Nữ Thần Diễn Xuất

Type: um-um

Vương Viện và Tưởng Bảo Lương cuối cùng đã cử hành hôn lễ như đã định.

Cô dâu chú rể một người là nghệ sĩ diễn tấu violon nổi tiếng, một người là luật sư lẫy lừng, tiệc cưới đương nhiên là rất đông khách mời, toàn là ngôi sao nổi tiếng.

Bất kỳ người phụ nữ nào, dù không muốn kết hôn đi nữa, nhưng cũng sẽ muốn thử mặc váy cưới cô dâu.

Mà váy cưới của Vương Viện có thể gọi là hoàn hảo như trong mơ, cô ta và Tưởng Bảo Lương đã đăng ký kết hôn hơn một năm rồi, mãi không tổ chức lễ cưới nghe nói là vì đợi bộ váy cưới thủ công này hoàn tất.

Ánh mắt Vụ Mang Mang luôn dán vào người Vương Viện, mà Lộ Tùy đáng lẽ nên quan sát tỉ mỉ thì lại không có phản ứng gì, Vụ Mang Mang biết ngay người này chắc chắn là đang giả ngơ rồi.

"Bạn gái cũ kết hôn có cảm giác gì không Lộ tiên sinh?" Vụ Mang Mang khoác tay Lộ Tùy, hỏi anh.

"Có chút chua xót." Lộ Tùy đáp, "Không ngờ Vương Viện mặc váy cưới cũng đẹp quá."

Vụ Mang Mang cười giả tạo, “Thế hả? Em cổ vũ anh đi cướp cô dâu đó, có cần em giúp anh kéo Tưởng Bảo Lương đi không?”

"Thế à? Vậy thì nhờ em đấy." Lộ Tùy trịnh trọng gật đầu với Vụ Mang Mang, tỏ vẻ cảm tạ.

“Hay quá nhỉ. Anh nghĩ thế là phá hoại sự hài hòa của gia đình người ta, dùng từ ngữ đang thịnh hành của bọn em thì chính là tam quan bất chính đấy, thủng?" Vụ Mang Mang hai tay chống nạnh, trừng nhìn Lộ Tùy.

Vở kịch cô nàng đanh đá của Vụ Mang Mang chưa diễn xong thì thấy Lộ Gia Nam đi từ đối diện lại, cô vội buông tay xuống, giả làm thục nữ đưa tay lên sửa lại mái tóc không hề bị rối của mình.

"Chuyện gì vậy?" Lộ Gia Nam nhìn Vụ Mang Mang ban nãy có động tác thô lỗ như đàn ông, hỏi cô.

Lộ Tùy ôm eo Vụ Mang Mang, cười nói với bà: "Ban nãy cô ấy thấy Vương Viện mặc váy cưới đẹp quá nên đang ghen với cháu."

Lộ Gia Nam lúc này rất rất muốn lườm Vụ Mang Mang, "Có gì mà đáng ghen? Muốn mặc váy cưới thì mau bày tiệc rượu đi, tưởng hai đứa còn là chàng trai cô gái mười tám tuổi trẻ trung, dư thừa thời gian để bỏ phí hay sao?"

Vụ Mang Mang hơi ngượng, nói: "Cháu không muốn mặc váy cưới mà." Mất mặt quá, cứ như cô muốn lấy chồng lắm ấy.

Lộ Tùy nói với Lộ Gia Nam: "Mang Mang không thích mặc váy cưới, cháu nghĩ mặc sườn xám cũng được."

Vụ Mang Mang lập tức bác bỏ: "Không, em muốn mặc váy cưới cơ." Cô đúng là sợ Lộ Tùy rồi, lỡ như tổ chức tiệc cưới theo nghi thức truyền thống thì cô sẽ khóc mất, từ nhỏ cô đã chơi búp bê Barbie, còn sưu tầm rất nhiều kiểu váy cưới búp bê. Sườn xám tuy rất đẹp nhưng váy cưới trong mơ của cô là váy cưới trắng như tuyết mà.

"Được thôi, thế thì mặc váy cưới." Lộ Tùy nói vẻ bất lực

Lộ Gia Nam nổi da gà lắc đầu, chỉ muốn mắt không thấy thì tâm không phiền đối với cặp tình nhân càng lúc càng trẻ con này.

