Nữ Phụ Thề Muốn Phác Gục Nam Chủ

Một trong những tâm nguyện của nữ phụ chính là không cho nữ chủ thực hiện được âm mưu của nàng ta, vậy nên biện pháp tốt nhất chính là giết chết nữ chủ.

Chính là nữ chủ đâu? Nàng ngay cả hình bóng của nữ chủ còn chưa được nhìn thấy thì nàng nên làm cái gì bây giờ? Ngay lúc Chu Mẫn còn đang suy nghĩ phải làm thế nào mới tìm được nữ chủ thì 484 lại đem thêm một quả bom khác, không chút thương tiếc ném vào người nàng , khiến nàng hoàn toàn chết lặng.

【Cái này, 250, thời gian nữ phụ tử vong là thời điểm nàng sinh nhật 17 tuổi.】484 cười có chút lấy lòng nhưng lại làm Chu Mẫn có dự cảm xấu, "Ta có thể hỏi một chút được không? Hiện tại cách sinh nhật 17 tuổi của nữ phụ còn bao lâu?"

【Hai tháng.】484 cười haha đáp nhưng Chu Mẫn đã không thể bình tĩnh được nữa, "Ngươi, ngươi tới nói cho ta biết, hai tháng thời gian, ta có thể làm được cái gì ở trên giường? Nữ chủ ở đâu ta còn không biết thì sao có thể hoàn thành nhiệm vụ? Ngươi là đồ thiểu năng trí tuệ."

【Ký chủ, ngươi không thể có ác ý công kích Hệ thống a.】484 vô hạn ủy khuất nói.

" TM, ngươi còn ủy khuất? Ngươi thử nói xem, một người bệnh 'nằm liệt giường nghiêm trọng' như ta thì sao có thể đi thu thập nữ chủ, bảo vệ nam chủ cùng với Lam quốc, ngươi nói đi!" Chu Mẫn thật sự nóng nảy, sớm biết thế này thì lúc trước nàng sẽ không giả bộ làm kiêu như vậy rồi "Còn nữa, ngươi đã nói mục tiêu cuối cùng của chúng ta chính là làm cho nữ phụ được đến hạnh phúc nhưng nữ phụ lại sắp chết thì sao có thể được đến hạnh phúc a!"

【Chuyện này... Có đôi khi chết cũng là một loại hạnh phúc, lại nói cũng không phải là tất cả nữ phụ đều sẽ bởi vì lí do này mà kết thúc, còn một nguyên nhân nữa là bởi vì bổn hệ thống không đủ chất dinh dưỡng nên không thể thay đổi kết cục đã định của nữ phụ.】

"Chất dinh dưỡng không đủ? Không phải chất dinh dưỡng là tinh dịch của nam chủ sao? Vậy mấy ngày nay ta bị làm đến chết đi sống lại mà chất dinh dưỡng còn không đủ? Ngươi là đang đùa ta sao?"

【Chất dinh dưỡng là nền tảng chống đỡ cho thế giới tiếp theo của ngươi, vì vậy ta mới bảo ngươi phải cố gắng nỗ lực, như vậy thì thời gian dành cho nhiệm vụ ở thế giới tiếp theo mới có thể dư dả, bất quá, điều duy nhất đáng giá để ngươi cảm thấy may mắn ở vị diện này chính là nam chủ từ nhỏ đã yêu muội muội của mình. Hơn nữa thời điểm ngươi mới xuyên tới thay nữ chủ thành công phát sinh quan hệ với nam chủ, bị nữ chủ nhìn thấy mà nam chủ đồng thời cũng phát hiện ra nàng ta, lúc đó nam chủ còn chưa có tình cảm gì với nữ chủ tự nhiên sẽ không bỏ qua cho nàng ta, vì vậy liền bị nam chủ giết rồi.】

"Cái gì?" Chu Mẫn ngây ngẩn cả người, lượng tin tức mà Hệ thống báo cho nàng lần này quá lớn khiến nàng có chút khó tiếp thu. Chu Mẫn xua xua tay với 484 ý bảo nàng muốn nghỉ ngơi một chút.

"Mẫn Nhi, ngươi không muốn nhìn thấy Hoàng huynh tới như vậy sao?" Thời điểm Chu Mẫn còn đang tiêu hóa lượng tin tức khổng lồ mà 484 nói thì tay Lam Tí Ngọc nhẹ nhàng chà lau khóe mắt còn chưa khô nước mắt của nàng. Hắn vừa bãi triều liền gấp không chờ nổi chạy nhanh tới gặp Chu Mẫn – người mà hắn vẫn luôn tâm tâm niệm niệm, chính là thời điểm vừa nhìn thấy nàng, vừa lúc thấy nàng nhắm lại hai mắt, nước mắt không ngừng từ khóe mắt rơi xuống.

Hắn tâm như đang ở rỉ máu. Nàng vì sao lại khóc? Rõ ràng đã tỉnh, sau khi biết hắn tiến vào, lại muốn giả bộ ngủ? Vì cái gì mày lại nhăn chặt như vậy, là bởi vì hắn sao?

Bởi vì quan hệ loan luận giữa hắn và nàng?

Chu Mẫn vốn chưa kịp phản ứng thì lại nghe thấy thanh âm của Lam Tí Ngọc vang lên ở bên tai, nàng theo bản năng mở to hai mắt, liền bất ngờ đối diện với đôi mắt thâm thúy mênh mông vô bờ của hắn , từ trong đôi mắt hắn, nàng thấy chính mình, thấy biểu tình trên mặt mình từ kinh ngạc sợ hãi biến thành giãy giụa khó hiểu.

Chu Mẫn kỳ thật là bị tin tức cuối cùng mà 484 nói dọa cho sợ ngây người, cái gì mà hắn từ nhỏ đã yêu chính mình muội muội, quan trọng hơn, cái gì? Nàng không có nghe lầm chứ? Nữ chủ bị nam chủ giết người diệt khẩu rồi? Không phải chứ, nữ chủ không phải cũng là người tụ tập thiên vận sao? Sao lại bị nam chủ nói giết liền giết, hơn nữa còn rất dễ dàng? Trước kia khi nàng xem phim truyền hình, hay đọc mấy quyển tiểu thuyết, mấy cái đó nữ chủ đều là nhân vật đánh mãi không chết, sinh mệnh lực mạnh đến vô lí, tùy tiện rơi xuống vực sâu vạn trượng, cũng không có bị ngã chết ngược lại còn có thể được đến kỳ ngộ khiến người khác đỏ mắt. Không phải là được đến bí tịch võ lâm thì cũng là tương ngộ nam chủ, được nam chủ giúp đỡ sau đó tình cảm của hai người như được ngồi tên lửa mà thăng tiến vậy, chính là ở thế giới này, nữ chủ liền dễ dàng bị giết chết như vậy, hơn nữa còn là bị nam chủ giết chết!

"Hoàng... Hoàng huynh......." Thanh âm của Chu Mẫn vốn dĩ đã kiều kiều nhược nhược, hiện tại lại càng thêm mềm nhu khiến trái tim Lam Tí Ngọc như muốn nhũn ra, hắn đem Chu Mẫn ôm vào trong lồng ngực, "Lam Mẫn, đừng rời khỏi ta, cho dù muội cảm thấy ta ghê tởm cũng không quan trọng, nhưng muội tuyệt đối không được nghĩ rời đi ta...... Nếu không ta cũng không biết bản thân sẽ làm ra chuyện gì.........Cho nên muội phải ở bên cạnh ta cả đời, muội có thể không yêu ta....... Nhưng tuyệt đối không thể rời khỏi ta...... Lam Mẫn, muội nghe rõ sao......."

Giọng nói Lam Tí Ngọc rất lạnh, rất trầm ổn nhưng đôi tay đang ôm chặt Chu Mẫn của hắn vẫn làm nàng phát giác hắn bất an cùng run rẩy, nàng cũng không có lập tức trả lời Lam Tí Ngọc mà là ở trong đầu điên cuồng gọi hệ thống, bởi vì nàng rất vui mừng, sau khi biết nữ chủ đã chết, như vậy đại biểu nàng đã hoàn thành nhiệm vụ, có phải hay không hiện tại nàng có thể rời đi a!

484 nhận thấy được đôi mắt Chu Mẫn hưng phẫn cùng với kích động thì ngay lập tức có loại cảm giác hận sắt không thành thép, 【Cái ý tưởng hiện tại muốn rời đi thế giới này, ngươi vẫn là nên cất đi thôi, chính mình tự nhìn xem.......】484 mở bảng tiến độ nhiệm vụ ra, phía trên được chia làm hai bên, nữ chủ cùng với nam chủ, bên nữ chủ thì đã đạt 100% biểu hiện là đã hoàn thành nhưng tiến độ bên phía nam chủ lại phân ra làm hai cột, một cột là độ hảo cảm của nam chủ đã đạt 100% nhưng cột còn lại- 'chất dinh dưỡng' của nam chủ lại chỉ có 35%.

Chu Mẫn run rẩy chỉ vào cột 'chất dinh dưỡng' của nam chủ rồi nhìn 484, dở khóc dở cười hỏi, "Không phải là như những gì ta đang nghĩ đúng không?"

【Đúng như ngươi nghĩ, ngươi còn 2 tháng thời gian, nếu ngươi không thể kéo cột đó đến 85% – đây là mức độ thấp nhất, vậy thì chúng ta sẽ không có đủ 'chất dinh dưỡng' để chống đỡ cho nhiệm vụ tiếp theo của ngươi, ai bảo lúc trước ngươi cứ kéo dài thời gian, không chịu đi câu dẫn nam chủ, giờ thì nhìn đi, với thời gian 2 tháng mà phải tăng lên tới 85% . Chậc chậc chậc........250, cố lên nha, ta đã thấy sinh tồn ánh rạng đông đang ở vẫy tay với ngươi, ngươi cũng không thể lại đem nó ném a!】

Chờ nửa ngày không được đến Chu Mẫn đáp lại, Lam Tí Ngọc không khỏi chua xót cười, miễn cưỡng cười buông Chu Mẫn ra, cẩn thận đắp chăn cho nàng, "Ngươi.... Ngươi trước hảo hảo nghỉ ngơi, chờ ngươi khỏe lên, ta sẽ lại đến thăm ngươi, trong khoảng thời gian này, ngươi... ngươi hãy suy nghĩ lại......"

Vào lúc hắn đứng dậy chuẩn bị rời đi thì đột nhiên cảm giác được một góc quần áo của mình đang bị người kéo, trong lòng hơi hơi rung động nhưng lại không dám quay đầu lại. Chu Mẫn mở to mắt, trong lòng đã có ý tưởng, trong hai tháng này nàng muốn làm yêu cơ , mỗi ngày cùng nam chủ ở trên giường lăn qua lộn lại, nàng không tin như vậy còn không thể kéo thêm 50% tiến độ.

"Đây đã là lần thứ tư, ngươi lại muốn vứt bỏ ta sao?" Thanh âm Chu Mẫn mang theo ủy khuất cùng với thống khổ.

"Lần thứ tư?" Lam Tí Ngọc đột nhiên quay đầu lại nhìn Chu Mẫn, hai mắt nàng bịt kín một tầng hơi nước làm người thương tiếc không thôi, "Lần đầu tiên là thời điểm ta 11 tuổi, ngươi đem ta một mình lưu tại cung Công chúa, nhiều lần muốn gặp ngươi nhưng đều bị chặn ngoài cửa không cho phép gặp mặt, lần thứ hai là ở Thanh Ngọc điện, ngươi sau khi làm ta..... Lúc ta tỉnh lại thì ngươi đã đi rồi. Lần thứ ba là ở cung điện của ta, ngươi tới không một tiếng động đem ta lăn qua lộn lại đến sốt cao không lùi xong liền ném ta cho Ngự y, hiện tại ngươi mới đến lại muốn đi? Lần này dời đi thì ngươi định tính toán bao giờ mới lại đến thắm ta? Lam Tí Ngọc ngươi rốt cuộc coi ta là cái gì? Là nữ nhân ngươi dùng để củng cố quyền thế hậu cung, cân bằng thế lực triều đình sao?"

Chu Mẫn càng nói càng khóc hoa lê đái vũ khiến trái tim Lam Tí Ngọc quặn đau, hắn vội vàng ngồi xuống bên cạnh Chu Mẫn, đem nàng một lần nữa ôm vào trong ngực. Chu Mẫn chỉ giãy giụa tượng trưng một chút liền dừng lại, đấm nhẹ vào ngực Lam Tí Ngọc nói, "Người xấu, Hoàng huynh là người xấu, sao ngươi có thể đối xử với ta như vậy? Lúc nhớ thì mới tới nhìn xem ta, lúc không cần thì lại đem ta ném sang một bên, ngươi còn dùng sức lăn lộn ta, mặc kệ ta cầu xin như thế nào ngươi cũng không dừng lại, ta đau, thật sự rất đau......"

"Không khóc, tất cả đều là lỗi của ta, Mẫn Nhi đừng khóc, Hoàng huynh biết sai rồi, ta sẽ không bao giờ dời xa ngươi, sau này, Hoàng huynh sẽ bảo vệ ngươi có được không ~" Lam Tí Ngọc ôm nàng ngồi lên đùi mình, nhẹ dỗ dành như hài tử, Chu Mẫn khóc đến khi cái mũi hồng hồng, hai mắt sưng đỏ như hạch đào mới chịu ngừng lại.

Lam Tí Ngọc nhìn thiếu nữ an tĩnh dịu ngoan như con thỏ nhỏ ở trong ngực mình, trong lòng dâng lên một tia chờ mong, "Mẫn Nhi, nói cho Hoàng huynh biết, muội sẽ rời khỏi ta sao?"

"Hoàng huynh, ngươi sẽ lại lần nữa buông ta ra sao?" Chu Mẫn hỏi ngược lại.

"Sẽ không, đời này, Hoàng huynh chỉ cần một mình muội, ta muốn muội vĩnh viễn ở bên cạnh ta." Lam Tí Ngọc bá đạo gắt gao ôm Chu Mẫn vào trong ngực, tuyên thệ nói.

"Vậy được rồi, chỉ cần Hoàng huynh không buông ra muội, thì Mẫn nhi sẽ vĩnh viễn không bao giờ rời khỏi huynh, Mẫn nhi thực thích Hoàng huynh, từ nhỏ liền thích, vô cùng thích." Hai tay Chu Mẫn ôm lấy cổ Lam Tí Ngọc, đem hắn kéo xuống sau đó chủ động đem môi đỏ phủ lên môi hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui