Chiến đội lại tiếp tục đánh nửa tháng, chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] nhân khí tăng vọt trong nửa tháng này.
Cuối cùng chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] giết trùng tộc, thành công tiến vào trận chung kết.
Trận chung kết đối chiến chính là một chiến đội nước ngoài.
Thời gian thi đấu trận chung kết xác định là một tuần sau, phía đơn vị tổ chức đem địa điểm thi đấu trận chung kết cuối cùng đặt ở sân vận động trung tâm thành phố S.
Đến lúc đó người xem trình diễn sẽ càng nhiều, trường hợp sẽ càng thêm long trọng.
Khán giả cả nước đều thập phần chờ mong trận chung kết cuối cùng này, vé vào cửa trận chung kết vừa đem bán đã hết sạch.
Bởi vì có thời gian một tuần nhàn rỗi, Giản Nhất Lăng bọn họ trở về thành phố Hằng Viễn.
Tại đây nửa tháng thời gian, xí nghiệp Giản gia mặt ngoài bình tĩnh không có gợn sóng, nhưng trên thực tế việc thay đổi cổ đông đã hoàn thành, Giản Vũ Bác thành cổ đông lớn nhất của Giản gia.
Không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, anh có thể sẽ là chủ tịch đời kế tiếp của xí nghiệp Giản gia.
Trong thời gian nửa tháng trở thành cổ đông lớn nhất của xí nghiệp Giản gia, Giản Vũ Bác không có bất kỳ động tĩnh gì, hết thảy thoạt nhìn gió êm sóng lặng.
Bình tĩnh đến làm cho mọi người đều nghĩ rằng chuyện này sẽ không có đối với xí nghiệp Giản gia tạo thành sự thay đổi gì.
Hà Yến thậm chí cũng không biết chuyện này.
Nhưng mà vào ngày Giản Nhất Lăng bọn họ trở lại thành phố Hằng Viễn, Giản Vũ Bác thông báo triệu tập đại hội cổ đông.
Xí nghiệp Giản gia đại bộ phận cổ phần đều ở trong tay người của Giản gia, nhưng cũng có một bộ phận nhỏ là của các cổ đông bên ngoài khác.
Cho nên trừ bỏ một bộ phận cổ đông kiềm giữ cũng không có nhiều người ngoài, đại hội cổ đông yêu cầu tham gia chính là người của Giản gia.
Hà Yến nghe thấy cái tin tức này trước tiên là phát ngốc.
Bà trong khoảng thời gian này cả con người cùng tâm trí đều bận rộn lo lắng cho việc thế chấp toàn bộ tài sản của bà để đầu tư cho bộ phim điện ảnh kia, đang bị chuyện kia làm phiền não, đột nhiên từ trên trời rơi xuống một cái tin tức siêu cấp tốt như vậy, làm cho bà có chút phản ứng không kịp.
"Vũ Bác triệu tập đại hội cổ đông? Vũ Bác hiện tại là người nắm giữ nhiều cổ phần nhất của Giản gia sao? Sao có thể?"
Hà Yến thanh âm nghi hoặc nhưng trong đó lộ ra sự vui mừng.
Chuyện này quá không thể tưởng tượng!
Bà cho rằng hắn làm không được!
Nhưng mà hiện tại hắn thế nhưng làm được?
Giản Thư Hoằng sắc mặt lại chẳng đẹp chút nào, "Này không phải cái chuyện gì đáng giá để cao hứng!"
Hà Yến khó hiểu, "Chuyện này như thế nào không đáng cao hứng? Con trai của chúng ta lập tức liền có thể trở thành chủ tịch nha!"
Chủ tịch hai chữ nói ra, Hà Yến có một loại cảm giác đang nằm mơ giống nhau, thật không chân thật.
Tâm nguyện nhiều năm, thế nhưng thật sự thực hiện được?
Giản Thư Hoằng thật sự cao hứng không nổi, "A Yến, bà không biết, Vũ Bác lấy được cổ phần của ba là dùng thủ đoạn! Không phải ba cam tâm tình nguyện giao cho nó!"
Nghe được lời này Hà Yến một chút đều không thèm để ý, "Thư Hoằng, Vũ Bác liền tính dùng một chút thủ đoạn, kia cũng là bản lĩnh của nó, con trai có bản lĩnh có tiền đồ, chúng ta hẳn là nên cao hứng mới đúng.
"
"Này không phải có bản lĩnh có thủ đoạn bình thường!" Giản Thư Hoằng thực tức giận, là người tính tình luôn ôn hòa, rất ít khi có chuyện gì khiến ông một thân hỏa khí.
"Thư Hoằng ông đừng như vậy.
" Nhìn thấy chồng mình sinh khí, Hà Yến vội vàng mềm giọng, ôn nhu mà trấn an, "Kia Vũ Bác là con của chúng ta, là cháu của Giản gia, mặc kệ thế nào, xí nghiệp Giản gia giao cho nó xử lý cũng là thiên kinh địa nghĩa, ông đừng có một chút lại nóng giận như vậy, con cái nếu có làm cái gì không đúng, chúng ta nói nó là được.
"
Giản Thư Hoằng khó chịu nhắm chặt mắt lại, trầm tư trong chốc lát sau đó nói, "Bà trước cùng tôi đi công ty tổng bộ, nếu nó muốn triệu tập đại hội cổ đông, chúng ta đây mỗi người đều phải tham gia.
"