồi vòng tay chặt hơn, ý cô và anh là bạn trai, bạn gái.
Khương Ái Ái giả ngu, "Bạn gái đâu nhất thiết phải ôm ấp như vậy!"
Tuần Vũ: "..." Là bạn gái kia không phải bạn gái này!
"Là vợ tương lai và là người yêu hiện tại của tôi." Giọng anh đầy dứt khoát.
Thình thịch... thình thịch... trái tim Lạc Quyên bay lên chín tầng mây, nhảy lên mười tầng nhà và rầm.. ngã sau khi nghe thấy câu nói của Khương Ái Ái: "Em mới không chấp nhận! Cô ta là con nhỏ chân què! Được mỗi quả bưởi! Có gì hay ho đâu chứ!"
Lạc Quyên nhìn xuống bưởi của mình rồi nhìn màn hình siêu phẳng Khương Ái ÁI, Khương Ái Ái tưởng cô tức giận trong lòng đắc ý nhưng vẻ mặt cô thì hiện ra bất đắc dĩ, "... Lôi quả bưởi của tôi ra làm gì? Cô đi mua hai quả về đeo lên người là được! Ghen tỵ với nó làm chi?"
"Tôi đây mới không cần! Xí" Khương Ái Ái bĩu môi, dẫm chân và tức giận.
"Xí!" Tưởng mỗi cô xí được chắc? Tiểu khuyết tật ta từ bé đã xí một cách thuần thục rồi!
Khương Ái Ái bốc hỏa.
Khó nhai! Khó nhai! Có người khó nhai hơn cả ả ta!
Tuần Vũ/Tuần Nghiêm: "..." Nói chuyện này trước mặt hai bọn tôi các cô không thấy ngại à? Làm ơn giống con gái một chút được không?!
Tuần Vũ vốn lo lắng Khương Ái Ái sẽ làm tổn thương cô bằng lời nói đầy gai kia, khi thấy Lạc Quyên chỉ bất đắc dĩ không thì lạnh nhạt với câu nói Khương Ái Ái nói ra thì anh vô cùng kinh ngạc. Con người đều sẽ có lòng tự trọng, tự ái, cảm xúc và những thứ khác, lời nói người khác đôi khi thốt ra liền làm tổn thương nó, nặng hay nhẹ còn tùy vào người bị nói. Anh hiểu... cô đã tổn thương rất nhiều, dường như cô như thế khiến anh hơi đau nhói ở tâm...
Có phải trong cô tổn thương quá nhiều nên đã chai sạn?
Tuần Vũ tự ngược mình một mảnh... thêm tự mình nhủ mình không được phụ cô.
Lạc Quyên đơn thuần không để ý vì từ bé đã nghe bao lời chê cười, giễu cợt do bọn trẻ trâu nói, cô chỉ coi những lời Khương Ái Ái nói như lời trẻ trâu. Tổn thương một chút, vẫn là thành quen với chút tổn thương nhỏ nhoi a! Cô đây không để ý với thói quen.
Nhưng thu hoạch được tình cảm chồng tương lai Lạc Quyên rất vui!
Cuộc tranh cãi giữa bưởi và ti vi siêu phẳng là một trận chiến không hồi kết...
Đám người trong đây tỏ vẻ hôm nay là một ngày chưa bao giờ bọn họ cảm thấy muốn nhanh trôi qua đến thế.
...
"Liệu phu nhân... ý bà là?" Ông Tuần dè dặt nhìn bà Liệu.
"Hủy hôn, con gái tôi không thể cùng nhị thiếu gia Tuần gia ông được." Bà Liệu hờ hững.
"Nhưng..." Ông Tuần nhíu mày.
Đang yên lành đùng một cái hủy hôn? Còn chưa xong cả dự án kia mà? Bây giờ mà hủy hôn thì... dự án cùng kế hoạch cũng xong!
"Ông Tuần, tôi nghĩ rằng kế hoạch bấy lâu của ông nên dừng tại đây."
Khi Tình nhi nói bà phải đề phòng người bạn lâu năm chồng mình thì bà có chút ngại... điều tra xong thì... haha... cài vào bao nhiêu gián điệp, người mình ở Đạc Na? Một số người gài vào đã vô cùng vững chắc, ghim sâu vào... từ từ ăn sâu vào Đạc Na.
E là một sự cố vừa vừa thôi là Đạc Na sẽ rơi vào tay của ông Tuần này.
"Liệu phu nhân... ý gì? Tôi không có làm gì! Xin bà đừng làm hỏng danh dự của tôi!" Ông Tuần tức giận kèm theo chột dạ.
"Danh dự? Nếu ông để ý thì sẽ không làm, quả là nói không biết ngượng mồm!" Bà Liệu cười khẩy, một âm mưu, kế hoạch rất hoàn mỹ, vừa để lấy được tin tưởng vừa để có lợi ích, bao năm ông ta cúi đầu, tận lực cống hiến, rồi tận lực kiếm sự tín nhiệm ở trong Đạc Na, từ từ loại bỏ người trung thành của Đạc Na thay vào người mình.
Dự án gần đây... để cho Liệu Kha dồn hết tiền ở Đạc Na vào, bước tiếp theo là hủy hợp đồng hoặc cho dự án thất bại đi.
Tập đoàn suy sụp, ông ta sẽ có cơ hội để dành lấy...
Rất hay đó chứ? Thật mẹ nó! Khôn gần một đời mà ngu lúc sắp chết, chính ngu nên mới sắp chết!
Tên Liệu Kha chết bầm!