Thế nên cuối cùng bà chỉ ném lại một câu, "Dù mặc gì thì cuối cùng cũng đừng là cưới chạy đấy, nhà chúng ta không thể mất mặt được đâu."

Vụ Mang Mang nghe thế lập tức nhìn Lộ Tùy, vì chuyện này đều do Lộ tiên sinh quản cả, bao gồm việc mua bao cao su và tính toán thời kỳ an toàn của Vụ Mang Mang.

Lộ Tùy cũng nhìn đáp lại Vụ Mang Mang: "Em có thấy buồn nôn không?"

Vụ Mang Mang thật muốn giết chết Lộ Tùy, "Anh có thể nào đừng đùa kiểu đó với em không?" Cô không hề buồn nôn mà? Nhưng nếu mang thai thì đúng là một việc rất đáng sợ.

Từ sau lần làm lành đó, Vụ Mang Mang cảm thấy Lộ Tùy đặc biệt thích bắt nạt cô, như thể đoán chắc cô không còn đường lùi, nhưng vẫn chưa thuộc về anh hoàn toàn nên giở đủ trò với cô.

Vụ Mang Mang không muốn nói chuyện với Lộ Tùy nữa, vì cô dâu chuẩn bị tung hoa rồi.

Mọi người đều là những nhân vật có tiếng, đương nhiên cũng không tiện nhảy ra giành giật, Vụ Mang Mang lẳng lặng chọn một góc để đứng, trước đó cô đã nghiên cứu tài liệu, hướng này là hướng mà người bình thường sẽ ném hoa với tỷ lệ cao nhất.

Mà lúc Vương Viện tung hoa cũng đúng là đã tung về phía của Vụ Mang Mang.

Vụ Mang Mang mừng thầm nhưng vẻ mặt vẫn bình thản đứng đó, đợi bó hoa ngoan ngoãn rơi vào tay mình, kết quả là quá nhanh quá nguy hiểm, Long Tú Quyên không biết từ đâu nhảy ra, rướn người lên giật lấy bó hoa.

Vụ Mang Mang khóc không ra nước mắt.

"Long Tú Quyên, muốn cưới chồng đến thế hả? Sợ không gả đi được à?" Vụ Mang Mang thẹn quá hóa giận, nói với bạn.

Long Tú Quyên và anh bạn trai nhà giàu đã đính hôn gần hai năm nhưng đến nay vẫn chưa cưới, cũng chẳng trách cô ta muốn lấy chồng tới mức bất chấp thể diện như vậy.

Long Tú Quyên cười "hơ hơ" vào mặt Vụ Mang Mang, "Cũng còn hơn có người muốn lấy mà không được, lại còn giả vờ giả vịt làm thục nữ, không giật được hoa lại mắng người khác, phải không nào?"

Vụ Mang Mang nghẹn lời, suýt thì tức chết.

Lộ Tùy bước tới xoa dịu Vụ Mang Mang đang tủi thân đến phát khóc, "Không sao, kiểu nói giành được hoa cô dâu thì sẽ lấy chồng nhanh chóng chỉ là giả, mê tín cả thôi. Lộ Lâm mấy năm nay không biết đã chụp được hoa bao lần rồi, có thấy gả đi chưa?"

Câu này chẳng có chút hiệu quả an ủi nào hết!!! Vụ Mang Mang bực bội đẩy Lộ Tùy ra, anh biết rõ cô cần gì mà lại cứ giả ngốc không cho.

Vụ Mang Mang giậm đôi giày cao gót, thầm nghĩ, hừ, ai mà thèm, bổn cô nương đây cũng không muốn lấy chồng, Giả Bảo Ngọc(1) nói người phụ nữ đã lấy chồng đều là mắt của cá chết mà.

(1) Giả Bảo Ngọc là một nhân vật trong tác phẩm Hồng Lâu Mộng (ND)

Vụ Mang Mang tức muốn chết, nhất thời không để ý dưới chân, lúc ra vườn hoa bị vấp vào hòn đá, suýt thì ngã nhào cũng may có người tinh mắt nhanh tay giữ lấy cánh tay cô.

"Cảm ơn anh." Vụ Mang Mang ngước lên, trông thấy người đỡ lấy cô chính là Thẩm Đình.

"Chân không sao chứ?" Thẩm Đình hỏi.

Vụ Mang Mang đứng thẳng lên, khẽ cử động mắt cá chân, hơi đau, cô cau mày, "Phiền anh đỡ em ra kia ngồi được không?"

Thẩm Đình gật đầu, định đỡ eo Vụ Mang Mang để cô dựa vào người anh ta, tránh bị thương lần nữa thì...

"Cảm ơn Thẩm Đình, cứ để cho tôi." Giọng Lộ Tùy vang lên phía sau hai người.

Thẩm Đình cười, làm dấu tay xin mời, Lộ Tùy lúc này đã ôm eo Vụ Mang Mang bế bổng lên, "Anh nói gì với em bây giờ? Đi đứng bình thường cũng làm chân bị thương là sao?"

Vụ Mang Mang chu môi, là ai làm cô tức chứ, cô cắn vào cổ Lộ Tùy, "Em phải hút sạch máu anh mới được."

Thẩm Đình lặng lẽ đứng phía sau Lộ Tùy và Vụ Mang Mang nhìn đôi tình nhân đang tình cảm thắm thiết, vẻ hụt hẫng trên gương mặt chắc chính anh cũng không nhận ra.

Anh nhìn đôi chân trong không trung của Vụ Mang Mang, trắng trẻo, thanh tú, mịn màng như miếng bạch ngọc mà trước đó anh mới thắng trong cuộc đấu giá, đôi chân đó lúc này đang mang đôi giày cao gót màu bạc có quai, yết hầu Thẩm Đình giật giật, mãi sau mới thu ánh mắt lại.

Ban đầu anh chưa từng cố gắng, bỏ lỡ rồi thì cũng đã lỡ làng.

Trong phòng nghỉ, Lộ Tùy xoa xoa mắt cá chân cho Vụ Mang Mang, "Thế này có đau không?"

Vụ Mang Mang lắc đầu.

"Còn thế này?"

Vụ Mang Mang lại lắc đầu.

Lộ Tùy xoa nắn cho cô một lúc rồi nói, "Không có gì đáng ngại, lát nữa sẽ khỏi thôi."

"Anh có phải bác sĩ đâu, sao anh biết không có gì đáng ngại?" Vụ Mang Mang bĩu môi, đá vào chân Lộ Tùy.

"Đừng quấy rối nơi công cộng." Lộ Tùy túm lấy chân Vụ Mang Mang.

Từ "quấy rối" mà Lộ tiên sinh cũng hiểu? Vụ Mang Mang muốn quỳ lạy, "Có phải anh lại lên chơi game của em không?" Vụ Mang Mang chất vấn.

Lộ Tùy lặng thinh.

"Anh có biết chơi game là lãng phí tiền bạc và thời gian thế nào không, anh có nhiều thời gian như thế sao không biết đi làm những chuyện có ý nghĩa có văn hóa hơn hả? Cho dù là cống hiến cho GDP nước nhà cũng được." Vụ Mang Mang bắt đầu sỉ vả Lộ Tùy.

"Ngốc." Lộ Tùy chỉ đáp lại Vụ Mang Mang một chữ.

Vụ Mang Mang tức đến ngã lăn ra, về đến nhà rồi, cô cũng liền chơi game, thực ra cô đã rất lâu không chơi rồi, ban đầu khi làm lành với Lộ Tùy, cô thề phải làm một cô gái có chí tiến thủ, nhưng bây giờ Lộ tiên sinh không làm gương thì cô cũng không muốn tiến thủ nữa.

Game mà Vụ Mang Mang chơi không lâu trước đó có ra phần tư liệu mới, nên cần phải tải bản bổ sung về để tiến hành cài đặt.

Trong lúc tải xuống, Vụ Mang Mang liền lên diễn đàn dạo một vòng mới biết trong phần tư liệu này có bản đồ mới, tên "Vi Thành".

Mà đẳng cấp nhân vật cũng từ cấp 100 cao nhất tăng lên thành cấp 101.

Vụ Mang Mang cảm thấy kế hoạch của game này có phải bị điên rồi không? Trước kia lúc cấp cao nhất khi thăng cấp đều nhảy năm cấp một, từ cấp 50 lên 55 chẳng hạn, lần nay lại chỉ điều chỉnh thành một, đúng là cái kế hoạch quái quỷ.

Mắng chửi là vậy nhưng sau khi game cập nhật thành công, cô lập tức đăng nhập vào tài khoản cũ, nhân vật của cô vẫn là cấp 100, nói thế thì thực ra Lộ Tùy không vào tài khoản của cô mới đúng, nếu không cô đã lên 101 từ lâu rồi.

Vụ Mang Mang chậm rãi đưa tài khoản đi làm nhiệm vụ, thăng cấp đến 101 mới có thể cùng đám bạn trước đây đi đánh phó bản.

Giữa chừng thì Lộ Tùy lên gọi Vụ Mang Mang xuống ăn cơm, cô nghe thấy động tĩnh liền hoảng loạn không kịp tắt game, nên dứt khoát tắt luôn màn hình.

Nhưng Lộ tiên sinh là ai chứ? Mắt lửa ngươi vàng cơ mà, chút động tác này của Vụ Mang Mang sao qua mắt anh được.

"Đang chơi game hả?" Lộ Tùy hỏi.

Vụ Mang Mang sợ hãi cúi dầu, "Dạ, em chỉ thấy hơi chán nên tiện thể lên xem sao, em không phải muốn chơi game đâu."

Lộ Tùy dịu giọng: "Không sao, anh có nói gì em đâu, mỗi người đều có lúc muốn nghỉ ngơi, đồ họa trong game em chơi rất đẹp, phương thức chơi cũng hay."

"Thật không?" Mắt Vụ Mang Mang sáng lên, bước tới ôm tay Lộ Tùy, "Em thực sự chỉ chơi một lúc khi rảnh rỗi thôi, anh yên tâm, tuyệt đối không mê mẩn đâu."

Lộ Tùy cúi xuống hôn lên môi Vụ Mang Mang, "Anh biết."

Ăn trưa xong, Lộ Tùy nói có việc phải làm, lại hôn lên mặt Vụ Mang Mang an ủi: "Em ngoan nhé, đi chơi game đi, anh đến văn phòng một lát, tối về ăn cơm với em."

Vụ Mang Mang lúc này mới không cam tâm gật đầu, than vãn: “Dạo này hình như anh rất bận, Lộ Thị có chuyện gì sao?”

"Không có." Lộ Tùy nói, "Đừng nghĩ lung tung, chơi game của em đi."

Từ cấp 100 tăng lên 101, có một nhiệm vụ mà người chơi bắt buộc phải làm, làm xong nhiệm vụ này mới được coi là “xuất sư”.

Vụ Mang Mang cưỡi trên mình phượng hoàng bay đến chủ thành "Vi Thành", tìm thành chủ giao nhiệm vụ ở tầng cao nhất của Vi Thành.

Vụ Mang Mang đưa chiếc nhẫn cổ mà cô giành được từ tay Lão Yêu Bà cho thành chủ, đoạn đối thoại trong game liền bắt đầu: "Lộ thành chủ, người có đồng ý gả cho ta không?"

Vụ Mang Mang nhìn đoạn tỏ tình, thầm nghĩ đúng là sến thật, kế hoạch game này rốt cuộc vớ vẩn đến thế nào mới nghĩ ra kiểu tỏ tình không đầu không đuôi thế này?

Vụ Mang Mang nhìn kỹ hình tượng NPC Lộ thành chủ, không xem thì không biết nhưng xem rồi mới giật mình, Lộ thành chủ này hình như giống Lộ Tùy quá.

Cô nhíu mày, không biết Lộ Tùy có rõ chuyện hình tượng của anh bị xâm phạm hay không?

Vụ Mang Mang cầm điện thoại lên định gọi cho Lộ Tùy để báo chuyện này, cô vừa bấm gọi vừa nhìn màn hình, thì thấy trong khung đối thoại bật ra lời của Lộ thành chủ: “Cô nương dũng cảm, nàng vượt qua gian nan, đoạt lại được bảo bối gia truyền của ta từ tay ma quỷ, sắc đẹp và sự dũng cảm của nàng đã làm ta rung động sâu sắc, ta nguyện gả cho nàng, Lộ Mang Mang.”

