Nữ Phụ Xuyên Sách Nên Duyên Cùng Kẻ Thù Nam Chính

Từ sau năm 16 tuổi, hai gia đình chúng ta đã cắt đứt liên lạc, ta không còn gặp lại hắn nữa.

Ta theo phụ thân học kinh doanh buôn bán, bôn ba ở khắp nơi, trong suốt cả năm ta gần như không có thời gian để nghỉ ngơi.

Lần này đi về phía Bắc thu mua dược liệu, trước khi lên đường phụ thân ta không may bị cảm, điều trị thuốc thang qua mấy ngày vẫn chưa khỏi. Thời gian không thể trì hoãn, ta liền xin phụ thân cho phép ta đi một mình.

Phụ thân cực kỳ lo lắng cho ta, ông thuê nhiều bảo tiêu hơn trước, còn cử thêm vài gia nhân đi cùng ta.

Ai ngờ vừa đến biên giới thì chiến tranh bùng nổ.

Thị trấn nhỏ ở biên giới đã bị quân Bắc Quốc tràn vào và chiếm làm căn cứ

Không biết vì lý do gì, một nữ thương nhân nhỏ bé như ta lại trở thành mục tiêu chính của quân địch.

Bao nhiêu bảo tiêu và gia nhân cũng không đủ sức ngăn chúng bắt ta đi.

Không biết đã qua bao nhiêu ngày bị chúng bắt đi vì nơi chúng giam cầm ta là một ngục tối không có tí ánh sáng lọt vào. Và ngày được đón vài tia sáng của ánh mặt trời cũng là ngày bọn chúng áp giải ta lên tường thành.

Cùng bị áp giải với ta là một nữ nhân.

Vị nữ nhân này ta không quen biết, nhưng ánh mắt cô ta nhìn ta lại đầy sự bối rối.

Cô ta lẩm bẩm: “Ta đã từng gặp cô, ở thư phòng của chàng ấy...”


Thật kỳ lạ.

Khi ta còn đang bối rối, hai lưỡi đao lớn đã kề lên cổ bọn ta.

Thủ lĩnh quân địch bên cạnh nở nụ cười khát máu, hét lên với người đang đứng dưới chân thành:

“Ta nghe đồn Lục tướng quân là một kẻ si tình, tay thì ôm ấp thê tử nhưng trong lòng vẫn nhớ nhung thanh mai trúc mã của mình, Mẫn tiểu thư.”

“Ta rất hiếu kỳ, nếu chỉ được cứu một người Lục tướng quân sẽ chọn ai?”

“Thế này đi, chỉ cần Lục tướng quân chọn một người, ta sẽ lập tức rút quân về Giang Bắc.”

Ánh mắt của tên thủ lĩnh lóe lên sự hưng phấn, như thể đây là một trò chơi rất thú vị của hắn.
Ta thì mắt tối sầm lại, suýt nữa ngất đi.

Đúng lúc đó, ký ức kiếp trước của ta bất ngờ thức tỉnh trở lại.

Ta nhận ra mình đã xuyên sách và biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Lục Kiếm Minh đang đứng dưới chân thành, đã nhiều năm không gặp hắn nay đã trưởng thành hơn nhiều, gương mặt điển trai ngày nào bỗng trở nên xa lạ, hắn luôn giữ cho mình biểu cảm sâu xa, khó hiểu trên khuôn mặt.

Lúc hủy hôn ước với ta, gương mặt hắn cũng như thế, lạnh lùng, khó đoán, không hề có chút mảy may hối lỗi.


...Đồ cặn bã ch/3t tiệt!

Hừ, chắc kiếp trước ta tích đức chưa đủ nên kiếp này mới gặp phải một tên tra nam như thế.

Vì tương lai thăng quan tiến chức mà hắn bỏ rơi ta, sau bốn năm chia xa còn đẩy ta vào chỗ ch/3t, khiến ta phải xuống gặp Diêm Vương sớm như vậy!

Miệng hắn ta mấp máy, rõ ràng đã nói ra chữ “Mẫn!”

Trong lúc nguy cấp, liền xảy ra cảnh tượng lúc mở đầu câu chuyện.

Cái tên trong miệng Lục Kiếm Minh chuẩn bị thốt ra bỗng nghẹn lại ở cổ họng.

Nụ cười của tên thủ lĩnh quân địch cũng khựng lại trên miệng, gương mặt hắn đỏ bừng.

Hàng chục nghìn đôi mắt của hai quân đều đồng loạt đổ dồn về phía ta.

Chỉ có ta là vẫn giữ dáng vẻ ung dung.

Sờ sờ đôi môi bị râu của hắn ta cọ vào.

Tên thủ lĩnh quân địch bị ta làm bẽ mặt trước mọi người, các tướng lĩnh xung quanh muốn cười mà không dám, chỉ có thể lén lút nhìn hắn với ánh mắt giễu cợt.

Tên thủ lĩnh trừng mắt nhìn ta.

Ta cũng dùng ánh mắt vô tội đáp lại ánh nhìn, hắn ta lại ngại ngùng dời ánh mắt đi.

Chuyện lựa chọn kẻ sống người ch/3t này cuối cùng cũng kết thúc.

Hai quân tiếp tục giằng co, ta và nữ chính bị áp giải xuống tường thành.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận