Nữ Thần Toàn Năng Vả Mặt Trực Tuyến


"Buôn người! Bọn buôn người bắt cóc trẻ em!" Người đàn ông trung niên không trả lời Miêu Nguyệt, mà là đánh một cái, cổ họng gào lên, đồng thời lại tiến lên ý đồ cướp người từ trong ngực Miêu Nguyệt.

Miêu Nguyệt bị thao tác này của hắn làm cho trợn mắt há hốc mồm, ôm tiểu gia hoả kia lần nữa né tránh, đang muốn cho người bên cạnh hỗ trợ báo cảnh sát, liền nhìn thấy hai cảnh sát từ bên ngoài đi vào, ánh mắt nhất thời sáng ngời, lập tức cao giọng hô: "Chú cảnh sát..."
Kết quả vừa lên tiếng liền thấy thần sắc người đàn ông trung niên kia bối rối xoay người muốn chuồn đi, lập tức hô: "Mau bắt lấy hắn, hắn là kẻ buôn người."
Nguyên bản quần chúng vây xem còn không biết nên tin lời ai?
Nhưng thấy người đàn ông trung niên kia vẻ mặt bối rối chạy ra ngoài, lập tức tin lời Miêu Nguyệt, trong đó có mấy người xông lên bắt người.

Nhận được tin báo đến kiểm tra tình huống, hai cảnh sát thấy thế cũng vội vàng hành động, một người xông lên hỗ trợ bắt người một người hướng về phía Miêu Nguyệt bước nhanh tới.

"Buông tôi ra, tôi không phải, không phải kẻ buôn người, các người buông tôi ra." Người đàn ông trung niên bị khống chế, vội vàng kích động biện giải cho mình.

"Không phải kẻ buôn người thì ông chạy cái gì? Thành thật đi, có gì lên đồn rồi nói!" Cảnh sát nghiêm mặt huấn luyện người đàn ông trung niên một tiếng, cũng không còng tay hắn, chỉ đem hai tay hắn kìm ngược ra phía sau, đẩy hắn đi về phía Miêu Nguyệt.
Người đàn ông trung niên phối hợp đi hai bước, đột nhiên dùng sức tránh thoát tay cảnh sát, đẩy anh ta ra rồi xoay người chạy ra khỏi bến xe.

Miêu Nguyệt thấy vậy, ánh mắt cứng đờ, nói: "Chú, ôm một chút.

" Nói xong giơ tay kéo cánh tay của tiểu gia hoả ra, nhét cậu vào trong ngực cảnh sát trước mặt, sau đó nhanh chân đuổi theo, "Đứng lại, Không được chạy!"
Trong ngực đột nhiên bị nhét một đứa bé, cảnh sát trung niên theo bản năng ôm lấy, sau đó sửng sốt một chút mới phản ứng lại, vội vàng nói với đồng nghiệp vừa bị nghi phạm lật đổ trên mặt đất còn chưa đứng lên nói: "Tiểu Viên, mau đứng lên đuổi theo, nhanh lên."
Cảnh sát trẻ tuổi được xưng là Tiểu Viên lúc này mới phục hồi tinh thần lại, sau khi ầm ĩ một tiếng, từ trên mặt đất đứng lên, đuổi theo.

Miêu Nguyệt đuổi theo người đàn ông trung niên ra khỏi bến xe, thấy anh chạy về phía quảng trường bên cạnh, đang định đuổi theo thì thấy bên cạnh có một người dì bày bán cam, gót chân cô vừa xoay chuyển chạy tới nói: "Dì ơi, cho dì mượn mấy quả cam để dùng, lát nữa con sẽ trảdì tiền.

"
Nói xong cũng không đợi bà đồng ý, đưa tay lấy hai quả cam nhắm vào người đàn ông trung niên đã chạy ra ngoài một đoạn dùng sức ném qua.

Kết quả là quả cam bay qua đầu người đàn ông trung niên mà không trúng!
Miêu Nguyệt ảo não chậc chậc một tiếng, vuốt một quả cam khác trên tay, híp mắt đưa tay khoa tay múa chân với người đàn ông trung niên một chút, sau đó thu hồi tay chân làm ra tư thế ném bóng chày, nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi phát lực ném ra ngoài.

Sau đó cảnh sát đuổi theo Tiểu Viên cương tình nhìn thấy cảnh này, có chút kỳ quái nhìn cô một cái cũng không nghĩ nhiều liền xông tới đuổi theo nghi phạm, ngay sau đó anh liền nhìn thấy một quả cam vàng đập vào gáy nghi phạm, trực tiếp đập ngã nghi phạm trên mặt đất, anh ngây người sau đó cầm cỏ một tiếng vội vàng chạy tới.
"Yeah! Max điểm.

" Miêu Nguyệt thấy sau khi đập trúng tiếng hoan hô nho nhỏ, đồng thời ném cho mình một điểm, sau đó đi đến trước mặt dì bán cam bên cạnh, nhu thuận hỏi: "Dì, hai quả cam vừa rồi giá bao nhiêu tiền?"
"Chị gái xinh đẹp!" Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến một tiếng gọi, Miêu Nguyệt quay đầu lại thấy tiểu gia hoả vừa rồi cất chân ngắn chạy về phía mình, phía sau đi theo là chú cảnh sát kia, cô nở nụ cười, xoay người ngồi xổm xuống mở rộng cánh tay với cậu, vững vàng ôm lấy tiểu gia hoả nhào tới sau đó cười hỏi: "Tiểu gia hoả, em tên gì?"
Tiểu gia hoả kia thân mật ôm lấy cổ Miêu Nguyệt, giọng trẻ con non nớt trả lời: "Em là Giang Mộ Vũ, chị gái xinh đẹp có thể gọi em là Mộ Mộ.

" Nói xong còn ở trên mặt cô chụt một phát.

Miêu Nguyệt hơi sửng sốt một chút mới phục hồi tinh thần lại, nhìn tiểu gia hỏa sau khi hôn xong thẹn thùng vùi đầu nhỏ vào hốc vai cô không chịu ngẩng đầu có chút dở khóc dở cười, đang muốn nói cái gì đó liền thấy cảnh sát trẻ tuổi vừa mới đuổi theo đã mang theo người đàn ông buôn người kia trở về, vì thế đem lời nói đến bên miệng nuốt trở về, ôm tiểu gia hoả đứng lên.

"Cô gái nhỏ thân thủ không tồi a! Ném thật chuẩn.

" Tiểu Viên nhìn thấy Miêu Nguyệt nhịn không được giơ ngón tay cái lên với cô, hôm nay nếu không phải nhờ cô gái này, muốn bắt được nghi phạm này còn không biết tốn bao nhiêu công sức..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui