Không gian văn phòng lúc bấy giờ vô cùng im ắng, Tề Khuynh hay Mặc Huyền Ca đều không có lên tiếng, đúng hơn là giữa hai người không có cái chuyện gì nên nói.
Tiếng gõ cửa vang lên, sau đó là cánh cửa được đẩy vào, Hàn Mộ Tịch xuất hiện.
" Tề Khuynh!? Thì ra em ở đây, Ninh Ca đang tìm em đấy. " Hàn Mộ Tịch thấy sự xuất hiện của Tề Khuynh cũng hết sức bất ngờ, mặc dù nàng biết Mặc Huyền Ca biết đến Tề Khuynh nhưng hai người không đến mức gọi là quen biết.
" Cậu ấy ở đâu? " Tề Khuynh thầm thán sự xuất hiện của Hàn Mộ Tịch thật đúng lúc, khỏi mắc công cô ở đây bốn mắt nhìn nhau với nữ nhân kia.
" Chắc em ấy đang ở dưới sảnh rồi, em mau tới chỗ em ấy đi. "
Tề Khuynh gật đầu, hướng đến Hàn Mộ Tịch nói lời cảm ơn liền sải bước rời khỏi phòng.
Thấy bóng dáng cô thật sự đã đi khuất Hàn Mộ Tịch lúc này lại hướng Mặc Huyền Ca lên tiếng. " Tại sao em ấy lại ở đây? Cô làm gì em ấy rồi à? "
Mặc Huyền Ca nhíu mày, cái gì mà làm gì em ấy? Giữa nàng và cô có cái gì để làm nhau sao? " Tôi làm cái gì? Chỉ là tiện đường đưa đến đây thôi. "
Hàn Mộ Tịch tuy có chút không tin câu trả lời này lắm nhưng cũng không nhất thiết hỏi thêm liền nói sang chủ đề khác. " Sao rồi? Đã điều tra ra ai đêm qua đã lẻn vào phòng cô chưa? "
Lắc đầu, Mặc Huyền Ca vẫn là đang đau đầu về vấn đề này. Nàng đã gọi điện cho Kỷ Tư Hàn chủ bữa tiệc để nhờ hắn trích xuất camera hành lang phòng nàng đêm đó để xem ngoài nàng ra còn ai đã từng có mặt ở đó nữa. Nhưng lạ thay, tất cả các camera ở các tầng hành lang đều bình thường chỉ riêng camera hành lang tầng nàng đêm đó lại bị hư, không có bất kỳ video được lưu lại sau đêm qua.
Hết cách, Mặc Huyền Ca cũng đã cho người đi tra hỏi xem có ai từng nhìn thấy gương mặt lạ nào xuất hiện ở hành lang phòng nàng không, kết quả có người nói thấy lại có người nói không thấy, người thấy lại nói không nhớ rõ hoặc không nhìn rõ, người không thấy thì không cần phải nói, họ hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra đêm qua.
Thấy Mặc Huyền Ca ão não như thế Hàn Mộ Tịch cũng không nỡ bèn lên tiếng. " Haiz, có gì để tôi giúp điều tra. Đêm qua cũng có vài người bạn của tôi xuất hiện ở đó, chắc là họ có nhìn thấy. "
Mặc Huyền Ca gật đầu. " Ừm, vậy nhờ cô một tay. "
______
Ngày hôm sau.
Quả đúng như lời Hàn Mộ Tịch nói, Tề Khuynh sau khi về nhà liền được sự phân phó của ba sáng hôm sau đến làm việc tại Mặc thị. Mặc dù sự việc diễn ra hơi nhanh nhưng cô cũng là hết cách, ai mượn cô đã 25 tuổi rồi nhưng vẫn không đi làm ở nhà ăn bám bố mẹ chứ, bố mẹ cô cũng vì lo sợ cô lớn già đầu rồi mà đến việc kiếm tiền cũng không biết nên mới mong đẩy cô đi nhanh như thế, chứ hơn ai hết họ là người yêu thương cô nhất mà.
Hiện tại Tề Khuynh đang được trợ lý của Hàn Mộ Tịch dẫn lên văn phòng. Cô nghe nói Hàn Mộ Tịch định để mình theo bên cạnh nàng để tiện cho việc học và chỉ dẫn, có thể gọi là trợ lý phụ cũng được đi.
" Hàn phó tổng, người tới rồi ạ. " Trợ lý gõ cửa rồi dẫn Tề Khuynh vào trong.
Hàn Mộ Tịch thấy người đã đến liền đứng dậy niềm nở chào rồi nói một vài câu. " Vì là ngày đầu nên em cứ đi theo trợ lý Khiêm cô ấy, có gì không hiểu cứ hỏi cô ấy không thì có thể trực tiếp hỏi tôi. Công việc cũng không nặng lắm đâu, vừa sức em có thể tiếp thu được. " Nàng nói rồi liền hướng ánh mắt ra hiệu cho trợ lý Khiêm dẫn cô đi.
Tề Khuynh hiểu tính chất công việc nàng muốn giao cho mình liền cũng không hỏi nhiều thêm rời đi cùng trợ lý.
...
Nơi làm việc của trợ lý Khiêm là ở trước cửa văn phòng phó giám đốc, sở dĩ như vậy là để tiện cho công việc hoặc khi lúc nào Hàn Mộ Tịch cần thì trợ lý Khiêm có thể xuất hiện ngay lặp tức.
