"A.... Đau quá...." Cảm giác hạ thân bị xé rách trong nháy mắt khiến Chu Mẫn đau đến mức hét lên, móng tay nàng bấm sâu vào da thịt Lam Tí Ngọc, để lại trên đó một vết máu nhỏ. Trước kia khi đọc truyện người lớn, thấy trong truyện nói khi phá thân sẽ rất đau nhưng nàng không ngờ rằng nó lại đau tới như vậy, trong nháy mắt hạ thân như bị người xé ra làm hai, có lẽ là có liên quan đến độ mẫn cảm của thân thể nàng, tuy rằng có thể cảm nhận được khoái cảm gấp đôi nhưng đồng thời khi phá thân cũng phải chịu đau đớn hơn người bình thường.
Lam Tí Ngọc hiện tại cũng không dễ chịu, hắn căn bản còn chưa hoàn toàn đi vào, mới chỉ cắm vào một phần ba mà thôi nhưng đã bị vách tường thịt mềm mại bên trong bốn phương tám hướng bao bọc đến gần như muốn bắn ra, bên trong như có hàng trăm hàng ngàn cái miệng nhỏ cùng lúc ngậm mút lấy côn thịt làm hắn bây giờ trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất là phải làm chết nữ nhân này.
Bởi vì quá thoải mái, hắn cúi đầu hôn lấy đôi môi sưng đỏ của nàng, câu dẫn nàng đáp lại.
Đau đớn bên dưới khiến Chu Mẫn có chút không thoải mái nên né tránh nụ hôn của hắn, đôi chân kẹp lấy eo hắn cũng trở nên căng cứng, nàng theo phản xạ muốn tránh né côn thịt đang ngang ngược cắm vào hoa kính nàng.
Duỗi tay chống bờ vai của hắn muốn thoát đi côn thịt nhưng trừ bỏ môi bị hắn cắn gắt gao, đầu lưỡi trơn trượt như xà càng là bá đạo liếm hút trêu đùa với đầu lưỡi nàng, hắn không ngừng quấy loạn, cướp lấy hương thơm cùng không khí của nàng, đồng thời hạ thân cũng bị bàn tay to của hắn đè lại đóng chặt ở trên cây cột khiến nàng không thể di động.
Lam Tí Ngọc nhận thấy Chu Mẫn muốn chạy trốn, côn thịt bị bên trong nhục bích chật hẹp kẹp đến thoải mái thì làm sao có thể dễ dàng buông tha cho nàng, hắn động thân một cái hung hăng chen vào hoa huyệt nhỏ xinh, hoàn toàn xỏ xuyên qua nàng.
Chu Mẫn đau đến mức cả người căng cứng, miệng bị Lam Tí Ngọc lấp kín chỉ có thể phát ra tiếng kêu rên nức nở, nàng sắp bị hắn giết chết, hạ thể bị hắn nhẫn tâm xé mở.
"Nga......" Lam Tí Ngọc ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn. Rốt cuộc tất cả đều chen đi vào, bởi vì có danh khí nên tiểu huyệt Chu Mẫn càng thêm tuyệt không thể tả. Vừa tiến vào, Lam Tí Ngọc liền phát hiện côn thịt của hắn tựa hồ bị tiểu huyệt kia mút vào tra tấn đến sưng lớn thêm một vong.
Bởi vì kiềm chế đã lâu nên hắn bất chấp thương hương tiếc ngọc, một tay túm lấy mông nàng, tay còn lại bắt lấy bộ ngực sữa đầy đặn xoa nắn, hắn phóng đãng mà mạnh mẽ ra vào tiểu huyệt mê người kia.
Dược hiệu cùng với mùi thơm cơ thể nồng đậm của nàng, lại thêm tiểu huyệt chật hẹp mỹ diệu khiến hắn mỗi lần đâm vào đều có thể cảm nhận được bên trong giống như có hàng trăm cái miệng nhỏ đang gắt gao cắn mút lỗ nhỏ trên đầu nấm của hắn tựa hồ như muốn giữ hắn lại không cho rời đi làm hắn càng ngày càng hưng phấn, rốt cuộc vô pháp khống chế chính mình lực độ cùng tốc độ, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ là phải thao chết tiểu yêu tinh này.
"Đau quá....... Hoàng, hoàng huynh, dừng lại....." Chu Mẫn dưới sự va chạm hung mãnh không lưu tình chút nào của côn thịt cứng rắn nóng rực như sắt chỉ đành phải kêu khóc cầu xin hắn dừng lại, hạ thể tuy rằng vừa mới bị xé rách đau đớn không thôi nhưng dần dần lại bởi vì độ mẫn cảm mà khiến bên trong chảy ra càng nhiều ái dịch, làm đường đi càng thêm trơn trượt giúp Lam Tí Ngọc đi vào rút ra càng thêm nhanh chóng và dùng sức.
"Bảo bối, vì ta mà nhịn một chút." Hắn không có vì nàng kêu khóc mà dừng lại, lời cầu xin của nàng kích thích hắn càng muốn xâm phạm nàng. Mà cái miệng nhỏ xinh ở tận cùng bên trong hoa huyệt lại giống như tình nhân lôi kéo giam giữ côn thịt hắn, như vậy triền miên khiến hắn muốn ngừng mà không được, lại nhanh chóng động thân, mỗi lần thâm nhập đều là tẫn căn toàn bộ đi vào.
Hắn phát hiện mỗi lần hắn đâm vào, côn thịt không những không tiêu sưng mà ngược lại càng thêm sưng to, có loại cảm giác như hút thuốc phiện, khiến hắn say nghiện dừng không được, chỉ nghĩ thời thời khắc khắc vẫn luôn cắm sâu vào bên trong nàng
Hiện tại Lam Tí Ngọc tựa như một tên bá vương đang cố gắng mở rộng lãnh thổ, nguy hiểm mà cường hãn không cho phép người khác cự tuyệt, một chút thương tiếc cũng không có mà tàn sát bừa bãi trong hoa huyệt non mịn của nàng.
"Tiểu yêu tinh, thoải mái sao, thật muốn cứ như vậy làm chết ngươi......." Lam Tí Ngọc mất đi khống chế làm Chu Mẫn có chút sợ hãi nhưng càng nhiều là sảng khoái, hoa kính tê dại, côn thịt va chạm nhanh chóng làm Chu Mẫn căn bản dừng không được, không theo kịp tiết tấu của Lam Tí Ngọc, như con cá bị mắc cạn trên bờ cát, chỉ có thể gấp gáp hô hấp, khó nhịn rên rỉ.
" A..... quá sâu..... ưm..... không cần......chậm một chút..... ư.....ta chịu không nổi.......sắp chết...... "
"Không đủ, ta muốn càng nhiều, chân mở rộng ra một chút, mông cũng nâng lên tới một chút cho ta." Lam Tí Ngọc ra lệnh, hạ thân vẫn liên tục đong đưa, không ngừng hung hăng va chạm chỗ sâu trong hoa kính giống như muốn đem nó đâm nát, cảm giác hít thở không thông làm cả người Chu Mẫn run rẩy.
"Không.... không cần lại đi vào .....hoàng huynh ...... ta chịu không nổi......." Chu Mẫn bị tốc độ va chạm điên cuồng vào tận sâu bên trong hoa kính của Lam Tí Ngọc cùng với hai viên tinh hoàn vẫn luôn đánh vào trên mông nàng như muốn cùng côn thịt cùng nhau chen vào bên trong dọa cho sợ hãi kêu khóc.
Vì để trấn an Lam Tí Ngọc lúc này đôi mắt đã đỏ đậm như máu mang theo tàn nhẫn, Chu Mẫn bất đắc dĩ chỉ có thể nghe theo lời hắn, trở tay túm chặt lấy cây cột phía sau, mượn lực đem mông hơi nâng lên, như vậy lại càng thêm tiện nghi Lam Tí Ngọc tiếp tục đấu tranh anh dũng, tốc độ lại càng thêm nhanh chóng, khiến hắn càng thêm thâm nhập.
Hắn thỏa mãn mà rên rỉ một tiếng, sau đó lại ra sức vọt vào tra tấn thân thể mềm mại của nàng, lần này càng là đấu đá lung tung, không có một chút kỹ xảo.
"Hoàng huynh ...... tha ta..... không cần.... dừng lại..... quá sâu.... ta sợ...." Bị côn thịt thô to của hắn không chút lưu tình liên tục đỉnh đến chỗ sâu làm nàng sợ hãi, hạ thân có thể hay không bị hắn xỏ xuyên qua.
"Ta sẽ như ngươi mong muốn, sẽ không dừng lại..." Lam Tí Ngọc không màng tới sự khẩn cầu của nàng, vẫn mê muội làm càn, huyệt đạo nhỏ hẹp ướt nóng liếm mút côn thịt cương cứng sưng to khiến cả thể xác lẫn tinh thần hắn thoải mái giống như đang ngâm mình trong ôn tuyền, không thể khắc chế bản thân.
Nâng toàn bộ cánh mông trơn trượt đã dính ướt ái dịch của nàng lên để côn thịt càng thêm chặt chẽ xâm nhập vào sâu bên trong cái miệng nhỏ đang hút đến hắn da đầu tê dại. Dưới sự co chặt mút vào của tiểu huyệt, tuy khó khăn nhưng cũng càng thêm mê người. Chu Mẫn rốt cuộc chịu không nổi cuồng bạo đoạt lấy của hắn , trái tim cấp tốc nhảy lên làm nàng một trận choáng váng, hai mắt tối sầm, ngã vào trong lòng hắn.
Phát hiện tiểu nhân nhi trong lòng không chịu nổi cuồng dã của hắn mà hôn mê , trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên một tia xin lỗi. Hắn biết bản thân quá thô lỗ, biết nàng là lần đầu tiên nhưng là hắn không khống chế được, hơn nữa, hắn còn chưa muốn đủ đâu.
Mị thái mê người cùng với thân thể xinh đẹp của nàng, lần thứ hai khiến hắn không thể tự kiềm chế mà đong đưa vòng eo.
Kích thích cấm kỵ cùng với tiểu huyệt mê người, hắn thế nào bây giờ mới phát hiện ra một tư thái khác của hoàng muội nhà mình, tuy rằng đây là một chuyện ngoài ý muốn nhưng không thể không nói, hắn thực thích chuyện ngoài ý muốn này.
Lam Tí Ngọc nắm chặt eo nàng, một lần lại một lần, không biết mệt mỏi mà rút ra cắm vào, thân hình nam nhân bao trùm ở trên người nàng không ngừng luận động, hắn cúi xuống nhìn tiểu huyệt khẩu trí của nàng là như thế nào ăn hết côn thịt thô to của hắn.
Tuy rằng đã ngất đi nhưng không biết có phải là do phúc lợi mà 484 lúc trước dành tặng nàng hay không mà thân thể Chu Mẫn tự động đáp lại sự đòi lấy của hắn, tiểu huyệt không ngừng phun ra nuốt vào côn thịt thô dài, cảm nhận được nó đang không ngừng ma xát ra vào trong tiểu huyệt, mà hai chân nàng bị nam nhân bẻ thành một đường thẳng tắp, hung hăng va chạm, hai túi tinh hoàn cũng vội vàng chụp đánh lên hoa môi khiến toàn thân Chu Mẫn run rẩy không ngừng.
Đột nhiên, góc độ va chạm của nam nhân bởi vì vội vàng nên không vẩn thận đâm vào một góc non mịn trong hoa kính khiến Chu Mẫn mặc dù đang hôn mê cũng khó nhịn thấp giọng rên rỉ một tiếng, mà tiểu huyệt bởi vì va chạm kia mà càng mút vào co chặt, thiếu chút nữa làm Lam Tí Ngọc đầu hàng buông bỏ vũ khí.