Hạ Ôn Luân cũng không phải vô duyên vô cớ nhắc tới những lời này, hắn và hạ thể cô kết hợp rất sâu, ngón tay véo cằm cô, “Hôm nay ngồi cùng em là ai?”
Ai? Quan Nghiêu sao?
Thẩm Tây Nguyệt nhíu mày, “Người không quen biết.
”
“Vậy sao?”
Hạ Ôn Luân cười cười, không vội vàng giã làm nhanh hơn, đè cô lên thảm duy trì tư thế đâm vào cô thật sâu, rồi ngồi dậy không chạm vào cô nữa.
Vú của lắc lư theo chuyển động của chiếc xe, màu đỏ trắng đều theo đó nảy tới nảy lui lộn xong, màu hồng là dấu vết nhào nặn, liếm láp mà hắn để lại.
Lắc lư cũng tự nhiên truyền đến bộ phận sinh dục được kết hợp chặt chẽ, sự kết nối nhân tạo làm cho cơn chấn động ở đây trở nên mạnh mẽ hơn.
Nhìn từ bên ngoài, nơi giao nhau của bọn họ tựa như vẫn còn đó, nhưng sự ma sát mập mờ sâu trong huyệt đạo vẫn chưa chấm dứt.
Ngón tay của Thẩm Tây Nguyệt móc sâu vào trong thảm, huyệt nhỏ khắn khít bị vật quá khổng lồ thảo phạt đến chua xót, từng tầng từng lớp nếp gấp trong huyệt lại nuốt đến cực kỳ sảng khoái.
Quy đầu thay đổi vị trí chạm vào hoa tâm, hoa tâm từng chút từng chút bị ép đến tràn ra nước nhờn, vách thịt khắn khít dần dần thả lỏng, mềm nhũn quấn lấy gậy thịt đang đâm sâu vào bên trong.
Hạ Ôn Luân ngửa đầu với vẻ mặt vặn vẹo.
Khi không động tình ngay cả một lần nở nụ cười cũng khó, vừa động tình là kẹp dương vật không chịu buông.
Mẹ nó đúng là cực phẩm nhân gian.
Hắn thở dốc một hơi, thật sự cực kỳ hưởng thụ huyệt nhỏ mềm mại, ngón tay luồn vào mái tóc đen dày xõa tung trên thảm của thiếu nữ.
Bướm nhỏ của cô nhìn như chưa từng bị làm, mép thịt vừa trắng vừa mềm, miệng nhỏ của môi hoa cũng nhỏ đến mức chỉ có khe hở nhỏ, dương vật lớn một chút cũng có thể làm rách cô, chỉ có cẩn thận hầu hạ dỗ dành tiến vào huyệt của cô mới có thể biết bướm nhỏ này giỏi lừa dối người khác đến mức nào.
Vách huyệt đàn hồi cực tốt, nếp gấp dày đặc, điểm mẫn cảm còn nhiều.