Giọng của cô ta không cao không thấp, tốc độ nói không nhanh không chậm, dường như tất cả hoài niệm bi thương đều tiêu tán theo dòng chảy thời gian.
“Khi đó tôi mới vào đội không lâu, anh ấy đã đi lính được ba bốn năm, giống như một ông anh luôn chăm sóc cho tôi và đội trưởng.”
Mộc Hiểu Lan cúi đầu đếm hạt dưa trong tay, "Tính anh ta dịu dàng trầm ổn, nếu là người khác chắc chắn không phục việc một tên nhóc con lại lên làm đội trưởng, nhưng từ trước đến nay anh ấy chưa bao giờ chống đối đội trưởng, thậm chí khi các tiểu đội khác trêu chọc, anh ấy còn là người đầu tiên cản lại.”
“Nhiệm vụ lần đó đối với bọn tôi mà nói thì cũng không khó, nào ngờ lại có nội gián, anh ấy bị nổ chết trong kho.”
Mộc Hiểu Lan cười cười, "Bây giờ nghĩ lại cũng giống như đang nằm mơ.”
Bạch Cảnh nhìn thần sắc Mộc Hiểu Lan, nhất thời không biết nên nói gì.
“Sống chết có số." Bạch Cảnh trầm mặc một lát, chỉ có thể nhẹ nhàng an ủi: "Giống như tận thế, nào ai biết tại sao.”
Mộc Hiểu Lan nhìn túi hạt dưa, "Đúng vậy, sống chết có số.”
Lúc đó, bọn họ đang theo dõi một đường dây buôn bán nội tạng được che giấu rất kỹ càng, ngay thời khắc cuối cùng trước khi thu lưới lại xảy ra sự cố.
Cuối cùng bọn họ vẫn bắt được hung thủ đứng phía sau, một phát súng tiễn gã lên đường.
Nhưng đôi khi nhiệm vụ đó lại xuất hiện trong giấc mơ của Mộc Hiểu Lan...!cứ như thể vẫn còn một con cá lọt lưới đang sống vậy.
Mấy ngày sau, Bạch Cảnh vừa chuẩn bị vật tư, vừa dùng dịch cường hóa rèn luyện thân thể, mỗi ngày không ngừng huấn luyện.
Cô hy vọng có thể nâng viên đá đen lên tới năm mét càng sớm càng tốt.
Bạch Cảnh dùng điểm tích lũy đổi lấy không ít dịch cường hóa, bởi vì trước mắt dịch cường hóa chỉ được phát hiện có công dụng cường hóa thân thể, cho nên phần lớn dị năng giả sau khi nhận được liền dùng nó để trao đổi với tinh thạch, nhằm nâng cao dị năng.
Trái lại, Lạc Khinh Chu đã đề ra ý tưởng dùng nó để gia tăng xác xuất kích phát dị năng, nhưng việc này vẫn còn đang nghiên cứu, chưa chính thức công bố.
Dù vậy, cái tên cuồng chị, Vương Minh Cẩn, lại đi mượn điểm tích lũy để đổi dịch cường hóa, bất quá lúc bị Vương Minh Nguyệt liền bị mắng một trận.
Kết quả Vương Minh Nguyệt đem hết tiền lương của mình đổi thành tinh thạch màu trắng cho đứa em không bớt lo này.
Mãi đến một ngày trước khi xuất phát, Bạch Cảnh đã có thể nâng tảng đá lên tới bốn mét.
Mà hai ngày trước, phía sau thạch thất lại xuất hiện một thạch thất mới.
Nhưng chỉ có người nâng viên đá đen lên tới năm mét mới có thể vào.
Dị năng giả cấp ba hệ lực lượng đứng đầu bảng xếp hạng từng vào đó một lần, theo những gì hắn ta miêu tả, trong thạch thất chỉ có một khoảng không tối đen, ở đó chưa được một phút thì đầu hắn ta đã đau đến muốn nứt ra, rồi trực tiếp bị quăng khỏi bí cảnh.
Bạch Cảnh nghe hắn ta miêu tả, đại khai đã đoán được đấy chắc là phòng huấn luyện tinh thần lực.
Bất quá, căn cứ có quá ít dị năng giả hệ tinh thần, trước mắt cũng chỉ có sáu người, trong đó chỉ có mình Kim Nhiễm Dã lên tới cấp ba cùng một dị năng giả cấp hai, bốn người còn lại đều cấp một.
Nhưng hiện tại Kim Nhiễm Dã chỉ có thể nâng đá đen đến độ cao ba mét, những dị năng giả hệ tinh thần khác nhiều nhất chỉ có thể nâng tới độ cao mét, để bọn họ đến được phòng huấn luyện tinh thần lực thì phải mất thêm một khoảng thời gian.
Hiện tại trình độ sức mạnh của Hàn Kiêu cũng giống như Bạch Cảnh, thiếu chút nữa mới đạt năm mét.
Ngày mai sẽ xuất phát, Bạch Cảnh chỉ có thể cố dằn lòng, đợi sau khi từ thành phố Biển về sẽ thử tiến vào thạch thất huấn luyện tinh thần lực.
Sáng sớm hôm sau, tiểu đội Đao Phong chuẩn bị xuất phát.