Lý do con người ngày càng trở nên tàn ác và tệ hại chính là do quyền lực. Nó thao túng tất cả mọi thứ. Địa vị bào mòn bản chất của con người
Tiền bạc khẳng định chỗ đứng trong xã hội thực dụng. Còn con người như con rối bị điều khiển, dường như bắt đầu phục tùng nó. Hoàn toàn bị nó kiểm soát mất đi cái gọi là lập trường
Công lý là thứ gì, nó còn hiệu lực nữa sao. Che dấu thông tin, để bọn cặn bã nhởn nhơ bên ngoài mà không có ý định truy bắt. Công lý mà bọn chúng luôn miệng nói chẳng qua chỉ là rác rưởi
Xã hội này là thế kẻ mạnh được quyền dẫm đạp kẻ yếu.
Ngoài kia còn bao nhiêu người nữa gặp trường hợp như Lam Y. Làm một con cá nhỏ giữa một đại dương rộng lớn, sơ hở liền bị cá mập ăn mất. Quy tắc " cá lớn nuốt cá bé "luôn tồn tại như thế chẳng qua là theo một hướng khác mà thôi
Lam Y như một con cá đang mắc kẹt đâu đó ở đại dương. Cố gắng hết sức thoát ra nhưng lại chẳng hề hấn. Muốn sống một kiếp bình thường cũng thật khó.
Hận thù dường như đã lấn át tâm trí của cô. Sự đơn độc đến ngợp thở cũng chẳng hề hấn gì với Lam Y
Bước đầu tiên cho kế hoạch lần này chính là thông tin bị khóa. Sẽ rất có lợi nếu nắm giữ chúng, ván cờ này chỉ cần có phương án thì dù đi nước nào cũng dễ dàng đối phó
_Cô muốn điều tra lại vụ tại nạn 5 năm trước?_ Hắn có vẻ khá ngạc nhiên thì phải, vụ tai nạn này còn rắc rối đến mức nào nữa đây
_Đúng như anh nghĩ _ Lam Y hiện tại cần nó. Cũng chính vì vụ tai nạn này mà gia đình lâm vào bi kịch. Mẹ nguyên chủ cũng vì chuyện đau lòng này mà chết dần chết mòn, bà là người yêu ông hơn ai hết
Tiếng gõ máy tính lạch cạch vang vọng trong căn phòng. Khoảng hai tiếng sau, âm thanh dừng lại trong bầu không khí im lặng
Thật không hổ danh là Cầm Tư Khinh anh ta là một trong những thiên tài của công nghệ. Các công ty lớn muốn mời anh ta về trụ sở để làm việc đồng ý trả 50 vạn NDT trong 1 ngày. Nhưng tên Tư Khinh này đã từ chối
Gương mặt của Tư Khinh tỏ vẻ nghĩ ngợi nhưng sau đó cũng lên tiếng
_Vụ tại nạn đó được công bố là do ngoài ý muốn. Nhưng sau khi mở được thông tin khoá thì lý do hoàn toàn ngược lại_
Cô đoán chắc là như thế mà, cảnh sát bọn chúng đã bị tháo túng chẳng khác gì thú nuôi trung thành
_Tôi cần biết rõ hơn_Lam Y có vẻ rất gấp gáp
_Nạn nhân là một vị doanh nhân có tiếng tên Ngụy Sở Lâm. Hiện trường đã bị lửa thiêu rụi thành tro._
Tay cô nắm chắc lấy vạt váy, tâm trạng như muốn bùng nổ. Lòng nóng như lửa, kiềm chế đến bây giờ khiến cô cũng phải nể phục bản thân. Nghĩ đến cảnh tượng cả người và xe đều bị lửa nuốt trọn khiến Lam Y không tự chủ được mà đau đớn như có hàng tá cây dao sắc nhọn đâm vào cơ thể
Thấy sắc mặt của người đối diện mình không tốt Tư Khinh liền lên tiếng hỏi
_Cô ổn chứ?_
Lam Y thở hắt ra một hơi dài, dường như cô đang chuẩn bị tâm lý cho những thông tin kế tiếp. Phải bình tĩnh cô cần phải thật ổn định
_Tiếp tục đi_ Lam Y đang cố gắng nghe đến phút cuối.
_Vậy thì tiếp tục. Hiện trường được xác định là do xăng tràn ra từ xe nên khiến xe bị bốc cháy nhưng sau khi kiểm tra lại thì nguyên nhân chủ yếu là do bom được gắn ở phía đuôi xe_
Bọn chúng không những cho chiếc xe lao xuống vực mà còn gắn cả bom vào để hoàn toàn giết được ông ấy. Tóm lại thì Ngụy gia có thù oán gì mà lại khiến chúng tàn nhẫn như thế.
_Chỉ có duy nhất phần này bị che dấu, còn lại thì không_
Tay cô không ngừng nổi đầy gân xanh, tức giận nhưng vẫn phải kiềm chế. Đôi khi không biết mình còn phải gặp những chuyện này đến bao giờ. Cả kiếp trước lần kiếp này đều không có gì thay đổi. Vẫn nếm trải dư vị của cuộc sống, đôi mắt xanh biển trở nên rỗng tuếch, tâm trí đều không ổn định khi màng đêm buông xuống
Tàn tro của bị kịch cứ như thế chiếm lấy thể xác, đau đớn bủa vây. Và Lam Y chính là nạn nhân của chúng, cũng thật nể phục khi cô vẫn đứng vững nhưng bên trong đã đỗ gục từ lâu. Mùi vị này cô còn phải nếm thử bao nhiêu lần
_Tiền của anh đây. Gửi tệp tin đó qua cho tôi cảm ơn _
Nhận được số tiền như ý muốn, Tư Khinh có vẻ vẫn còn thắc mắc về vấn đề vừa rồi nên đã hỏi lại một lần nữa.
_Người này có liên quan gì đến cô?_
Lam Y chậm rãi đứng lên đi nhìn thẳng vào gương mặt tuấn tú kia trả lời. Giọng nói vẫn như thế lãnh đạm khiến người ta không thoải mái
_Người đó chính là ba tôi_
Tiếng cửa đóng lại sau câu trả lời trống rỗng kia. Tuy giọng nói bình thản nhưng sao có thể lừa được con người này.
Che dấu cũng thật giỏi, tiếng răng nghiến lại khi trả lời, Tư Khinh đã nghe thấy. Nhưng đáng sợ nhất chính là đôi mắt kia, nó đục ngầu như đồng tử của búp bê. Đẹp đẽ nhưng lại khiến người ta nhìn vào liền cảm thấy xa cách.
Nhưng đôi mắt đó lại quá đáng thương. Người sở hữu đôi mắt đó tuy rất điềm nhiên nhưng sâu bên trong đang gào thét. Chắc có lẽ nó đang cầu xin sự cứu giúp. Vị khách đặc biệt này thật khiến cho hắn tò mò