Hơi thở điềm mỹ của nàng sớm đã làm đầu óc hắn mê loạn, hắn chỉ biết là hiện tại hắn vô cùng muốn nàng, muốn nàng tới sắp phát điên.
Chu Mẫn bị hắn hôn đến thở dốc liên tục, đôi môi vốn phấn nộn nay lại nhiễm thêm vài phần màu sắc khiến nó càng thêm diễm lệ mê người, hơi thở nóng cháy quen thuộc lấp đầy toàn bộ khoang miệng nàng, nước bọt trong suốt như sợi tơ theo hai người điên cuồng giao triền từ khoé miệng Chu Mẫn chảy xuống.
"Đau......" Chu Mẫn nhăn chặt mày, Lam Tí Ngọc mạnh mẽ mút vào khiến nàng không thở được, nàng muốn thối lui nhưng lại bị bàn tay to sau gáy của hắn cố định giữ chặt, mắt to ngập nước, đáng thương nhìn nam nhân thô lỗ trước mặt.
Thấy bộ dáng nàng kinh hãi, Lam Tí Ngọc mới đành buông ra môi nàng, trước khi rời đi đầu lưỡi còn lưu luyến liếm nhẹ lên dấu răng mà hắn để lại trên cánh môi nàng, hai mắt tràn đầy ôn nhu nhìn chăm chú vào khuôn mặt mà hắn thương nhớ suốt nửa tháng qua, dùng giọng điệu trầm thấp gọi: "Mẫn Nhi.....Muội muội ....."
"Hoàng.... Hoàng huynh......Ngươi thế nào có thể...Ta.... Ta là muội muội của ngươi a! Chúng ta như vậy là không đúng. " Chu Mẫn không dám tin tưởng nhìn người nam nhân đang chặt chẽ đè trên người nàng đồng thời cũng đem hai tay nàng chế trụ trên đỉnh đầu, bi thương mở miệng nói.
"Ta biết... Nhưng là ta muốn ngươi, ta cũng đã định ngươi rồi, Lam Mẫn ngươi đời này chú định phải là nữ nhân của Lam Tí Ngọc ta." Lam Tí Ngọc vừa nói vừa cúi đầu, muốn lại lần nữa hôn lên đôi môi mềm mại khiến hắn vô pháp khống chế kia.
Chu Mẫn là rất muốn trực tiếp để hắn thực hiện được nhưng nhớ tới tính cách của nguyên chủ, nếu như nàng nhanh chóng thuận theo hắn như vậy thì sẽ dễ khiến Lam Tí Ngọc cảnh giác, sinh ra nghi ngờ, cho nên nàng đành phải nghiêng đầu né tránh nụ hôn của hắn. Hành động né tránh này của nàng làm cho ánh mắt Lam Tí Ngọc càng thêm sâu thẳm.
Trong khi Chu Mẫn đang âm thầm đắc ý, tự cho là đúng thì 484 ở một bên lại lấy tay che mắt, không đành lòng nhìn tiếp bởi vì nó đã có thể đoán được kết quả mà Chu Mẫn sắp phải nhận, ký chủ ngốc nhà nó sẽ vì mọi người trình diễn một màn sống không bằng chết.
"Haha...... Hoàng muội, ngươi cự nhiên trốn rồi, không phải ngươi nói, chỉ cần ta không rời đi, ta muốn ngươi làm gì ngươi đều nguyện ý làm sao? Là chính ngươi tự mình nói, chính là hiện tại đâu, ngươi cự nhiên né tránh, có phải hay không ngươi cảm thấy ta thực ghê tởm? Nhưng là ta nói cho ngươi biết, cho dù ngươi có ghê tởm chán ghét ta như thế nào đi nữa thì Lam Tí Ngọc ta cũng tuyệt đối không bao giờ buông ngươi ra, ta không cần ngươi làm bất luận việc gì, ta chỉ cần ngươi làm nữ nhân của ta....." Nhìn nàng vẻ mặt phòng bị, nghiêng đầu né tránh mình, ánh mắt Lam Tí Ngọc càng thêm điên cuồng.
Nhìn bộ dạng lúc này của Lam Tí Ngọc, Chu Mẫn bỗng nhiên cảm thấy bất an, nàng cảm thấy tinh thần hiện tại của nam chủ có chút không đúng, phản ứng có phải hay không hơi quá mức, cảm giác nam chủ hiện tại có chút kỳ quái.
Chu Mẫn một chút cũng không rời nhìn chằm chằm vào Lam Tí Ngọc, đề phòng hắn có bất luận động tác thô bạo nào đối với nàng, nàng không nghĩ bị cường a, nàng ngoan ngoãn phối hợp còn không được sao?
"Mẫn Nhi..... Ngươi là đang sợ hãi ta sao? Có phải Hoàng huynh đã làm gì sai hay không ..... Ngươi nhất định cảm thấy quan hệ lúc này của chúng ta là đại nghịch bất đạo. Chính là Lam Tí Ngọc ta không để ý, ở Lam quốc, chỉ cần là thứ ta muốn thì ta nhất định phải có được, bao gồm cả ngươi......"
Chu Mẫn thực vô ngữ nhìn hắn, nàng hiện tại cái gì cũng không dám nói, sợ kích thích đến hắn, tinh thần của nam chủ không bình thường, hệ thống lại không online, thật là gấp chết nàng.
Nàng chỉ là một nữ nhân yếu đuối dễ dàng bị đẩy ngã, hiện tại bị dồn đến đường cùng, với tính cách yếu đuối này nàng nên làm cái gì mới tốt đây? Đương nhiên là dục cự còn nghênh, không đúng.... nàng là vô lực phản kháng.......
"Hoàng huynh, ngươi đừng như vậy, đừng làm ta sợ hãi...." Chu Mẫn thật cẩn thận dựa theo tính cách của nguyên chủ mà mở miệng, nhưng vừa nói được một nửa đã bị Lam Tí Ngọc hung hăng cắn một ngụm lên cổ, đau đến nàng hảo muốn mắng nương.
Cái tên thần kinh rối loạn cuồng biến thái này, thế nào tự dưng lại đi cắn nàng?
484 vui sướng khi người gặp họa mở miệng nói: 【Chúc mừng ký chủ đã thành công khai phá gương mặt mà nam chủ che dấu, thành công khiến nam chủ hắc hóa. Thỉnh ký chủ làm nam chủ khôi phục bình thường. Cố lên, ta sẽ cắm nến cầu nguyện cho ký chủ ~】
" Cái gì? Hắc hóa...... Vì sao nam chủ không hảo hảo đi con đường Tổng tài bá đạo mà lại chọn phong cách hắc hóa cuồng bạo a! Không cần nha, nam chủ thật đáng sợ, nàng muốn về nhà....." Chu Mẫn thật sự sắp điên rồi, vì sao không ai nói cho nàng biết là nếu kích thích nam chủ quá độ thì hắn sẽ hắc hóa a! Sớm biết như vậy thì nàng đã không làm ra vẻ, tự mình tìm đường chết như thế này rồi .....
"Lam Mẫn.... đừng rời khỏi ta, nếu ngươi tính toán rời đi ta, ta nhất định sẽ khiến ngươi cả đời không xuống giường được, ta sẽ chặt đứt hai chân ngươi sau đó đem ngươi cột vào ta bên người, một tấc cũng không rời....." Đầu lưỡi nóng bỏng của Lam Tí Ngọc liếm ướt vành tai Chu Mẫn khiến nàng không khỏi rùng mình.
Chu Mẫn cố gắng thả lỏng thân thể, bình tĩnh nói "Hoàng huynh, ta sẽ không rời đi, ta sẽ không bao giờ rời khỏi ngươi, ngươi đừng làm ta sợ......"
"Mẫn Nhi, ta muốn ngươi, ngươi cảm nhận được sao? Ta muốn ngươi đến sắp phát điên ....." Lam Tí Ngọc dùng hạ thể hung hăng ma sát bên ngoài hoa huyệt của Chu Mẫn khiến nàng không khỏi rên rỉ một tiếng, "Không....đừng..... Hoàng huynh.....hảo kì quái...."
Tiếng rên rỉ áp lực của Chu Mẫn đối với Lam Tí Ngọc mà nói chính là mị dược mạnh mẽ nhất, hắn một tay vẫn như cũ mạnh mẽ cố định tay nàng trên đỉnh đầu, tay còn lại thì chậm rãi mơn trớn từ trên cần cổ duyên dáng của nàng xuống dưới, dừng lại ở trước ngực sau đó liền tiến vào trong vạt áo của nàng mà bắt lấy hai nhũ thịt tròn trịa rồi tàn nhẫn xoa bóp chà đạp chúng.
"Dừng tay...... Hoàng huynh....Ngươi không thể...." Chu Mẫn ngoài miệng thì cự tuyệt nhưng thân thể lại vô cùng thành thật, thân thể rõ ràng là vặn vẹo ngăn cản hắn nhưng lại giống như cố ý đưa nhũ nhịt tròn trịa mềm mại vào trong bàn tay to của hắn, mặc hắn xoa nắn, tùy ý đùa bỡn.
Lam Tí Ngọc một tay xé rách tấm lụa che đầu giường, sau đó đem hai tay Chu Mẫn cột vào đầu giường, đôi tay bị trói lên cao làm thân thể Chu Mẫn trong nháy mắt cứng lại, hảo muốn khóc, nàng không muốn chơi SM với nam chủ đâu....
"Dừng lại...... Ngươi không thể đối xử với ta như vậy..... Hoàng huynh.....Ngươi trước hết cởi trói cho ta ..... Chúng ta từ từ nói chuyện......" Chu Mẫn sốt ruột mà vặn vẹo thân mình muốn thoát khỏi khống chế của hắn nhưng đôi tay thì bị trói lại trên đầu giường, cả người lại bị hắn đè lên khiến nàng một chút cũng không nhúc nhích được.