Editor: Gà
Bác sĩ đã giúp ả giải quyết xong hậu quả, thuốc tê cũng không còn tác dụng nữa, Cố Doanh Tích đau đến chết đi sống lại, khó tránh sinh ra ám ảnh với việc mang thai.
Đến lúc ả được đẩy ra khỏi phòng mổ, Cố Doanh Tích suýt nữa ngất đi, quả thật cái loại đau đớn này khiến người ta không thể chịu nổi, còn Cố Doanh Nặc thì khóc lóc gào thét nói muốn ở cùng phòng bệnh với chị, bởi vì cô ta nói muốn sám hối, muốn đền tội, muốn chăm sóc người chị vừa mất đi đứa nhỏ.
Cố Doanh Tích đã hơi sợ hãi Cố Doanh Nặc, nhưng cô ta nói rất dễ nghe, ả không dám từ chối, nói cho cùng thì chân của Cố Doanh Nặc bị cắt mất vì chuyện của ả và Tống Mẫn Nhiên, Cố Doanh Nặc hỏi ả vì sao lúc đó không nghe điện thoại, thật ra trong lòng ả có quỷ, cực kỳ chột dạ, nên lúc này tuy ả sợ Cố Doanh Nặc, nhưng lại không dám từ chối lời đề nghị của cô ta, đành phải cố nén sợ hãi và cơ thể đau đớn, để bác sĩ sắp xếp cho hai người nằm cùng phòng bệnh.
Vốn việc này không hợp quy định, dù sao ca giải phẫu của Cố Doanh Nặc nghiêm trọng hơn, không thể so với ca tiểu phẫu của Cố Doanh Tích, nhưng vì thỏa mãn yêu cầu chuộc tội của Cố Doanh Nặc, Cố Nhàn đành phải trả thêm tiền, nịnh nọt bác sĩ thật lâu, lúc này mới được như mong muốn.
Tình cảm của hai chị em vốn tốt vô cùng, bây giờ cùng ở một phòng bệnh, Cố Doanh Tích hơi áy náy với Cố Doanh Nặc, hơn nữa không biết thế nào, hiện tại ả nhìn thấy Cố Doanh Nặc sẽ cảm thấy chột dạ kinh khủng, ở cùng một phòng bệnh với cô ta, đương nhiên sẽ bị Cố Doanh Nặc sai bảo.
Trước kia cơ thể ả đã từng nạo thai một lần, lúc này đứa nhỏ lại bị Cố Doanh Nặc đánh rớt một cách dã man, nên sẽ bị tổn thương rất sâu, đáng ra nên điều dưỡng thật tốt, nhưng Cố Doanh Nặc hận ả thấu xương. Đương nhiên muốn sai bảo ả cho sảng khoái, hai chị em ở bệnh viện hơn nửa tháng, trong lòng Cố Doanh Nặc ngập tràn oán hận, cộng thêm cô ta còn đang tuổi thiếu nữ mà bị mất đi một chân chỉ vì bạn trai phản bội, bởi vậy cho dù được chăm sóc hơn nửa tháng, nhưng cô ta không những không có biến chuyển tốt, ngược lại cả người đều đã gầy sọp xuống, dường như biểu tình hơi âm u.
Cố Doanh Tích gầy kinh khủng nhất, ả bị Cố Doanh Nặc chỉnh đến mức sắp gầy trơ xương, lần đẻ non này có thể để lại mầm bệnh cho ả, khi người nhà họ Cố đón hai chị em về nhà, thì lúc này Cố Doanh Tích mới thở dài thả lỏng, cuộc sống nằm viện vài ngày qua đã khiến ả bị ám ảnh trong lòng, về sau khi nghe đến bệnh viện, thì lập tức biến sắc.
Vì Cố Doanh Nặc xấu tính, gần đây cả người Tống Mẫn Nhiên đều đã tiều tụy một vòng. Sáng sớm chạy lên chạy xuống giúp hai chị em làm thủ tục xuất viện, thì nhà họ Tống đã không ngại tìm đến cửa.
Gần đây Tống Mẫn Nhiên chạy tối mắt bên ngoài, biết con trai ưu tú nhà mình tìm được bạn gái thì vợ chồng Tống Thanh Vân đều không phản đối, ngược lại âm thầm vui mừng, dù sao trước kia con trai chỉ biết vùi đầu đọc sách, đã một bó tuổi rồi mà vẫn chưa có bạn gái, điều này khiến vợ chồng Tống Thanh Vân vô cùng lo lắng. Chỉ sợ con trai nghiên cứu đến u mê, sau khi biết cậu ta có bạn gái, trái lại hai vợ chồng thở phào nhẹ nhõm. Không những không trách con, ngược lại rất hài lòng.
Bọn họ không cần đối phương xuất thân cao quý, chỉ cần con trai thích, vợ chồng họ đã thỏa mãn rồi, không quá quản chuyện của con, nên hai vợ chồng đều không hỏi qua việc này.
Ai ngờ sau một khoảng thời gian, giáo sư Phương gọi điện thoại đến, ý hỏi Tống Mẫn Nhiên có phải đã xảy ra chuyện gì không, Tống Thanh Vân mới biết Tống Mẫn Nhiên đã không đến trường nửa tháng nay rồi, có thể quen bạn gái, dù sao Tống Mẫn Nhiên không còn nhỏ nữa, nhưng nếu quen bạn gái mà bỏ bê học hành, vợ chồng họ tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.
Việc này liên quan đến tương lai tiền đồ của con trai. Gần đây tuy Tống Thanh Vân trở nên hơi kỳ lạ, nhưng vẫn có cùng quan điểm với Đoạn Linh về chuyện này, hai người cho người điều tra, biết bạn gái Tống Mẫn Nhiên gặp chuyện không may, nên cùng nhau đến đến bệnh viện.
Bọn họ tìm đến, vừa lúc gặp được người họ Cố đang xuất viện, Tống Thanh Vân vốn vì chuyện con quen bạn gái mà bỏ bê việc học nhưng vừa thấy cậu ta ở cùng người họ Cố, Cố Doanh Tích mà ông ta trăm phương ngàn kế tìm kiếm nhiều lần, lại đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta, trong lòng Tống Thanh Vân dâng lên niềm sung sướng, lúc này ông ta không thèm quản con trai quen bạn gái gì, chỉ một lòng đặt vào người Cố Doanh Tích.
Đoạn Linh không hề phát hiện hành động kỳ quặc của chồng, sau khi bà phát hiện bạn gái của con bị tai nạn xe cộ, thì hiểu rõ vì sao trong khoảng thời gian này Tống Mẫn Nhiên không đến trường, mặc dù hơi sốt ruột, nhưng khi nhìn thấy chân Cố Doanh Nặc, rốt cuộc bà không thể nói ra lời trách cứ.
Hai thông gia tương lai gặp mặt trong hoàn cảnh như vậy, lúc này đều xấu hổ không nói nên lời. Khác với vẻ mất tự nhiên của người khác, ngược lại Cố Doanh Nặc hoàn toàn trấn định, trước kia cô ta yêu Tống Mẫn Nhiên bao nhiêu, thì hiện tại hận cậu ta bấy nhiêu, cô ta đã không muốn ở cùng một chỗ với Tống Mẫn Nhiên nữa, tại sao bản thân bị mất một chân, mà Tống Mẫn Nhiên còn có thể có con với Cố Doanh Tích chứ, cô ta chỉ muốn hủy diệt Tống Mẫn Nhiên ngay tức khắc, lúc này người khác nghĩ thế nào, không còn quan hệ gì với cô ta nữa.
Thật ra vì cô ta trấn định như vậy, ngược lại khiến vợ chồng Tống Thanh Vân không thể bắt ép Tống Mẫn Nhiên chia tay với cô ta. Trong lòng Đoạn Linh không muốn để đứa con gái tàn tật này ảnh hưởng đến nửa đời sau của con trai, nhưng trùng hợp rằng Tống Thanh Vân vì không tìm được cơ hội ở cùng với Cố Doanh Tích, ông ta mạnh mẽ đồng ý, không cho con chia tay Cố Doanh Nặc, thuận tiện sử dụng thân phận cha chồng tương lai đến thăm hỏi, nhân tiện gặp mặt cô gái mình yêu thương.
Có chồng ra mặt, tâm tư hi vọng con trai chia tay của Đoạn Linh, đương nhiên bị ép xuống, người họ Cố và họ Tống bỗng đạt được một sự thỏa thuận vô cùng vi diệu, nhưng đối với Cố Doanh Tích chính là sống một ngày bằng một năm.
Tống Thanh Vân đã nhận ra ả, đương nhiên ả cũng nhận ra Tống Thanh Vân là ai, lúc trước anh Tống này chiếm thân thể ả, hại ả thân bại danh liệt, khiến ả chịu tội danh bán dâm bị bắt vào cục cảnh sát, bây giờ gặp lại người đàn ông này, khiến Cố Doanh Tích nhớ đến nhục nhã năm đó bản thân đã chịu, vừa khiếp sợ vừa kinh ngạc.
Lại thêm một Tống Thanh Vân lớn tuổi, nhưng cũng nhiệt tình không thua thanh niên, suốt ngày quấn lấy ả khiến ả phát hoảng, thậm chí còn muốn ở lại nhà họ Cố, trong lòng ông ta nghĩ gì, đương nhiên Cố Doanh Tích hiểu rõ, nhưng sau lần ả nạo thai, thân thể vẫn rong huyết không ngừng, đặc biệt lần này lại sinh non nữa, khiến ả hơi sợ hãi chuyện giường chiếu, vốn ả đã hoảng sợ rồi, lại còn thêm cả Tống Thanh Vân, cho dù tuổi tác hay thân phận đều kém mấy người đàn ông ở đây, nên trong lòng ả không hề muốn.
Nhưng ả sợ Tống Thanh Vân sẽ nói ra chuyện quá khứ của hai người, nếu để Tống Mẫn Nhiên biết rõ thì ả sẽ không chịu nổi, hơn nữa Tống Thanh Vân này là cha chồng tương lai của Cố Doanh Nặc, nên ả vẫn nhẫn nại không dám từ chối, nhưng rồi lại không muốn theo ý Tống Thanh Vân, ngược lại càng khiến Tống Thanh Vân ngứa ngáy khó nhịn.
Gần đây cuộc sống mỗi ngày của người họ Cố đều náo nhiệt như hát hí khúc, nữ chủ gặp phiền toái, đương nhiên là chuyện tốt với Ninh Vân Hoan. Đời trước trải qua chuyện trở thành bạn bè với nữ chủ cộng với kinh nghiệm giao tiếp với nữ chủ ở kiếp này đã khiến Ninh Vân Hoan rút ra một kết luận, nữ chủ đánh không chết, nếu bày một chút kế thì sẽ không sao, nhưng nếu thật sự muốn nhắm vào nữ chủ, nhất định nữ chủ sẽ trong họa có phúc, mặc cho lúc đầu muốn đối phó với ả ra sao, kết quả đều đã xuất hiện Tần Dật và các nam phụ khác, sau đó nữ chủ bị bắt cóc nhưng lại quen biết Đông Phương Ngạo Thế, những điều này đã chứng minh Cố Doanh Tích có vầng sáng nữ chủ, không thể trực tiếp đối phó với ả, nên quanh co lòng vòng mới tốt.
Trong khoảng thời gian này, đài truyền hình của Ninh Vân Hoan đã bắt đầu chuẩn bị tuyên truyền tiết mục giải trí, sau lưng có Lan Lăng Yến hỗ trợ quảng bá, tiết mục của Ninh Vân Hoan vốn rối tinh rối mù, tự nhiên vào lúc này càng thuận lợi hơn, đài truyền hình Lan Ninh dần có danh tiếng, trong khoảng thời gian này vài bộ phim cô nghĩ ra đều bắt đầu được truyền bá rồi.
Trong hoàn cảnh mọi thứ đều khó khăn như vậy, Ninh Vân Hoan vốn cho rằng bản thân sẽ gặp không ít phiền toái, nhưng chỉ cần cô viết ra ý tưởng cho Lan Bưu, anh ta sẽ tìm người gọt giũa lại sau đó biến nó thành phim truyền hình, ngược lại Lan Lăng Yến có tiền, chỉ cần có tiền, còn nhiều trai xinh gái đẹp chờ đợi tranh nhau đòi diễn, cả đạo diễn cũng không cần lo lắng, nếu dùng tiền không thể mời được người, thì Lan Bưu sẽ trực tiếp mời theo cách đặc biệt, bởi vậy trong khoảng thời gian này công ty phát triển cực kỳ thuận lợi, hầu như Ninh Vân Hoan đã ném Cố Doanh Tích ra sau đầu, nếu không phải Cố Doanh Nặc tìm đến tận cửa.
Cũng giống chị cô ta, Cố Doanh Nặc cũng chờ Ninh Vân Hoan ở cổng trường, lúc này vẻ mặt cô ta âm trầm, nghiêng người tựa vào cổng lớn ngoài trường học, mong ngóng nhìn vào trong, cơ thể cô ta khi dựa vào cửa gần như dị dạng, nhưng khi Ninh Vân Hoan ra khỏi trường, thì mắt cô ta sáng lên, Ninh Vân Hoan lập tức thấy dáng vẻ khập khiễng của cô ta.
Tuy mấy hôm nay vội vàng, nhưng cô không dám xem thường người họ Cố, tuy không bám theo người ta cả ngày, nhưng cô vẫn không rút người mai phục ở chỗ tối để theo dõi người nhà họ Cố về, đương nhiên biết rõ Cố Doanh Nặc đã xảy ra tai nạn xe cộ.
Không giống kiếp trước Cố Doanh Nặc chết vì tai nạn xe cộ, đời này cô ta chỉ mất một chân thôi, chứ không bị mất mạng.
Ban đầu Ninh Vân Hoan vốn không nghĩ người âm u này là Cố Doanh Nặc, tuy trước kia dáng vẻ Cố Doanh Nặc không quá xinh đẹp, nhưng cũng mang theo hơi thở thanh thuần, đâu trầm lặng như hiện giờ, tựa như bà lão hai mươi tuổi.
"Ninh tiểu thư." Một giọng nói hơi khàn vang lên, Ninh Vân Hoan cau mày, vệ sĩ đã trở nên vô cùng cảnh giác sau lần Ninh Vân Hoan bị bắt cóc, từ lúc Ninh Vân Hoan ra khỏi cổng trường, đến khi Cố Doanh Nặc mở lời thì đã có hai vệ sĩ lực lưỡng đứng phía sau cô ta, tạo thành thế bao vây.