Bàn tay Chu Tây ngừng lại trên không chung, phía xa có một phóng viên báo chí đang chụp ảnh, tay Chu Tây cứng đờ, trên mặt cô vẫn nở một nụ cười, đưa tay đến trước mặt Trịnh Vinh Phi.
Trịnh Vinh Phi cũng không hiểu tại sao Giang Kiều lại như vậy, bắt tay với Chu Tây rồi buông ra. Hôm nay Chu Tây thật xinh đẹp, nhưng không phải là vẻ đẹp sắc sảo cướp đoạt hết mọi sự nổi bật. Màu đen rất thích hợp với vẻ đẹp hiện tại của Chu Tây, thời trang lạnh lùng và quyến rũ.
“Đạo diễn, chào buổi sáng.”
“Chào cô.” Trịnh Vinh Phi chưa từng hợp tác với Chu Tây nên thực sự không thể hiểu nổi thành kiến của người khác tối với cô, anh ta cảm thấy Chu Tây khá tốt, tuổi tác không lớn, kỹ năng diễn xuất tinh tế, tính tình khiêm tốn lịch sự.
“Hôm nay gió lớn, thời tiết sẽ hạ nhiệt, chú ý giữ ấm.” Trịnh Vinh Phi dặn dò.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vâng, cảm ơn.”
Tại sao Trịnh Vinh Phi lại đối xử tốt với Chu Tây như vậy? Trong lòng Giang Kiều nổi bão, Chu Tây là do nhà họ Mạnh cưỡng ép nhét vào đoàn làm phim đúng không? Trịnh Vinh Phi cực ghét những người có đặc quyền nhưng tại sao lại đối xử tốt với Chu Tây như vậy?
Ồ, quả nhiên là sức mạnh của tư bản.
“Đã lâu không gặp.” Một giọng nữ mềm mại vang lên.
Chu Tây quay đầu nhìn lại, Mạnh Hiểu quả nhiên là antifan, nếu nhìn ở khoảng cách gần thì Giang Kiều cực kỳ xinh đẹp. Cô ta mặc một chiếc váy dài màu trắng, để lộ cánh tay mảnh khảnh gầy yếu, mái tóc dài buông xoã trên vai, khuôn mặt thon dài, đôi mắt như làn nước mùa thu. Qủa thực là một mỹ nhân từ trong trứng nước, chỉ là khuôn mặt quá nhỏ, dung mạo này chỉ đủ để diễn dòng phim cổ trang thần tượng, nếu dòng phim chính thống thì sẽ thiếu đi một chút đoan trang, nhưng cũng khá phù hợp với hình tượng nữ chính trong Hỗn loạn chốn thâm cung, nhân vật nữ chính này xuất thân từ một gia tộc bình thường, và leo thẳng lên cao.
Chu Tây đã từng gặp mặt Giang Kiều, hơn nữa không chỉ một lần. Lục Bắc Nghiêu đã từng tham gia vào một bộ phim tên là “Tiên duyên”, Giang Kiều là nữ chính. Một người bám dính lấy Lục Bắc Nghiêu đến chết như Chu Tây chắc chắn sẽ đi theo anh đến đoàn làm phim, trong quá trình đó đã xảy ra xung đột với Giang Kiều, thực ra chỉ là một chuyện rất nhỏ nhưng hậu quả lại vô cùng nghiêm trọng.
Trong bữa tiệc đóng máy, có lẽ Giang Kiều đã uống quá nhiều, nhưng lúc đó Chu Tây lại cho rằng cô ta cố tình uống nhiều, tất cả mọi người đều không hề phản ứng trước việc Giang Kiều quàng vai Lục Bắc Nghiêu, nhưng Chu Tây lại đứng dậy cho Giang Kiều một cái tát.
Chủ tiệc đang dùng bữa trong nhà hàng, những người chứng kiến đều là nhân viên quan trọng trong đoàn làm phim. Nếu chuyện Giang Kiều bị Chu Tây tát truyền ra ngoài, dù thế nào đi nữa cũng không dễ nghe lắm, trong giai đoạn hậu kỳ, ê kíp chương trình còn muốn xào cp của bộ phim, nữ diễn viên chính bị bạn gái của nam chính tát một cái còn ra thể thống gì nữa? Thế là mọi người đều thống nhất với nhau, chuyện này cứ thế bị ép xuống.
Nhưng trong lòng Chu Tây và Giang Kiều vô cùng rõ ràng, sườn núi đó đã được hình thành.
Sau khi Tiên duyên được phát sóng, Giang Kiều trở nên nổi tiếng bùng nổ và nhân khí tăng lên mãnh liệt. Nếu Giang Kiều không tìm cơ hội trả thù Chu Tây thì sao có thể nói nổi? Cho nên lúc nãy trốn tránh là có ý này? Vậy tại sao bây giờ lại chào hỏi?
Để cho đạo diễn nhìn thấy? Trong đầu Chu Tây cố gắng nhớ lại định vị hình tượng của bọn họ ở thế giới này, hình tượng nữ chính Giang Kiều trong sách hình như là một người thấu tình đạt lý, không mang thù, trái tim hiền hậu khiến người khác yêu thương.
“Đã lâu không gặp.” Đầu óc Chu Tây nhanh chóng chuyển động và phân tích tình huống trước mắt, cô mỉm cười nắm lấy tay Giang Kiều, khẽ ngước mắt lên, giữ nụ cười thân thiện nhất: “Gần đây có khoẻ không?”
Cô nhìn thấy sắc mặt Giang Kiều nhanh chóng trắng bệch với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, quả thực khó coi đến cực điểm.
“Khá tốt, cảm ơn cô đã quan tâm.”
“Trước kia…” Giang Kiều là nữ chính, có hào quang của nữ chính, cho dù không có quan hệ tốt cũng không cần phải đối đầu trực tiếp: “Có nhiều chỗ đắc tội, là tôi lỗ mãng, hi vọng cô không so đo với những hiềm khích trước đây.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tây tỷ nói quá lời rồi.” Nụ cười trên mặt Giang Kiều càng cứng ngắc hơn nữa, nhưng vẫn duy trì, cô ta mạnh mẽ rút tay ra, quan sát xung quanh? Chu Tây đã đào hố gì sao? Để cô ta nhảy xuống? Da đầu cô ta tê dại.
Có lần Chu Tây đã đe doạ rằng nếu sau này Giang Kiều tiếp tục quấy rối Lục Bắc Nghiêu nữa thì cô sẽ vặn cổ Giang Kiều. Lần trước cô ta muốn cướp một hợp đồng phát ngôn nhưng thiếu lưu lượng nên đã kéo Lục Bắc Nghiêu “xào” một phen.
Lời hỏi thăm này của Chu Tây giống như đang hỏi cổ của cô ta đã rửa sạch chưa.
Lúc nãy cô ta chào hỏi với Chu Tây là do đạo diễn đang ở đây, nữ chính và nữ phụ số hai có mâu thuẫn với nhau là điều mà đạo diễn không muốn nhìn thấy nhất. Còn có nhà đầu tư lớn nhất là nhà họ Mạnh, Chu Tây là người nhà họ Mạnh, không thể đắc tội nổi.
“Tôi còn có việc, đi trước đây.”
“Tạm biệt.”
Giang Kiều dứt khoát đào tẩu.
“Tôi nghe nói cô và tiểu giang có chút mâu thuẫn?” Đạo diễn nhìn về phía Chu Tây, Chu Tây thấu tình đạt lý, thoạt nhìn cũng khá ôn hoà, trong lòng anh ta không khỏi bán tín bán nghi với một số lời đồn bên ngoài, quá khoa trương, một số anh ta nghi ngờ là cố ý hắt bát nước bẩn.
Giới giải trí trắng đen lẫn lộn, Trịnh Vinh Phi rất thích kỹ năng diễn xuất của Chu Tây, anh ta tương đối khoan dung với cô, chỉ cần Chu Tây không chạm vào bãi mìn, có anh ta ở đây thì cô sẽ không gặp bất cứ vấn đề gì lớn.
“Lúc trước chỉ là hiểu nhầm.” Chu Tây không ngờ Trịnh Vinh Phi sẽ trực tiếp hỏi vấn đề này: “Là tôi tuổi trẻ thiếu hiểu biết, xúc động nên mới làm chuyên có lỗi với Giang lão sư. Hy vọng có thể nhận được cô ấy tha thứ, ngoài ra giữa chúng tôi không có mâu thuẫn gì khác.”
“Vậy là tốt rồi.” Trịnh Vinh Phi thấy Chu Tây hiểu chuyện, nói đúng chỗ cần nói: “Không có mâu thuẫn thì tốt, cố gắng hết sức đừng có xung đột với bất cứ diễn viên nào.”
Chu Tây trịnh trọng gật đầu: “Tôi biết rồi, cảm ơn lão sư.”