Vụ Mang Mang nhìn xong cũng chẳng có cảm giác gì đặc biệt, nhưng thế giới game đã bùng nổ.

Mà cạnh Vụ Mang Mang, còn có mười mấy game thủ cũng đến giao nhiệm vụ này, lại có vài game thủ vừa giao xong nhiệm vụ còn chưa kịp đi.

Mà đáp án thống nhất ban nãy bọn họ có được là: "Đám người ngu xuẩn các ngươi, đừng mơ dụng đến ngón tay của bản tôn."

Đám người chơi đó lúc nhìn thấy trên đầu NPC Lộ thành chủ bay ra khung đối thoại hiển thị câu, "Ta nguyện gả cho nàng, Lộ Mang Mang", thì tất cả đều phun nước đầy màn hình.

[Không thể nào!]

[Cái gì vậy trời? Thành chủ "gợi đòn" của Vi Thành lại nhận lời cầu hôn của Lộ Mang Mang.]

[Lộ Mang Mang là ai? NPC hả?]

[Lộ Mang Mang chính là Lộ Mang Mang được đúc tượng quán quân bên ngoài khu thi đấu đó sao?]

[Chính là cô ấy!!!]

[Tình hình gì thế này, nhiệm vụ bí mật hả?]

[Trò quỷ gì thế? Tôi nghe nói một số NPC có một nửa IQ của người đó, còn có NPC là do nhân viên game thao tác, Lộ thành chủ này chắc không phải là nhân viên game đó chứ?]

[ Wow, tình hình gì thế này, một trăm lẻ một lần cầu hôn đã có người hoàn thành nhiệm vụ rồi sao? Trời ạ, anh hùng, mau đến đây để em sờ mó một cái.]

Rất nhanh, chắc chỉ khoảng một cái chớp mắt, đã có vô số người tụ tập ở Vi thành, ùa vào trong phủ thành chủ như ong vỡ tổ chỉ muốn được mục kích cảnh tình cảm của Lộ thành chủ và Lộ Mang Mang ngay từ đầu.

(Hệ thống thông báo: Các vị xin chú ý, vì game thủ Lộ Mang Mang đã hoàn thành nhiệm vụ 101 lần cầu hôn, hệ thống sẽ tiến hành nâng cấp, xin thứ lỗi vì những bất tiện này, xin mọi người chuẩn bị thoát game. Tám rưỡi tối mời mọi người cùng tề tựu ở Vi thành, tham gia hôn lễ của Lộ thành chủ và Lộ Mang Mang. Mọi game thủ tham gia hôn lễ đều nhận được bao lì xì 9999 vàng, còn có một cặp mặt dây chuyền cầm sắt hòa mình bản giới hạn, đồng thời có được bộ trang phục Bỉ dực song phi.]

Game lúc này đã bùng nổ!!!

9999 xu game, trong hiện thực đã có giá 99 nhân dân tệ, hơn nữa đồ vật phụ kiện trong game bây giờ cũng có giá trên 299, trang phục thì càng đắt, từ 699 trở lên.

Lời thông báo từ hệ thống đã mang lại ý nghĩa là phát lì xì siêu lớn cho game thủ.

Vụ Mang Mang nhìn mọi việc xảy ra, bịt miệng với vẻ khó tin.

Cái tên khốn Lộ Tùy, hóa ra là đang đợi cô, chẳng trách anh cứ giả ngốc không chịu cầu hôn, cuổĩ cùng lại lên kế hoạch trong game để cô cầu hôn anh.

Rất nhanh, tiếng chuông điện thoại của Vụ Mang Mang reo vang, "A lô", cô cố tỏ ra bình tĩnh.

Tiếng cười của Lộ Tùy vẳng lại, "Lộ Mang Mang tiểu thư, tối nay ta chân thành mời nàng đến Vi thành tham dự hôn lễ của chúng ta, xin nàng hãy nể mặt, chờ đợi nàng đại giá quang lâm."

Hôn lễ buổi tối vô cùng long trọng, Vụ Mang Mang nhìn nhân vật game "Lộ Mang Mang" của mình đội mũ phụng cùng Lộ thành chủ bái thiên địa, uống rượu giao bôi, sau đó đến bờ sông Vi thành ngắm đèn trời được thả.     .

Mỗi một game thủ vào Vi thành đều có được phụ kiện "Đèn chúc phúc" trong túi trang bị, khi họ thả đèn chúc phúc vào con sông uốn lượn quanh thành, lời hứa của hệ thống sẽ được thực hiện, tiền xu game và phụ kiện, trang phục sẽ tự động xuất hiện trong túi trang bị của họ.

Lộ thành chủ nắm tay Lộ Mang Mang, hai người đứng sánh vai bên bờ sông, Vụ Mang Mang nhìn vị Lộ thành chủ kia đang đốt pháo hoa mang tên "Vĩnh hằng chi tâm" cho Lộ Mang Mang trong game.

Pháo hoa này có giá 999999 xu game, Vụ Mang Mang không đếm nổi Lộ Tùy đã bắn bao nhiêu quả vì cô, chỉ biết khi hoàn hồn lại thì trên bầu trời Vi thành đã khắc đầy tên Lộ thành chú và Lộ Mang Mang rồi.

Chúng sẽ mãi mãi lưu lại trên bầu trời đêm Vi thành, tất cả game thủ khi ngước lên sẽ nhớ lại cảnh lộng lẫy tối nay.

Có một người đàn ông đứng bên bờ sông, hứa hẹn với Lộ Mang Mang "yêu đến vĩnh hằng".

Vụ Mang Mang cảm động đến không chịu nổi, nước mắt sắp thành sông, mà trên mạng cũng nổ tung từ nãy giờ.

Weibo, diễn đàn, bạn bè đều chia sẻ bài này, bọn con trai bắt đầu thù hận, "Tên ngốc X nào thế, vung tay quá trán cầu hôn bạn gái như vậy có còn cho người khác sống không hả?"

Bọn con gái bắt đầu hâm mộ tập thể, "Trời ơi, lãng mạn quá, lãng mạn quá, thâm tình quá, thâm tình quá."

Đến khi Vụ Mang Mang qua cơn cảm động rồi thì bắt đầu trách móc Lộ Tùy, "Anh có ngốc không vậy? Pháo hoa Vĩnh Hằng Chi Tâm kia chẳng qua chỉ là đồ ảo, bán đắt như thế căn bản là để không mất tiền oan, anh mua một quả là được rồi, mua nhiều thế để làm gi? Xin hỏi Lộ tiên sinh là trong tài khoản ngân hàng của ngài còn tiền không? Còn đủ mua váy cưói cho em không?"

Lộ Tùy nắm tay Vụ Mang Mang: "Nếu không đủ tiền mua váy cưới cho em thì em có lấy anh không?"

Vụ Mang Mang không nói gì, chỉ mím môi cuời.

Lộ Tùy lấy nhẫn ra, quỳ một chân xuống trước mặt Vụ Mang Mang, hỏi: "Vụ tiểu thư, em có đồng ý lấy anh không?"

Vụ Mang Mang vẫn im lặng, chỉ kiêu ngạo chìa tay ra trước mặt Lộ Tùy: "Xem nhẫn anh mua có hợp không đã nhé?"

Lộ Tùy lồng nhẫn vào ngón vô danh tay trái của Vụ Mang Mang: "Đây là chiếc nhẫn bà nội để lại cho mẹ anh, mẹ anh bảo anh giữ kỹ, sau này sẽ đưa cho vợ, em thấy có hợp không?"

Vụ Mang Mang nhìn chiếc nhẫn đính viên kim cương siêu to, chớp chớp mắt, nói với vẻ khó xử: "Em thấy bình thường có lẽ không đeo ra đường được, sẽ bị cướp mất." Thực sự là kim cương to quá.

“Không sao, anh sẽ cho em hai vệ sĩ.” Lộ Tùy cúi xuống hôn lên ngón tay Vụ Mang Mang, xem như là đóng dấu, sau này không được hối hận.

Mãi về sau Vụ Mang Mang mới biết, công ty game cô thích đã bị Lộ Tùy thu mua từ lâu, những thứ như xu game, phụ kiện, bao lì xì, pháo hoa gì đó, căn bản không tốn đồng nào của Lộ Tùy, cũng chỉ có sếp lớn nhất ra lệnh thì bên game mới vì hai người họ mà làm thêm phần tư liệu "101 lần cầu hôn" thôi.

Mà lễ cưới trọng đại này cũng là đề án điển hình nhất, thành công nhất trong kinh doanh, còn có hiệu quả gấp ngàn lần so với bỏ tiền ra để quảng cáo game.

Lộ Tùy đã có cả mỹ nhân lẫn hầu bao, không có lúc nào mà Lộ tiên sinh lại thiệt thòi cả.

Chủ đề "hot" trên Weibo "Hóa ra có thể cầu hôn thế này" đã náo nhiệt hơn tháng trời.

Náo nhiệt đến lúc Vụ Mang Mang và Lộ Tùy bắt đầu cử hành lễ cưới ngoài đời thực thì mới đạt đến cao trào.

Hôm đó Vụ Mang Mang đang nhăn nhó nhìn thời gian kết hôn mà Lộ Tùy chọn, "Có phải là gấp quá không, toàn bộ thời gian cộng lại cũng chưa tới hai tháng, váy cưới của em chắc chắn không đặt làm kịp rồi, nhưng em không muốn mua váy cưới có sẵn đâu, váy của Vương Viện đẹp thế kia, em tuyệt đối không thể thua được. Nếu không cả đời em sẽ không hết tức mất." Vụ Mang Mang bướng bỉnh nói.

"Không sao, anh sẽ báo người làm cho kịp." Lộ Tùy đưa mười mấy bản vẽ thiết kế áo cưới bày ra trước mặt Vụ Mang Mang, "Em chọn đi, chọn xong thì bảo thiết kế tăng ca làm cho em."

Những kiểu váy cưới đó đều đẹp lộng lẫy, Vụ Mang Mang lại mắc chứng khó chọn lựa, nhưng lần này Lộ Tùy kiên quyết không chịu chiều theo ý cô.

"Váy cưới chỉ có thể đặt một bộ, và cả đời em cũng chỉ có thể cưới một lần.” Lộ Tùy nói.

"Mê tín." Vụ Mang Mang làu bàu, ai bảo chọn hai bộ váy cưới thì có nghĩa là cưới hai lần đâu?

*

Qua một buổi tối, cuối cùng Vụ Mang Mang vẫn chọn ra được bộ váy cô cần nhất.

"Cái này vậy." Vụ Mang Mang chỉ vào tấm hình, nói với Lộ Tùy.

Lộ Tùy gật đầu.

Không tới ba ngày, váy cưới đã xuất hiện trước mắt Vụ Mang Mang.

“Làm sao có thể chứ, mới có ba ngày, chắc anh không lấy hàng nhái ra lừa em đó chứ, Lộ Tùy?" Vụ Mang Mang không dám tin vào mắt mình.

"Em nghĩ đó là hàng nhái à?" Lộ Tùy hất cằm với cô.

Đương nhiên không thể nào là hàng nhái. Bộ váy cưới đính đầy kim cương, đúng là giấc mơ của Vụ Mang Mang.

"Nhưng mà... làm sao lại làm được?" Vụ Mang Mang vẫn ngây ngô.

"Ngốc. Váy cưới đã bắt đầu làm từ một năm trước rồi." Lộ Tùy nói.

"Thế nên anh chưa từng nghĩ sẽ buông tay em đúng không?" Vụ Mang Mang nhìn Lộ Tùy, tỏ vẻ "cuôĩ cùng em đã bắt thóp được anh".

"Ừ. Nhưng có người rất ngốc, tưởng anh không muốn cưới cô ấy. Anh muốn đến phát điên nhưng đồ ngốc nhà anh vẫn không chịu lên game dạo một vòng, không nhìn thấy sự bất ngờ anh chuẩn bị cho cô ấy." Lộ Tùy ôm eo Vụ Mang Mang khẽ cắn vào chóp mũi cô.

"Đúng, em là đồ ngốc." Vụ Mang Mang lần đầu thừa nhận với vẻ sảng khoái.

Nếu cô không ngốc đến thế thì bây giờ cô đã trở thành Lộ phu nhân đích thực từ lâu rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui