Khi từ biệt mọi người trong bữa tiệc rượi linh đình tại công ty, thì trời đã sẩm tối.
Vì nhà không quá xa nên hằng ngày cô đều đi bộ.
Vẫn con đường cô hay đi về nhà, con hẻm hôm nay trở nên tối đen như mực, bình thường thì giờ này các đèn đường phải được bật sáng.
Nhìn kĩ mới thấy những bóng đèn treo trên dây đã tháo xuống từ khi nào!.Đứng trước con hẻm, phân vân một lát rồi quyết định đi dù gì con hẻm này cũng không quá dài và ngày nào cũng đi nên cũng không sợ cho lắm.
Trong tư thế nắm chặt túi xách, từng bước thận trọng vào trong hẻm u tối.
Cứ an nhiên như vậy cô cũng sẽ về đến được nhà.Bỗng từ đâu trong con hẻm tĩnh mịch xuất hiện một cái bóng khổng lồ phản phất dưới ánh trăng mơ hồ, nó to lớn đến mức che khuất đi ánh sáng duy nhất soi rọi con đường, cái bóng lớn bắt đầu di chuyển đến gần, càng lúc càng to tướng nó như muốn nhảy xổ vào cô mà xâu xé.
Đôi chân run rẩy chẳng thể nhúc nhích được mà chỉ biết đứng đó.Một thứ ánh sáng chập chờn nào đó đã soi vào cái bóng khủng khiếp ấy, cô nheo mắt rồi trợn to hết cỡ mới nhìn được cái bóng đó là từ một hình dạng đầy lông lá rậm rạp, một gã đàn ông trần trụi không một mảnh vải đang đứng trước mặt cô chỉ vài bước chân, cái mặt gã như một con ác quỷ làm cô xém nữa đã nôn, hai tay giữa chặt miệng cố quan sát kĩ hơn, thứ khiến cô khinh tởm ngoài cái thân trần trụi đen đúa là cái miệng bành chướng râu ria đang bết dính vào nhau và đôi mắt đang thèm khát thứ gì đó !Bị cái không khí u ám ấy bao trùm lấy, tim bắt đầu đập liên hồi, hơi thở trở nên đứt đoạn, cô nuốt nước bọt trong khó khăn, cái hỏm cổ trắng ngần óng lánh những giọt mồ hôi đang rỉ xuống làm ướt cổ áo sơ mi trên người.
Biết bản thân sắp gặp chuyện chẳng hay ho gì, đôi chân thận trọng lùi bước một bước...!hai bước...!,bắp chân run run di chuyển khó khăn mỗi bước như bị đóng băng.
Ánh mắt vẫn đăm đăm vào gã trước mặt, cố đoán xem gã đang nghĩ điều gì xấu xa nhất có thể.Khoảng cách được nới xa một chút, bây giờ không quay đầu chạy thì còn đợi gì nữa!.
Hít sâu, nhắm chặt hai mắt, cô quay đầu, một sải chân thật dài định vụt đi nhưng bị bật lại do một vật cứng đừ đập vào mặt nên ngã quỵ xuống đất, may mà kịp chống tay lại nếu không đầu đã bị đập xuống đất chứ không phải là mông rồi.Ê ẩm vùng mông do một cú ngã trời giáng, cô nhăn mặt lấy tay xoa cái mông bên trái, bớt đau một chút rồi chống tay xuống đất định đứng dậy thì bị một cánh tay lớn thô bạo nắm chặt lấy hai vai khiến cô bất ngờ vùng vẫy dữ dội, quơ tay quơ chân để thoát khỏi sự đau đớn truyền từ bả vai đến khắp cơ thể, xương vai như muốn nứt ra." Aaa...!ưm ...!ưm ...!"Hét lên một tiếng vì quá đau liền bị chặn họng bằng một cái khăn hôi hám gã chuẩn bị từ trước.Tư thế của cô bây giờ vô cùng bị động và có lợi cho gã ,chỉ cần banh hai chân cô ra là có thể tùy ý ra vào.Nằm đó cựa quậy trong bất lực, cô ước bây giờ gã đâm một nhát dao vào tim cho chết đi chứ sống làm gì khi khuôn mặt không ra hình người cứ kề sát cơ thể cô ngửi lấy ngửi để.
Hết chịu nổi cái hơi nóng rực cứ phả vào người cô dùng sức bật người nhưng vô tình va vào chỗ không nên đụng khiến nó nhô mạnh lên, cương cứng.Cô xanh mặt, quay mặt qua chỗ khác để né cái thứ khinh tởm ấy đang chĩa thẳng vào mặt mình, cố khang cự để thoát khỏi cái thân to tướng đang ngồi trên bụng mình, mông của gã cứ cạ cạ lên bụng lên eo cô, làm vậy là vì gã muốn nghe cô rên rỉ trong sung sướng nhưng sung sướng gì nổi với cái thân bẹo hình bẹo dạng của gã.Gã hà hơi một phát hà....!Gã cúi xuống, đối diện với gương mặt xinh đẹp của cô, bóp lấy má mà giựt mạnh qua, gã muốn cô nhìn khi gã vào.Từ cổ họng phát ra mấy tiếng ứa ứa không thành lời, tay chân phản kháng không ngừng nghỉ đến yếu dần đi.
Cổ họng nghẹn lại như có cái gì đó vướng vào, nhịp thở gấp rút khó khăn, nước mắt từ lúc nào đã giàng giụa trên gương mặt sắc xảo, cô khóc - khóc trong tức tưởi - khóc trong sự tĩnh lặng.- Nước mắt cưng ngon thậtGã há mồn, lè lưỡi, gã đặt lưỡi lên mặt cô liếm dài từ cằm tới mắt, gã liếm sạch nước mắt hễ giọt nào rĩ xuống gã sẽ liếm hết, một giọt chảy xuống cổ gã cấm mặt vào hốc cổ mà hút cho bằng được.Dù ghê tởm đến mức muốn nôn vào mặt gã nhưng cô không dám dẫy giụa mạnh vì sợ lại va vào những thứ làm gã hứng lên.
Gã bây giờ ung dung thưởng thức con mồi thơm béo, từng chút một.
Cô cũng phần nào le lói niềm tin rằng ai đó đi ngang qua cứu cô trước khi gã chưa đưa thứ râu ria đó vào người.
Bỗng một âm thanh khàng khàng bên tai- Anh có tìm được kho báu không? phù ~Gã thì thầm, phù một làn hơi nóng ran vào lỗ tai làm cô giật bắn người.- A ha ha haGã thấy cô nhạy cảm như vậy, vui sướng trong lòng vì bắt được đứa còn trinh, gã ngửa cổ lên trời cười lớn.
Cười đã người rồi gã chăm chăm vào bộ ngực đầy đặn muốn bung nút áo của cô, gượng nhẹ sờ, mắt gã trợn trắng phê pha theo từng đường cong căng mọng ấy.
Chỉ cần sờ thôi đã mang lại cho gã cảm giác nóng hổi !.- Có muốn anh đi sâu vào khoang bụng cưng không!Cô suy nghĩ mông lung về câu nói đầy quỷ dị của gã.
Mọi chuyện chỉ diễn ra trong nháy mắt, mới lúc nảy còn vui vẻ trong bữa tiệc mừng nhưng giờ đây nơi cô về không phải là căn nhà nhỏ xinh với chiếc giường êm ái mà chính là nền đất lạnh lẽo, ẩm thấp, đầy rong rêu.
Có lẽ buổi tiệc lúc nảy là buổi tiệc lần cuối cùng trong cuộc đời.
Cho cô niềm vui nhỏ rồi gieo đến tai ương to, cuộc đời này xoay chuyển thật khó mà lường trước!.Cơ thể cựa quậy đã lâu dần yếu ớt đi, không còn chút sức lực cô thiếp đi dưới nền đất phủ đầy rêu xanh...----------------------.