Yoo đi theo nó vào trong nhà, sai người hầu đem thức ăn tới, lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt nó đang ăn. Nhìn vẻ mặt của nó, không kìm nổi, cất tiếng hỏi
- Người lại ngủ được nữa phải không?
Nó chỉ gật đầu không nói, Yoo cũng im lặng. Kết thúc bữa ăn nó nói
- Từ trước đến giờ, ta trốn tránh định mệnh, mặc dù biết rõ, trốn là một điều vô ích, giờ ta không trốn nữa, từ khi sinh ra ta đã biết rồi ta sẽ yêu hắn, ta vẫn..
- Vẫn nghĩ rằng điều đó là không thể, vẫn muốn chối bỏ mặc dù Người biết không thể thay đổi số phận phải không,- Yoo tiếp lời- Người nghĩ rằng người sẽ không thể yêu ai được.
- Ừm, ta không trốn tránh nữa, đừng lo lắng
Yoo nói tiếp
- Yêu một người không phải sai lầm, hơn nữa, Hắn sẽ mang lại hạnh phúc cho Người
- Có lẽ.
***********
Kin và Kang thắc mắc, tại sao chủ nhân của họ lại ngủ ở đây, hết giờ ra chơi, tình cờ đi ngang qua nên họ mới biết chủ nhạn nằm ở đây
- Chủ nhân, chủ nhân- Kin lay người hắn dậy
Hắn mở mắt, hơi nhíu mày khi nhìn thấy Kin và Kang, rồi nhìn xung quanh. Hắn thở dài, haizzz lại biến mất nữa rồi
Kang không chậm trễ lập tức thông báo
- Cô gái mà Người đang tìm là người học sinh mới còn lại, chúng ta không cần tìm nữa vì chắc rằng ngày mai cô ta sẽ đến lớp
- Nhìn cô ta có cái gì đó bí ẩn- Kin phụ họa
Hắn gật đầu, ra lệnh
- Về thôi
Bên người hắn vẫn còn vương mùi cô gái ấy, mùi cũa gió, thơm thật. Hắn hít một hơi thật sâu. dù ngủ say nhưng hắn vẫn cảm nhận được có một vật gì đó mềm mại đạt lên trán mình, chẳng lẽ, cô gái ấy cũng không cưỡng lại được sắc đẹp của mình. Hắn vừa đi vưa cười vs ý nghĩ trong đầu ấy
Kin và Kang ngơ người nhìn nhau, đã bao lâu rồi, hình như lâu lắm rồi, họ mới thấy hắn cười
Sáng hôm sau
Như thường lệ, mặt trời lại tiếp tục nhiệm vụ, đánh thức nó, cẩn thận chiếu từng tia nắng lên người con gái đang khép hờ mắt. Nói là đánh thức nhưng thực sự người con gái ấy có ngủ đâu mà đánh thức.
Nó ngồi dậy, một cơn gió lùa vào, xuyên qua mái tóc mềm mượt ấy, những sợi tóc bay bay trong gió làm say đắm lòng người. Bộ đồng phục đi học được đặt đầu giường, Yoo gõ nhẹ cửa phòng rồi bước vào
- Người đói không
Nó lắc nhẹ. Yoo hiểu ý liền tiến tới thay đồ cho nó, công việc này cô đã làm biết bao năm rồi. Đối vs Yoo nó là người cô trân trọng nhất và yêu quý nhất. xong xuôi đâu đó, Nó cùng YOo bước lên chiếc xe Ferrari đỏ quen thuộc nhưng lần này người cầm lái lại là nó. Chiếc xe lao như bay trên đường, chẳng mấy chốc đã đến nơi. Học sinh ai cũng ngước nhìn 2 người con gái ấy. Nó và Yoo đi giữa những sự ngưỡng mộ lẫn ganh ghét.
- Cô gái ấy là ai? - Một cô gái mang nét đẹp châu âu lên tiếng, cô chính là hoa khôi của trường, đồng thời cũng là con gái của thiên thần cấp cao có tiếng trong giới thiên thần- Moon
- Cô gái tóc nâu ấy ạ. Nghe nói là con gái của tập đòn Tuyết thị. Đẹp quá phải không.- Một nữ sinh trạ lời
Nhưng ngay lập tức bị ăn một cái bạt tai. Moon xông đến đẩy ngã cô ta, gằn giọng
- Im ngay cho tôi, nếu từ nay tôi còn gnhe cô nói như thế thì...
- Xin lỗi xin lỗi, tôi biết rồi tôi biết rồi, cô tha cho
Một giọng nói can ngăn
- Chủ nhân, đủ rồi, giờ đang là giờ cao điểm của bọn học sinh, Người đừng nên làm quá, người khác sẽ thấy
Người vừa lên tiếng là một người con trai rất đẹp , mang trên mình dòng máu thiên thần, tên Shin
Cuối cùng Moon cũng buông cô nàng vừa bị tát ra. Bộ mặt thay đổi 180, nhẹ giọng hỏi
- Trời ơi bạn có sao không, sao lại bất cẩn mà té thế này, đứng lên xem nào
Cô bạn kia vẫn còn sợ nên lập tức tháo chạy. Mọi người đi qua nhìn vào, ai cũng khen Moon tốt quá, chỉ rie6ng Shin là lắc đầu, anh đang phục vụ cho ai thế này, phải nói là một con quỷ đội lốt thiên thần, nếu không vì gia đình đắc tội vs gia đình Moon thì số phận anh đã không như thế
Nó và Yoo bước vào lớp, cả lớp bỗng nhiên im bặt. Cả hắn cũng ngơ ra luôn, trong mắt mang theo niềm vui. Nhưng giây lát trôi qua, nhiều nữ sinh đứng chặn trước mặt nó,
- Ôi trời ơi, ai thế này
- Chẳng phải là thiên kim giấu mặt của nhà Tuyết thị sao
- Nhìn mặt yếu ớt thật
- còn không có một cấp bậc nào hết
- Biến khỏi lớp này đi, người như cô không xứng
Một bàn tay của nữ sinh vừa lên tiếng đang giơ lên vung xuống mặt nó nhưng một người khác đã kịp thời ngăn lại