Nhà sản xuất đi đến đây nói chuyện với Trịnh Vinh Phi, Trịnh Vinh Phi cầm lấy kịch bản gật đầu với Chu Tây rồi xoay người rời đi.
Chu Tây quay đầu lại nhìn Tần Di vẫn luôn đi theo sát mình, dừng bước: “Tôi sẽ không động thủ đâu, chị không cần phải căng thẳng như vậy.”
“Tiêu tổng nói người khác sẽ ra tay với em.” Tần di mặt không đổi sắc, cảnh giác nhìn xung quanh, rất thẳng thắn nói: “Sợ em bị người ta đánh đến chết.”
Chu Tây: “…”
Cô thiếu đánh như vậy sao?
Chu Tây cầm điện thoại lên lướt weibo, trên weibo có rất nhiều tin nhắn riêng tư, có người hỏi cô đến Hỗn loạn chốn thâm cung làm gì, cầu xin cô đừng huỷ hoại nhân vật đó.
Chu Tây quay trở lại xem hot search, weibo official của Hỗn loạn chốn thâm cung đã tung ra tấm poster đầu tiên vào năm phút trước.
Toà cung điện màu đen nguy nga tráng lệ với màu đỏ là bối cảnh chính, trên đó viết Hỗn loạn chốn thâm cung.
Bên dưới thứ hạng của diễn viên, vị trí thứ nhất là Hồ Ứng Khanh, nam chính. Vị trí thứ hai là Giang Kiều, nữ chính. Giang Kiều bị áp phiên, mặc dù Chu Tây cũng cảm thấy khá mê mẩn trước những hành động “xé” phiên vị trong mấy bộ phim ngôn tình lãng mạn gần đây, nhưng tư duy của giới fans hâm mộ khiến cô phải đến xem khu vực bình luận.
Top ba bình luận trong khu vực bình luận đều là cô, Chu Tây bối rối vài giây rồi nhanh chóng quay trở lại poster.
Vị trí thứ ba trong danh sách diễn viên, Hoàng hậu: Chu Tây. Phiên vị cực kỳ bắt mắt, chỉ ở sau nam nữ diễn viên chính.
Những bình luận phía dưới ồ lên, trước đó mọi người vẫn đang không ngừng suy đoán rằng Chu Tây đến đến đoàn làm phim này để làm gì, có phải diễn miễn phí để được lộ mặt không. Kết quả người ta lại trực tiếp nhận vai nữ hai, mặc dù lúc trước Chu Tây đã từng toả sáng về kỹ năng diễn xuất ở Phái diễn xuất, nhưng đó chỉ là một gameshow mười phút. Hỗn loạn chốn thâm cung là một tác phẩm lớn với đội hình hoàn toàn là minh tinh nổi tiếng, vốn đầu tư hơn 100 triệu, tất cả đều là nhân vật lão làng, chỉ có một nhân vật nhỏ trong suốt như Chu Tây chiếm vị trí B, chỉ sau vị trí C của nữ chính.
Điều này khiến mọi người không khỏi nghĩ đến sự thao túng của tư bản, chẳng phải nhà họ Chu đã phá sản rồi sao? Sao còn có thể mạnh mẽ như thế nữa.
Bên dưới bình luận lại vô cùng xuất sắc, tất cả mọi người đều gào khóc mắng mỏ Chu Tây sẽ phá huỷ nguyên tác, cũng có cả fans “xé” nhau. Phiên vị này của Chu Tây thực sự vượt trội, còn vượt trội hơn cả tiểu thịt tươi đang nổi tiếng là Tô Thần Nghiêm trong vai nam phụ hai. Các fans của Tô Thần Nghiêm như muốn bùng nổ, spam hơn mười vạn bình luận bên dưới weibo official.
Những tin nhắn riêng tư của Chu Tây đã tìm được nguyên nhân, cô đang định đóng weibo thì lại nhìn thấy một tin nhắn mới.
Tên gọi: Làm cho Cao Lương sáng nhất.
[Tôi là Cao Lương, vẫn luôn lặng lẽ theo dõi chị. Tôi đã thích chị kể từ khi chị tham gia vào chương trình Phép màu âm thanh, năm đó tôi học lớp 12. Trong cuộc sống rối ren này, tôi không thể tìm thấy phương hướng, có mấy lần tôi đã đi đến bên mép của sân thượng. Nhưng tôi đã thấy chị, thấy chị đứng trên sân khấu và chấp nhận sự nghi ngờ từ những người xung quanh, chị không hề tỏ ra sợ hãi chút nào. Chị đón nhận tất cả sự hoài nghi và rồi đã chiến thắng trò chơi ấy. Chị nói chỉ cần muốn chạy thì toàn bộ thế giới sẽ ở ngay dưới chân. Chị nói: Bôi đen là cái thá gì? Chị nhất định phải là ngọn đèn sáng rực nhất thế gian này, tự mình toả sáng.
Thật điên rồ và hài hước, có rất nhiều người cười, tôi cũng bật cười theo, nhưng là cười trong nước mắt, bôi đen là cái thá gì? Tôi có thể tự mình toả sáng. Thay vì chờ đợi, không bằng tự mình chiếu rọi.
Tôi đã vượt qua, bây giờ tôi đang theo học đại học A. Tôi đã xem bộ phim Yêu thầm của chị, không hề tồi tệ như những gì người bên ngoài nói, diễn xuất của chị rất tinh tế, chỉ là bọn họ không thể hiểu được điều đó. Tình yêu của chị, chị rời khỏi giới giải trí, tôi nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ nhìn thấy màn trình diễn của chị nữa. Nhưng tôi đã nhìn thấy chị trên chương trình Phái diễn xuất, tôi đã khóc một đêm, Chu Tây yêu dấu của tôi đã trở lại rồi.
Chị chia tay, chị đứng trên đầu sóng ngọn gió, nhưng những thứ đó không thể đánh gục được chị. Chị vẫn không sợ hãi, vẫn hiên ngang bước đi trong gió, chỉ là bớt đi sự kiêu căng và phóng túng của năm đó. Chị đã kiềm chế, trở thành một Chu Tây trưởng thành, tôi tiếc nuối với những gì chị đã đánh mất nhưng đồng thời cũng mong chờ tương lai của chị.
Khi weibo official của Hỗn loạn chốn thâm cung công bố vai diễn Hoàng hậu, tôi đã vui mừng đến phát khóc. Trong lúc bật khóc tôi đã gõ ra nhiều chữ như vậy, hi vọng sẽ không quấy rầy chị, tôi cực kỳ mong chờ tác phẩm mới của chị.
Chị sẽ trở thành chị của tốt nhất, vinh quang vạn trượng, rực rỡ huy hoàng.
Chị sẽ không phụ bản thân mình, chúng tôi cũng sẽ không phụ chị. Cao Lương đang đợi chị, chúng ta cùng nhau đón gió bay lượn.
Tương lai đáng mong chờ.]
Phía xa đột nhiên vang lên tiếng người hâm mộ hét chói tai, Chu Tây ngước mắt nhìn lên, trong mắt có chút chua xót. Sự nghiệp của một người nghệ sĩ không đơn thuần chỉ có thất bại, cô cũng có lúc toả sáng.
Trong tầm mắt, Tô Thần Nghiêm mặc trên người một bộ tây trang màu đen sọc bước đến, dáng người anh ta cao 1m82, mắt xếch, mũi cao, đôi môi mỏng cong lên thành một nụ cười, một tiểu thịt tươi đang nổi tiếng, vô cùng chói mắt.
Tô Thần Nghiêm khẽ gật đầu về phía fans, các fans càng hét lớn hơn nữa.
Chu Tây thu hồi tầm mắt tiếp tục lướt tin nhắn, cô không thích Tô Thần Nghiêm, một con người cuồng lăng xê. Hơn nữa lần này Tô Thần Nghiêm bị cô áp phiên, chắc chắn anh ta sẽ “xé”. Suy cho dù các fans của Tô Thần Nghiêm được xưng là ung thư trong giới phiên vị, bất cứ ai hợp tác với anh ta cũng sẽ bị xé, xé đến tơi tả.
Cô xoay người bước vào trong, phía sau vang lên một tiếng: “Tây tỷ.”
Nhiếp ảnh gia đang chụp ảnh, Chu Tây không thể không trả lời, cô dừng bước chậm rãi xoay người lại, gật đầu với anh ta: “Chào cậu.”
Bây giờ Chu Tây rất sợ những tiểu thịt tươi sở hữu lượng fans đông đảo như thế này, hợp tác một lần là rớt một lớp da. Cô không có fans, thế đơn lực mỏng, không chống chịu được.
Đúng là “ngược” mà, vật nhỏ trong suốt tham sống sợ chết.
“Đã lâu không gặp chị Tây, nghe nói chị cũng ở trong đoàn làm phim này, tôi rất vui vẻ, có người nói chuyện cùng rồi, tôi không thân thiết với những người khác lắm.” Tô Thần Nghiêm cười rạng rỡ, mắt ngọc mày ngài, khoé miệng cong cong. Anh ta vừa đi vừa cởi cúc áo tây trang bằng một tay, áo vest mở rộng, các fans lại gào rú.
Da đầu Chu Tây tê dại, cô và Tô Thần Nghiêm thân thiết lắm sao? Bọn họ thân thiết cái búa.
Cô và anh ta không có bất cứ điều gì để nói cả.
Trước kia Tô Thần Nghiêm đã từng xuất hiện trong bộ phim Yêu thầm, năm đó anh ta vẫn còn nhỏ, khoảng chừng mười sáu mười bảy tuổi, ngoại hình giống như giá đậu, không ngờ bây giờ lại nảy nở trưởng thành đẹp trai như thế này, cũng nổi tiếng thành một lưu lượng.
Còn Chu Tây gần như trong suốt, sự đối lập này thật tàn nhẫn.
“Cậu với tôi không thân lắm nhỉ?”
Tô Thần Nghiêm nở một nụ cười, mặt mày hớn hở: “Thân chứ, năm mười sáu tuổi tôi đã quen biết chị rồi.”
Chu Tây lười phải nói thêm nữa, cứ cho là quen thuộc đi. “Ừ, quen.”
Lúc này Tô Thần Nghiêm trực tiếp cười thành tiếng: “Lần trước anh Bắc nói chị muốn đến đoàn làm phim thăm ban, tôi đã cố ý dành thời gian rảnh rỗi muốn mời hai người ăn cơm, kết quả chị không đi.”
Cái hay không nói lại nói cái dở, Tô Thần Nghiêm đến đây để gây sự đúng không? Hay là anh ta nảy sinh tình cảm với Lục Bắc Nghiêu trong quá trình đóng phim nên đến đây chế nhạo cô?
“Anh Nghiêm, có thể chụp ảnh được không?” Phóng viên hiện trường ngăn Tô Thần Nghiêm lại.
Tô Thần Nghiêm tiếp nhận chai nước từ trong tay trợ lý, đưa đến cho Chu Tây, trợ lý ở bên cạnh hung hăng ho khan một tiếng, ánh mắt Tô Thần Nghiêm xẹt qua Chu Tây, làm như không có chuyện gì thu chai nước về, uống một hớp.
“Chị Tây, chụp ảnh chung đi.”
“Đừng đừng, vị này muốn chụp ảnh đơn của cậu, nếu chụp ảnh chung lại mang danh cọ nhiệt đấy.” Chu Tây vội vàng xua tay, mỉm cười lui sang một bên, một tay đút vào túi quần ăn dưa. Không thể chụp để tránh bị mắng là chơi nổi: “Cậu chụp xong tôi lại chụp.”
Tô Thần Nghiêm chụp xong, Chu Tây đang định rời đi thì anh ta mở miệng: “Chị Tây, có thể chụp ảnh chung với chị không?”
Chu Tây sửng sốt, còn có người muốn chụp ảnh đơn của cô? Cô xoay người đối mặt với máy ảnh: “Có thể chứ, cảm ơn, vất vả cho anh rồi.”
Bộ quần áo hôm nay của Chu Tây vừa xinh đẹp vừa cooL ngầu, chỉ cần đứng một mình cũng đã vô cùng bắt mắt, cô rất ăn ảnh, cực kỳ phối hợp với máy ảnh.
Chu Tây tạo dáng chụp mấy tấm, Hồ Ứng Khanh và Giang Kiều cùng đến đây, nghi thức sắp bắt đầu.
Bọn họ cũng phải đi đến đó, nghi lễ khởi quay, mọi người phải thắp hương, sau đó là chụp ảnh chung. Tô Thần Nghiêm đột nhiên chen ngang đến, anh ta đút hai tay vào túi quần, hơi cúi người xuống, cách Chu Tây rất gần, khoé miệng cong lên thành một đường cong, một nụ cười hoàn hảo, tự cho là cực kỳ quyến rũ: “Có thể chụp cho tôi và chị Tây một bức được không?”
Anh ta còn chưa dứt lời, phóng viên đứng ở phía xa đã bắt đầu chụp.
Chu Tây cứng đờ, nắm đấm cũng cứng lại.