" Em thử tính toán một chút số liệu này đi. " Trợ lý Khiêm đưa cho cô một tệp mỏng tài liệu. " Đây là báo cáo được gửi từ bộ phận tài chính về số lượng hóa đơn được xuất ra trong tháng này, có chỗ nào không hiểu em có thể hỏi tôi. "
Tề Khuynh cầm sấp tài liệu trên tay cẩn thận lật từng trang xem kỹ, tổng số trang sức loại A này được sản xuất 600 cái, số hóa đơn được xuất ra chiếm 84% trong đó 32% hóa đơn là được khách hàng đặt cọc trước khi sản phẩm mở bán, giá bán mỗi chiếc là 1 vạn NDT vậy tổng thu về của tháng là 5 nghìn vạn NDT trừ đi khoảng chi để sản xuất là 1 nghìn vạn NDT ra thì lãi về 4 nghìn vạn NDT, chỉ với chừng ấy được mở bán trong tháng đã thu về khoảng lời như thế thì đúng là tốt không gì bằng.
Còn nhiều loại trang sức khác được bán ra trong tháng nữa cũng được Tề Khuynh cẩn thận xem qua, đa số doanh thu đều là vượt mức 67% so với các khoảng chi.
Trợ lý Khiêm nghe Tề Khuynh đọc từng số liệu một liền trong lòng đánh giá cô đầu óc nhanh nhạy mặc dù đây chỉ mới là số liệu cơ bản trong tháng của một số loại trang sức được bán ra thôi.
" Tính toán rất chính xác, không có sai gì hết. " Tề Khuynh đóng lại tệp tài liệu. Đương nhiên việc tính toán thu chi này đã được bộ phần tài chính tính qua trước khi đưa lên, nhưng cô biết trợ lý Khiêm đang muốn thử khả năng tính toán của mình nên mới kêu mình thử tính lại một lần nữa.
" Không hổ danh tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, để chị gửi em cái mail này, em coi rồi sửa nhé. " Trợ lý Khiêm hài lòng gật đầu.
Tề Khuynh mở ra mail, nội dung cũng không có gì khó, chỉ là tổng hợp số liệu đưa vào Excel thôi, chắc lần này lại muốn kiểm chứng khả năng tin học của cô hay gì mà.
_____
Cao ốc UP, Bắc Kinh.
Văn phòng tổng giám đốc.
Một bóng dáng nam nhân khoác trên mình bộ vest đen đang đứng ngắm nhìn thành phố qua tấm cửa kính sát đất. Hắn tay trái cầm cốc cafe, tay phải cầm điện thoại nói chuyện, sau một lúc thì cuộc gọi dường như kết thúc, tiếng thở dài của hắn phát ra.
Tề Thiên Vũ lúc này đang vô cùng ão não, hắn chính là vừa nhận được tin tức người tối đó cùng em gái hắn hoan ái là nữ nhân Mặc gia, Mặc Huyền Ca.
Khi nhận được tin tức này Tề Thiên Vũ từ trạng thái sốc sang cảm giác sợ hãi, hắn thật sự chưa bao giờ nghĩ em gái thân yêu của hắn lại có một ngày va phải nữ nhân như thế này. Nàng ta là loại người có thù tất báo, là nữ nhân thông minh có đầu óc nhất mà hắn từng biết, nếu để nàng tra ra được người đêm đó là em gái hắn thì thật sự là hết cứu.
Tề Thiên Vũ tuy không sợ Mặc Huyền Ca nhưng hắn đối với nàng thủ đoạn cũng phải kiêng dè bảy phần. Lúc trước hắn với nàng đối đầu là về vấn đề học tập, còn bây giờ cả hai đều có chỗ đứng riêng cho mình trên thương trường, nếu không cẩn thận trong mỗi đường đi nước bước thì đều có thể để lại cả một hệ quả sau đó.
Mà bây giờ, em gái hắn Tề Khuynh hiện còn đang học tập tại Mặc thị tai mắt khắp nơi, thật sự là tự chui đầu vào rọ mà.
Tề Thiên Vũ lại lấy máy gọi cho ai đó. " Alo, sao rồi? Đoạn camera tối đó đã xử lý như thế nào? "
" Tề tổng, tôi đã liên hệ với bên quản lý khách sạn tối đó để nhờ họ xử lý đoạn video rồi, tôi cũng có kiểm tra lại, thật sự là xoá sạch rồi. " Đầu dây bên kia là một giọng nam.
Tề Thiên Vũ gật đầu " Ừ, cậu cũng điều tra xem tối đó có nhân viên hay ai khác xuất hiện ở khu vực hành lang tầng 6 không, nếu là nhân viên thì cậu tìm cách cho họ nghỉ việc đi. Còn nếu là ai khác thì cậu lên lịch cho tôi một bữa ăn cùng với họ, hiểu rồi chứ? " Tề Thiên Vũ chính là đang không từ thủ đoạn để bảo vệ em gái thân yêu của hắn.
" Tôi hiểu rồi thưa Tề tổng. " Nam nhân đầu dây bên kia gật đầu hiểu.
Cuộc gọi kết thúc, Tề Thiên Vũ quay trở lại bàn làm việc ngồi. Con ngươi màu hổ phách của hắn thoáng xoẹt qua tia rét lạnh, gương mặt nam nhân tuấn mỹ cũng vì thế trở nên âm trầm đi rất nhiều. Trước hết hắn cũng chỉ có thể làm như thế thôi.
***
Cho au xin 1 lượt vote lấy động lực nha🫶🏻
Sửa lại lịch đăng chap nha thứ 2, 4, 6 mọi người thấy được không?