Phía trên du thuyền còn có nhân viên công tác của tổ tiết mục.
Cho nên đây là đáp án cuối cùng, đây là cách bọn họ rời đi hoang đảo này.
Giản Nhất Lăng tìm được đáp án cuối cùng rồi!
Giản Vũ Mân có điểm ngốc, thắng được quá nhanh quá dễ dàng, cảm giác có điểm không chân thật.
Nhìn thấy Giản Vũ Mân cùng Giản Nhất Lăng, nhân viên công tác tâm cũng là hỏng mất.
Bọn họ vắt hết óc suy nghĩ để khách mời chơi hai ngày hai đêm ở đây!
Các người một ngày một đêm liền chơi xong rồi!
Chúng tôi còn phát sóng trực tiếp cái quỷ gì a!
Tỉ lệ click truyền phát tin còn chỉnh như thế nào a?
Phòng phát sóng trực tiếp người xem càng là trực tiếp oanh tạc.
[Ngọa tào, đã xảy ra chuyện gì? Em gái này liền đã giải xong đại đề mục cuối cùng rồi sao? ]
[Tốc độ phản ứng cũng quá nhanh rồi đi? Tôi hoàn toàn còn chưa rõ vấn đề, cô ấy cũng đã giải xong rồi? ]
[A a a, chính là mười lăm cái thẻ manh mối mà em gái chỉ dùng bảy thẻ a! Vừa rồi Vũ ca đem thẻ manh mối của bọn họ cho những người kia, nhưng mà không lấy những thẻ manh mối của người khác xem a!]
[Tinh thần của tôi đã bị sụp đổ, cảm giác bị nghiền áp!]
[Ta thiên, liền như vậy trực tiếp tìm được đáp án cuối cùng rồi? ]
[Em gái Vũ ca uy vũ! Quá trâu! Những người khác đều còn đang mơ hồ đây! Em gái liền tìm ra đáp án!]
[Nhân viên công tác của tổ tiết mục đều ngốc ha ha ha ha!]
Giản Vũ Mân ngây người một hồi lâu sau rốt cuộc cũng phản ứng lại đây, sau đó hưng phấn mà đem Giản Nhất Lăng ôm lên.
"Em gái, em quá tuyệt vời!" Giản Vũ Mân ôm Giản Nhất Lăng lắc qua lắc lại.
Thình lình bị ôm lấy, Giản Nhất Lăng chân tay luống cuống.
Cứng đờ thân thể bị Giản Vũ Mân ôm, loại cảm giác xa lạ này cũng không mâu thuẫn.
Trước mắt một trận trời đất quay cuồng, tất cả những gì cô có thể nhìn thấy chỉ là anh trai Vũ Mân của cô.
[Vũ ca bình tĩnh, Vũ ca bình tĩnh, để ý em gái chúng ta a!]
[Vũ ca đừng làm cho em gái sợ hãi!]
Người xem so với Giản Nhất Lăng còn khẩn trương hơn.
Giản Vũ Mân lắc đủ rồi, mới đem Giản Nhất Lăng thả xuống dưới.
Giản Nhất Lăng mặt không biết khi nào mà đỏ lên, từ hai má một đường đỏ tới cổ.
Giản Vũ Mân cái đại thẳng nam này đều không có chú ý tới mặt em gái anh đã đỏ, nhưng mà khán giả đều thấy được.
[Em gái đỏ mặt!]
[A a, đỏ bừng khuôn mặt nhỏ thật đáng yêu làm sao, tôi muốn bẹp một ngụm!]
[Tiểu bảo bối ngoan ngoãn, để dì hôn một cái, liền một ngụm~]
Giản Vũ Mân thành công mà tìm được chiếc thuyền, trò chơi cũng liền kết thúc.
Cuối cùng kết quả không hề nghi ngờ, Giản Vũ Mân cùng em gái anh thắng được thắng lợi cuối cùng.
Tổ tiết mục tìm được các khách mời khác còn đang khổ tâm nghiên cứu thẻ manh mối, đưa bọn họ cùng nhau đến thuyền bên cạnh, theo chân bọn họ tuyên bố kết quả cuối cùng.
Sau đó tổ tiết mục trao cho Giản Vũ Mân và Giản Nhất Lăng quà kỷ niệm làm thắng lợi khen thưởng.
Mọi người đều vỗ tay, chúc mừng thắng lợi của hai người.
Mạc Thi Vận nhìn Giản Nhất Lăng thắng lợi, ngực giống như là bị thứ gì đó ngăn chặn.
Giản Vũ Mân thật cao hứng, thắng thi đấu cao hứng, cùng em gái chơi với nhau hai ngày lại càng cao hứng.
Anh ấy hiện tại hy vọng tổ tiết mục kỳ tiếp theo còn để cho bọn họ mang theo người nhà, như vậy anh ấy liền lại có thể quang minh chính đại mà cùng em gái tới đây chơi trò chơi mạo hiểm!
Nhưng mà cái này anh chỉ có thể nghĩ trong đầu, bởi vì tổ tiết mục sẽ không cho Giản Vũ Mân có cơ hội như vậy.
Dù có muốn lại mang theo người nhà, Giản Nhất Lăng cũng tuyệt đối là thuộc danh sách cấm của tổ tiết mục.
Giản Nhất Lăng chính là một cái bug, cô ấy mà tham gia thì trò chơi không còn chơi nổi nữa rồi!
Hành hạ đến chết a!
Nguyên bản tiết mục còn cần thêm một ngày mới kết thúc, nhưng mà lại kết thúc trước một ngày!
Tiền thưởng của nhân viên công tác ở tổ tiết mục đều bị khấu trừ hết!.