Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài đã là ngày hôm sau, Tề Khuynh rút điện thoại đang cắm pin ở trên bàn nhìn xem một cái, đồng hồ vừa đúng lúc chuyển từ 7:59 sang 8:00, chỉ còn một tiếng nữa là buổi biểu diễn của nữ nghệ sĩ dương cầm Hellen bắt đầu, cô phải nhanh một chút đi thay đồ chuẩn bị để đến xem.
Vươn vai một cái, Tề Khuynh mở lên điện thoại vào đoạn tin nhắn Wechat với Mặc Huyền Ca, phát hiện nàng vẫn chưa có hồi đáp mình liền có chút ủ rũ, nhưng nghĩ đến công việc bận rộn của nàng cô liền nhịn xuống muốn gọi điện, đánh cho nàng cái tin nhắn thông báo mình đã đến Thượng Hải rồi thôi.
Đợi đến Tề Khuynh rời khỏi khách sạn về sau đã là 8:50, cô nhìn đồng hồ lần nữa, phát hiện chỉ còn chưa tới 10 phút để bắt xe chạy đến nơi biểu diễn liền có chút khẩn trương. Ngay lúc cô đang nhìn xem trên đường có chiếc taxi nào chạy ngang hay không thì một chiếc Maybach lại chính xác dừng ngay trước mặt cô.
Nam nhân lái Maybach đen rất nhanh bước xuống, Tề Khuynh nhìn nam tử ăn mặc chỉnh tề vest đen lại có chút quen mắt nhưng không nhận ra là ai, đến khi nam nhân đến trước mặt mình nói một câu mời lên xe cô mới trong lòng sáng tỏ.
Nam nhân vest đen: " Tề tiểu thư, đây là xe của cô chủ chuẩn bị cho cô. "
Hắn chính là trợ lý kiêm người bảo vệ vị 'hôn thê' của mình.
Tề Khuynh sau khi nhận ra nam nhân liền không chút nghi ngờ leo lên xe ngồi ở ghế phụ, an tâm để hắn chở mình đến buổi biểu diễn.
___
Ngoại ô - Thượng Hải
Mặc Huyền Ca vì giấc ngủ không ngon nên sáng dậy liền có chút đau đầu, nàng để cho quản gia pha giúp mình ly cafe sau thì phát hiện đã gần một ngày mình không có dùng đến điện thoại, nhớ lại điện thoại trước lúc đến đây để ở trong túi xách nàng liền thanh lãnh cất tiếng hỏi quản gia.
" Kia túi xách tôi ông để ở đâu rồi? " Nàng vì chuyện ngày hôm qua với mẹ mình nên đã không để ý đến rất nhiều chuyện, cũng không biết công ty con Mặc thị ở Bắc Kinh công việc như thế nào, rồi còn cả Tề Khuynh, đã 22 tiếng nàng không liên lạc với cô, nàng thực muốn biết cô hiện tại đang là làm cái gì.
Quản gia bưng đến tách trắng cafe nóng đặt lên bàn, không chậm liền trả lời. " Túi xách tôi để ở phòng thay đồ của cô, để tôi đi lấy mang đến cho cô. "
Dinh thự Mặc gia được xây dựng với quy mô khá lớn và hoành tráng, đến đỗi quần áo cùng tư trang của nàng cũng được xây riêng một phòng để cất vào, chính vì thế, ngày hôm qua tiếp đến túi xách nàng đưa đến cho mình, quản gia liền không suy nghĩ cất nó vào tủ để túi xách riêng biệt ở phòng thay đồ.
Sau khi nhận được túi xách quản gia đem đến, Mặc Huyền Ca liền mở ra lấy điện thoại, nàng phát hiện sau gần một ngày không đụng đến di động thì nó đã tràn gặp rất nhiều thông báo ở màn hình, nhưng rốt cục thứ nàng mong đợi nhất vẫn là thông báo đến từ Wechat, nàng biết rõ bản thân mình mong đợi cái gì, chờ cái gì, nàng liền ấn vào xem.
[Tề Khuynh: Chị đang làm gì? Em đang ở Thượng Hải] và năm cuộc gọi nhỡ trước đó.
Mặc Huyền Ca có chút nghi hoặc nhìn tin nhắn, Tề Khuynh cũng đã đến Thượng Hải? Em ấy đến đây làm gì?
Lại tiếp được quản gia đưa tới một phong thư.
" Là của phu nhân kêu tôi đưa đến cho cô, bà ấy bảo sớm một chút để cô trở lại tiếp quản tập đoàn, nên nhiều một chút cùng đối tác gặp mặt xã giao. "
Mặc Huyền Ca mở ra phong thư nhìn, là vé xem biểu diễn dương cầm được tổ chức vào 9h ngày hôm nay, còn là loại vé đặc quyền chỉ có nhà đầu tư mới có.
Nàng quăng lại tấm vé lên bàn, định mở miệng từ chối, nhưng rốt cục nhớ ra gì đó liền nhặt lại tấm vé rồi đi thẳng về phòng thay đồ.
Tề Khuynh hẳn là đến Thượng Hải vì cái này đi? Nếu mình cũng đến tham dự chắc chắn sẽ có cơ hội gặp gỡ em ấy. Mặc Huyền Ca ý nghĩ.
___
Đến rồi nơi nhà hát diễn ra buổi biểu diễn dương cầm, Tề Khuynh đảo mắt một vòng, rất nhiều người đã vào tới. Cũng phải, Helen là nữ nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng người gốc Hoa, danh tiếng cùng tài năng của nàng vốn đã vượt xa rất nhiều nên việc người đến tham dự nhiều cũng là lẽ đương nhiên.
Tề Khuynh lần nữa nhìn đồng hồ, xác định còn 3' nữa biểu diễn sẽ bắt đầu, cô liền tìm đến vị trí ghế ngồi vip đầu hàng mà ngồi xuống.
Cùng lúc đó, Mặc Huyền Ca không thông báo trước cũng xuất hiện tại nhà hát nơi diễn ra buổi diễn. Nàng diện trên người chiếc váy hai dây lụa trắng xẻ một chút ở bắp chân, phần ngực kiểu cách vải xệ nhưng vẫn đủ che tốt, tóc xoăn tự nhiên cũng được nàng thả lơi ở sau lưng chỉ một phần nhỏ liêu ở trước ngực. Thực sự nhìn qua có một loại cao quý lãnh diễm khó tả, tựa như đưa người tới nhưng cũng muốn đẩy người cách xa.
Vì đến với tư cách nhà đầu tư nên Mặc Huyền Ca cùng đối tác được xếp ngồi vào vị trí của khu đặc biệt, khu đặc biệt được chia thành bốn khu ở tầng 1 phòng diễn ra buổi diễn, nàng chính là ngồi ở khu đặc biệt số 1, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy cả đài diễn và những người ngồi ở hàng ghế vip gần đài diễn nhất.
Mặc Huyền Ca ngồi thượng ở ghế, kế bên đối tác cũng nhanh chóng ngồi xuống, giữ hai người có bàn tròn để rượu cùng trái cây, đối tác trước tiên lên tiếng.
" Thật không ngờ lần này còn có vinh hạnh như thế được diện qua Mặc tổng, mặc dù trước đó có cùng chủ tịch nói qua, nhưng đến lúc nhìn thấy rồi vẫn có chút kinh hỉ. "
Hắn biết nữ nhân trước mặt mình như thế nào bản lĩnh, năm đó Mặc thị ở Bắc Kinh xảy ra khủng hoảng về kinh tế đến đỗi ai cũng nghĩ nó sẽ không trụ được nữa, ấy vậy mà nữ nhân này vẫn một mình chống chọi, nàng không cần đến sự trợ giúp từ công ty mẹ vẫn có thể duy trì nó đến sau hai tháng. Hai tháng sau đó chính là chuỗi vực dậy của Mặc thị, khi liên tiếp nhận được các nguồn vốn đầu tư và nguồn lợi khổng lồ đến từ các hợp đồng. Chưa tới ba năm, Mặc thị ở Bắc Kinh từ một công ty con không đáng nhắc đến lại trở mình thành một công ty chuyên về trang sức lớn nhất cả nước, điều mà không ai nghĩ một cô gái 26 27 tuổi có thể làm được.
Hiện giờ tuy nói Mặc thị ở Thượng Hải là một tập đoàn đa lĩnh vực lớn mạnh, nhưng những năm gần đây tình trạng về doanh thu hay các khoảng lời đầu tư bị giảm sút khá nhiều, mà phần lớn mọi người ai cũng biết rằng chính là vị kia chủ tịch Mặc phu nhân đã đến tuổi, không thể một mình gồng gánh nhiều như vậy nữa nên phải nhờ đến sự trợ giúp của con gái mình.
" Có lẽ sắp tới cũng sẽ rất bận rộn, mong Tần tổng chỉ dạy nhiều hơn. " Mặc Huyền Ca không rõ ý tứ nói.
Buổi biểu diễn chính lúc này bắt đầu. Ánh đèn vàng vụt tắt, 10 giây sau lại bật lên, màu trắng ánh đèn lia tới giữa sân khấu, từng chút một chiếu rọi lên một thân màu đen đàn dương cầm.
Nữ nhân sau bức màn đỏ cũng chậm rãi khoan thai mà bước ra, váy đỏ theo từng bước đi của nàng mượt mà mà chuyển động. Dung nhan nàng mềm mại tinh xảo, đôi mắt hạnh nhân với đuôi mắt dài nhẹ nhàng xốc lên mang một chút câu nhân cảm giác, hoạ cùng với mày mỏng dài đẹp lại tạo nên một nét đẹp tương phản, một bộ phong tình vạn chủng thực liêu nhân.
Nữ nhân ngồi thượng ở ghế, thủ* ngọc nhấc lên chậm rãi chạm vào từng phím đàn trắng, ngón tay đẹp đẽ không một vết xước bắt đầu lướt qua những phím đàn, từng cử động ôn nhu đến thực muốn làm người chìm đắm.
Tề Khuynh nhìn không rời mắt nữ nhân, vẫn là gương mặt đó, vẫn là tư thái đó, chỉ khác là đã có phần thành thục hơn, lại càng liêu nhân hơn.
" Nàng thực đẹp "
Mặc Huyền Ca nghe bên tai đối tác thầm thì cảm thán. Phải, nữ nhân đó thực đẹp, đẹp đến nàng cũng muốn nhìn nhiều
Tầm mắt Mặc Huyền Ca lại lưu chuyển, nàng nhìn đến người con gái đang ngồi ở ghế giữa hàng đầu, tuy chỉ có thể thấy một bên sườn mặt, nhưng nàng có thể cảm nhận được hiện tại cô chắc hẳn là đang vui vẻ, duy chỉ có nàng không biết là ngoài vui vẻ ra vẫn còn một loại trạng thái khác xuất hiện trên gương mặt của cô.
...
Buổi biểu diễn kết thúc cũng là đã 10 giờ sau đó, Tề Khuynh sau khi chiếc màn đỏ sân khấu khép lại cũng lập tức rời đi khán phòng, một bộ trông thật rất vội vã làm nữ nhân ngồi ở đài cao cũng phải chú ý.
Vừa bước ra khỏi khán phòng, Tề Khuynh liền bị một nam nhân chặn lại, hắn chính là người lúc sáng đã đưa cô đến đây.
" Tề tiểu thư, Thẩm tiểu thu đã đợi cô ở phòng nghỉ, mời cô đi lối này. "
Thẩm tiểu tư trong miệng nam nhân chính là vị kia hôn thê của mình, cũng chính là người vừa nãy lên biểu diễn dương cầm, nàng gọi Thẩm Diệp Nghi.
" Được. " Tề Khuynh gật đầu đi theo nam nhân.
***