Tang Hầu Hải là trưởng lão Đại Thừa kỳ, nghi thức hắn thu đồ đệ được môn phái rất coi trọng mà Dương Cảnh Tuyên là lôi linh căn càng được môn phái coi trọng, sau đại lễ thu đồ đệ môn phái, Dương Cảnh Tuyên chính thức trở thành đệ tử Tang Hầu Hải được môn phái ban cho công pháp tu luyện lôi linh căn thượng thừa nhất môn phái cùng tài nguyên tu luyện tốt nhất, từ đây mở ra con đường tu chân của cô.
Sau khi ra động phủ sư phó, Lam Dĩ Hành đưa Dương Cảnh Tuyên chọn nơi ở cho cô ở Lục Kiếm phong, Lục Kiếm phong trừ bỏ một vị trưởng lão Đại Thừa kỳ, cũng chính là Tang Hầu Hải còn có đệ tử nội môn ước chừng hai trăm người, đệ tử ngoại môn mấy ngàn người, Dương Cảnh Tuyên bây giờ đã là đệ tử trưởng lão nên động phủ cô là nơi có linh khí nhiều nhất!.
cũng chính là cách vách Lam Dĩ Hành.
"Tiểu sư muội, động phủ ta rất gần, không cần lo lắng, hiện tại ngươi có sư phó cùng ta, có chuyện gì đều có thể đến tìm chúng ta.
" Lam Dĩ Hành ôn nhu xoa đầu Dương Cảnh Tuyên, tóc tiểu sư muội thật mêm người nhìn qua kiều kiều tiểu tiểu, xem ra có tiểu sư muội cũng không tồi! " Cảm ơn sư huynh, sư huynh thật tốt.
" Dương Cảnh Tuyên điều chỉnh tốt cảm xúc mình, ngẩng đầu nhìn Lam Dĩ Hành, lại biểu lộ ánh mắt sùng bái, ánh mắt này Dương Cảnh Tuyên luyện tập mười mấy năm, thời điểm cô dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lam Dĩ Hành, phảng phất toàn bộ thế giới đều chỉ có Lam Dĩ Hành mà thôi, ánh mắt này khiến cho người ta cảm giác thỏa mãn.
Nhưng chuyện động phủ của hắn ở ngay bên cạnh thật không cao hứng.
Bí mật của mình quá nhiều, không thể để người ngoài phát hiện, hỗn độn châu là bảo bối nghịch thiên, người phát hiện tuyệt đối chỉ có một kết cục đó chính là gϊếŧ người đoạt bảo.
Không biết không tiến vào hỗn độn châu có thể hấp thu hỗn độn chi khí trong vòng bên trong hỗn độn châu hay không, chờ Lam Dĩ Hành đi rồi, mình thử xem, có thể tu luyện là tốt nhất, nếu không thể tu luyện thì từ ngày mai mình bắt đầu tu luyện công pháp môn phái phân phát.
Lam Dĩ Hành dẫn Dương Cảnh Tuyên vào động phủ của cô cũng không nói gì thêm, chỉ bảo cô nghỉ ngơi tốt, ngày mai sẽ tổ chức đại lễ bái sư chính thức, sau khi Dương Cảnh Tuyên thấy Lam Dĩ Hành rời đi cũng không có làm gì chỉ an tĩnh ngồi trên giường, tầm khoảng nữa canh giờ thấy Lam Dĩ Hành không có quay lại đây, cô đổi tư thế ngồi xếp bằng, chuẩn bị thực nghiệm một chút không tiến vào hỗn độn châu có thể hấp thu hỗn độn chi khí trong vòng bên trong hỗn độn châu không.
Dương Cảnh Tuyên cẩn thận cảm thụ mình dung hợp vào hỗn độn châu, đây là cảm giác rất kỳ diệu, thân thể cô tuy vẫn ở động phủ nhưng thần hồn giống như đã tiến vào trong vòng bên trong hỗn độn châu, cô thử hấp thu hỗn độn chi khí, kết quả làm Dương Cảnh Tuyên rất cao hứng, quả nhiên thân thể không tiến vào hỗn độn châu cũng có thể hấp thu hỗn độn chi khí.
Tuy rằng hiện tại có thể tu luyện 《 hỗn độn quyết 》nhưng Dương Cảnh Tuyên có hứng thú với công pháp môn phái phân phát, trong tiểu thuyết chỉ viết vài câu ít ỏi, thì ra công pháp tu luyện lôi linh căn tên 《 lôi đình vạn quân 》tuy kém hơn《 hỗn độn quyết 》có thể tu luyện thành thần nhưng có thể tu luyện đến phi thăng lực công kích của công pháp này rất cường đại, chiêu lợi hại nhất trong công pháp là lôi đình vạn quân, chờ đến khi tu vi Đại Thừa kỳ có thể so với lôi thiên kiếp.
Thật nhanh, một ngày liền đi qua, cũng chính là hôm nay, Dương Cảnh Tuyên chính thức bái trưởng lão Lục Kiếm phong Tang Hầu Hải làm đệ tử thân truyền, đệ tử nội môn gọi là sư thúc, đệ tử ngoại môn gọi là sư tổ, nghĩ đến đây Dương Cảnh Tuyên nhờ lại lúc mình còn ở công ty, cấp dưới trực thuộc có trăm đến nghìn người, Dương Cảnh Tuyên lại không tự chủ được mà tản ra khí thế sắc bén của người cao tầng nhưng cô lập tức lấy lại tinh thần, tuy hưởng thụ cảm giác người có thực lực nhưng hiện tại không phải thời điểm hưởng thụ, mặc dù mình đã là đệ tử thân truyền nhưng tu vi chỉ là Luyện Khí tầng một.
Ở tu chân vị diện chỉ là tép riu, trước khi có thực lực có phải học điệu thấp, giả heo ăn thịt hổ tuy chỉ là một danh ngôn nhưng ở giới Tu chân lại là một câu chân lý.
Đại lễ chính thức bái sư Dương Cảnh Tuyên mới có thể mặc cao giai pháp y dành cho đệ tử thân truyền, loại pháp y này chỉ phân phát cho đệ tử thân truyền Thương Tinh phái, pháp y trắng tinh như tuyết, phía trên thêu kiếm văn, loại hoa văn là đặc trưng của Lục Kiếm phong, người khác vừa nhìn là biết cô là đệ tử thân truyền Lục Kiếm phong, Dương Cảnh Tuyên rất thích quần áo này, tuy chỉ là cao giai pháp y, chỉ có thể chống lại công kích Kim Đan kỳ nhưng quần áo này lại hợp thẩm mĩ của cô, không thể không nói Dương Cảnh Tuyên từ khi có được hỗn độn châu ánh mắt trở nên rất cao, phải biết rằng cao giai pháp y này đối với người tu vi trên Kim Đan kỳ không hiếm lạ nhưng cũng rất trân quý.
Các đệ tử nội môn cùng đệ tử ngoại môn dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Dương Cảnh Tuyên đứng ở trên đài cao, phải biết rằng đệ tử thân truyền ở Thương Tinh phái rất thưa thớt, Thương Tinh phái có 27 phong, mỗi phong đều có một vị trưởng lão tọa trấn, tu vi trưởng lão đều trên Đại Thừa kỳ mà số đệ tử thân truyền trực tiếp bái sư trưởng lão không đến hai trăm.
Dương Cảnh Tuyên đứng ở trên đài cao nhìn xuống đệ tử phía dưới, tuy cô biết nữ chủ tên là Tô Thanh Yên nhưng cô không biết cái loại mê đảo tất cả những người tài giỏi Tu Chân giới của nữ chủ là cái dạng gì, dù gì Dương Cảnh Tuyên vừa tiến vào tông môn thì tuổi hiện tại của nữ chủ cũng xấp xỉ mười lăm tuổi, truyện còn chưa bắt đầu, mọi chuyện đều có thể thay đổi, xem ra cô phải mau mau tu luyện sau đó đi ra ngoài rèn luyện lấy tất cả cơ duyên của nữ chủ mới được.
Đúng, cô chính là vô sỉ như vậy, có thể không đoạt nam nhân nữ chủ nhưng pháp bảo, linh thạch, tiên khí, công pháp đều là của ta a.
Đương nhiên nếu có thể đem toàn bộ nam nhân nữ chủ thu vào thì càng tốt, ai bảo cô ta hại Dương Cảnh Tuyên trong sách đâu.
Trước kia cô không có kết hôn, không có người thích nhưng ở bên ngoài bao dưỡng mấy tiểu minh tinh mà ở chỗ nay tu vi mình cao còn sợ sẽ không có nam nhân sao.
Đại lễ bái sư được mong chờ đã tới, Dương Cảnh Tuyên cười tủm tỉm nhìn túi Càn Khôn trong tay sư phó cùng một cái ngọc giản, trong túi Càn Khôn không cần phải nói chắc chắn là linh thạch, đan dược cùng pháp bảo, ngọc giản còn lại là công pháp tu luyện lôi linh 《 lôi đình vạn quân 》, nghĩ đến đây Dương Cảnh Tuyên có một cảm giác phát tài tuy trong tay cô có hỗn độn châu nhưng bên trong hỗn độn châu chỉ có linh tuyền tẩy tủy cung công pháp cho nên linh thạch, pháp bảo hãy đến đây nhiều hơn đi!Dương Cảnh Tuyên cung kính lấy đồ trong tay Tang Hầu Hải sau đó cúi đầu cảm ơn đến Tang Hầu Hải, nhìn dáng vẻ cung kính của đệ tử mình, trong lòng Tang Hầu Hải cũng rất cao hứng.
.