Ngay khoảnh khắc cái tên ấy vang lên bên tai, Phương Ương Ương ngẩn người, lúc này cô mới bắt đầu cảm nhận chân thực mọi thứ xung quanh.
Thế giới thực của Phương Ương Ương vẫn đang là tháng Ba đầu xuân, tiết trời còn se lạnh, không khí vẫn rất là mát mẻ.
Còn hiện tại, ánh nắng chiếu xuống, khu vực cận nhiệt đới, tháng Chín vẫn chưa chính thức bước vào mùa thu, cái nóng gay gắt.
Cô nghe thấy cửa hàng trà sữa gần Quảng trường Thành Nghị đang phát thanh giới thiệu sản phẩm mới hôm nay.
Điện thoại vang lên tiếng thông báo, có người nhắn tin hỏi cô muốn uống gì không.
Phương Ương Ương thất thần nhìn màn hình điện thoại, thông tin không lọt vào đầu cô, cô nhận thức được rằng mình đã xuyên sách và xuyên đến thời điểm 15 tiếng trước khi mạt thế đến.
Chỉ còn 15 tiếng nữa là cả thế giới sẽ bước vào giai đoạn biến đổi gen sinh học.
Từ một cây nhỏ bên đường, một con mèo chó hoang lạc loài ngoài phố, đến những con hổ sư tử trong vườn thú, và cả những bầy khỉ trên núi khỉ gần đó…
Tất cả sẽ biến dị, và khả năng thích ứng với sự biến dị này trong cơ thể động thực vật sẽ mạnh hơn con người.
Cũng chính vì vậy, ở giai đoạn đầu, con người trong cuộc chiến với sinh vật biến dị đã trở thành bên yếu thế.
Mãi đến sau này, con người mới bắt đầu thu thập tinh hạch từ động thực vật biến dị đã bị tiêu diệt để hấp thụ năng lượng, tăng cường dị năng cho bản thân, loài người mới dần dần trở nên mạnh mẽ, có thể đơn độc tiêu diệt sinh vật biến dị.
Tuy nhiên, tất cả những điều trên đều không liên quan gì đến Phương Ương Ương.
Nhân vật Phương Ương Ương nguyên mẫu là nữ phụ pháo hôi trong quyển tiểu thuyết mạt thế, ngay trong ngày đầu tiên của mạt thế đã bị mắc kẹt trong ký túc xá vì trồng nhiều hoa cỏ trong phòng.
Cây cối biến dị, quấn quanh cửa, khóa chặt cô ấy trong ký túc xá.
Không có lương thực, không có nước, cô ấy đã sống lay lắt được bảy ngày, rồi chết ngay từ phần mở đầu của quyển tiểu thuyết mạt thế.
Trong nguyên tác, sự thức tỉnh dị năng của Phương Ương Ương chỉ được đề cập ngắn gọn trong một đoạn: [Toàn cầu biến dị.
Vào ngày thứ năm, con người thức tỉnh dị năng, khi cố gắng sống sót trong ký túc xá, Phương Ương Ương trong không thức tỉnh bất kỳ dị năng nào… Dù chỉ cần một trong các hệ kim, mộc, thủy, hỏa, thổ cũng có thể cứu cô thoát khỏi tình cảnh này, nhưng cô không thức tỉnh bất kỳ hệ nào.
Cuối cùng, cô chết trong ký túc xá Xuân Nha của Đại học Tây Trì.
]
Phương Ương Ương nghĩ đến đây, lòng dạ run rẩy.
Cô quyết định sẽ thu dọn quần áo, vật dụng cá nhân trước khi mạt thế đến và không bao giờ quay lại ký túc xá của nguyên chủ nữa.
Nghĩ đến việc nguyên chủ không có năng khiếu để thức tỉnh dị năng, lòng cô càng thêm buồn bã, nhất thời không biết việc xuyên sách này là tốt hay xấu.
Ung thư tuyến tụy – một trong những loại ung thư ác tính có tiên lượng kém nhất, dù có điều trị ở bệnh viện, cô cũng không sống nổi qua tuổi hai mươi.
Xuyên vào quyển tiểu thuyết mạt thế, trở thành một nữ phụ pháo hôi chết sớm, hơn nữa còn là một nhân vật không có dị năng… dù có tránh khỏi cái chết ban đầu, trong môi trường khắc nghiệt của mạt thế, cô có thể sống được bao lâu?
Phương Ương Ương chìm vào im lặng.
Cô vô thức đưa tay lên, cắn khớp ngón tay trong sự lo lắng căng thẳng, ánh mắt nhìn chăm chăm vào khung cảnh xung quanh.