Nữ Tiên Tôn Lạnh Lùng Vô Tình Xuyên Đến Thế Giới Hiện Đại


Theo tiếng bước chân đến gần, Cố Nhị dần lấy lại tinh thần, vẻ mặt có chút ngưng trọng.

“Tiểu Ngũ gần đây quay phim tu tiên nhiều nên ảo phim à, sao nó lại may cho em bộ đồ diễn này vậy.

Nơi hôm nay chúng ta đi không thích hợp mặc chiếc váy này, để anh hai chọn cho em bộ khác đẹp hơn.

”Cố Nhị lo lắng em gái mặc váy dài thướt tha không dễ đi lại, chủ động nắm lấy tay cô, lôi kéo cô đi lên trên tầng.

Vóc dáng của Cố Nhị vốn đã rất cao, anh ta bước lên trước nên cao hơn cô một cái đầu, Tô Khanh Từ ngước mắt lên nhìn thì chỉ có thể thấy mỗi cái gáy và tấm lưng của anh.

Bên tai bỗng nhiên vang lên mấy tiếng “khậc khậc” có chút chói tau, Tô Khanh Từ theo bản năng nghẹo đầu.

“Làm sao vậy?” Đầu tiên là Cố Nhị phát hiện ra vẻ khác thường của Tô Khanh Từ dị, anh ta lập tức lùi xuống một bậc thang, hơi khom người quan tâm hỏi han.


Trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một khuôn mặt tuấn tú phóng đại, Tô Khanh Từ theo phản xạ lùi về phía sau, kết quả một chân dẫm hụt, xuýt chút nữa thì té ngã.

May mắn Cố Nhị phản ứng nhanh, ôm lấy chiếc eo cô.

Nhỏ nhắn tròn tròn, có chút mềm mại.

Nhưng mà giây phút này Cố Nhị không có những suy nghĩ bậy bạ, cũng không dám sinh ra bất kỳ suy nghĩ linh tinh.

“Em gái, em làm sao vậy?”Cố Nhị phát hiện ra vẻ mặt của Tô Khanh Từ có chút không thoải mái, hơn nữa cô vẫn luôn nhíu mày và lắc đầu.

“Em bị đau đầu à? Có cần anh đưa đi bệnh viện hay không?”Bên tai văng vẳng tiếng nói của Cố Nhị, cảnh tượng trước mắt cũng trở nên lập loè, trong đầu mơ hồ thoáng hiện lên một cái cảnh tượng, một người đàn ông mặc đồ trắng quay lưng về phía mình, nắm tay của mình cứ thế mà đi.

Vẫn luôn tiến lên phía trước, không thấy điểm cuối…Lông mày Tô Khanh Từ càng lúc càng nhíu chặt.

Bản thân mình bị làm sao vậy?Hay là do thân thể này xảy ra vấn đề?Bởi vì Tô Khanh Từ vẫn luôn không trả lời, khiến cho Cố Nhị vô cùng sợ hãi, khi anh ta vội vơ lấy di động chuẩn bị gọi bác sĩ gia đình đến, thì Tô Khanh Từ rốt cuộc đã lên tiếng.

“Không có việc gì, vừa nãy có lẽ là em bị tụt huyết áp thôi.

Mình lên tầng thay quần áo đi.

”Vừa nói cô vừa lùi lại đằng sau, đứng cách xa Cố Chi vài bước, cũng thoát khỏi cái nắm tay của anh.

Trong lòng Cố Nhị lo lắng cho sức khỏe của em gái, châm chước nói: “Nếu không thì hôm nay không đi nữa, em ở nhà nghỉ ngơi đi.


”Quà sinh nhật tuy cũng quan trọng, nhưng nếu ông nội biết em gái bởi vì chính mình mà xảy ra chuyện, thì thể nào cũng phải lột da mình!“Lên tầng, thay quần áo.

”Tô Khanh Từ lại trở về trạng thái cô học sinh nghiêm túc.

Cố Nhị thấy vậy chỉ có thể đuổi theo, giúp cô chọn một bộ quần áo phù hợp.

Những bộ quần áo treo trong phòng để đồ của Tô Khanh Từ, thật ra tất cả đều không phải là của mình ông cụ Cố mua tặng, mà còn có cả tấm lòng yêu thương của các anh trai.

Bộ hán phục Tô Khanh Từ mặc lúc này là do anh năm Cố Chi lão ngũ Cố Chi Nhượng chuẩn bị.

Bình thường Cố Chi Văn thích phong cách trẻ trung thoải mái, hơn nữa nơi anh ta công tác là trường học, cho nên quần áo anh ta mua cho Tô Khanh Từ đều mang theo vẻ thanh xuân tươi trẻ.

Nhưng là vừa mở ra ngăn tủ ra, đập vào mắt là chiếc váy màu xanh lấp lánh kim tuyến như sao trời nọ, Cố Nhị quyết đoán từ bỏ lựa chọn trước đó của mình.

Cả người lập loè kim cương, vừa nhìn là biết đây là sản phẩm của anh cả.

Không hổ là anh cả, vừa ra tay chính là bản giới hạn, cả thế giới chỉ có một, bộ váy này ít nhất cũng phải mấy tỉ.


Giây phút Tô Khanh Từ nhìn thấy chiếc váy ấy cũng có chút bị kinh diễm, cho nên khi Cố Nhị xúi giục cô nhanh mặc thử một lần thì cô không hề do dự.

Phụ nữ ai cũng thích đồ đẹp, ngay cả lão thần tiên như cô cũng không ngoại lệ.

Mặc váy lên, trang điểm đơn giản một chút, Cố Chi Văn nhìn cô gái trong gương, kinh ngạc đến há hốc mồm, to đến nỗi có thể trực tiếp nhét cả một cái trứng gà.

“Đi thôi.

” Tô Khanh Từ bước đến trước mặt Cố Chi Văn, cất tiếng nhắc nhở anh.

“Được được được! Đi luôn!”Cố Chi Văn vội vàng thu lại cảm xúc, trong lòng lại nghĩ, phụ nữ đúng là biến hóa khôn lường mà!Căn bản không nhận ra dáng vẻ nhà kê trước kia!Hiện tại ngẫm lại, Cố Nhị phát biểu một câu không sai, so với em gái bé nhỏ nhà mình Phó Quân Thâm đúng là ông già!Cũng không thể để cậu ta làm hại bông hoa nhỏ nhà mình được!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận