Bắt mạch lần một, mạch tượng bình thường nhưng ông ấy không tin, lại bắt mạch lần hai cũng thấy bình thường, cứ lặp đi lặp lại cho đến khi thật sự chắc chắn rằng bệnh của Tô Dân Sinh đã khỏi hẳn, lúc này ông ấy mới ngạc nhiên kêu lên.
“Thật sự khỏi rồi!”
“Thần kỳ quá, thật sự thần kỳ quá, tôi đã hành nghề y nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên gặp được tình hình này, ông Tô, bệnh của ông thật sự đã khỏi rồi!”
Ngay cả Tiêu Chính Nam cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, gần như là hét lên khi nói những lời này.
Tô Dân Sinh vui mừng, không còn nghi ngờ gì với Giang Tiểu Thần nữa: “Ha ha ha ha, tôi đã nói mà, đại sư Tiểu Thần không phải người bình thường, quả nhiên là đã khỏi rồi!”
Những người có mặt ở đây đều hiểu rõ bệnh tình của Tô Dân Sinh, sau khi Tiêu Chính Nam xác nhận rằng Tô Dân Sinh đã khỏi, mọi người đều xúc động.
Nhất là Tô Nhược Sơ, cô vừa kích động vừa phóng ánh mắt oán hận nhìn Giang Tiểu Thần.
Cô không muốn thừa nhận năng lực của Giang Tiểu Thần, nhưng trong lòng rất mong muốn kết quả này, khi thật sự nhìn thấy Giang Tiểu Thần chữa khỏi cho ông nội của mình, không hiểu sao trong lòng cô lại không khỏi chua xót.
Ngay cả căn bệnh mà Tiêu Chính Nam không chữa được mà anh cũng chữa được, anh còn giỏi hơn của Tiêu Chính Nam sao? Nhưng trông anh xấp xỉ tuổi cô mà? Mới còn trẻ mà đã xuất sắc như vậy sao?
Nhìn Giang Tiểu Thần, ánh mắt của Tô Nhược Sơ hơi thay đổi.
Nhưng khi nhìn thấy mấy hộp bao cao su lộ ra trong túi vải của Giang Tiểu Thần, ánh mắt tán thưởng lập tức trở nên u ám.
“Thần y, vừa nãy là tôi ngu muội.
” Nhìn thấy Giang Tiểu Thần tài giỏi như vậy, Tiêu Chính Nam đột nhiên tôn kính Giang Tiểu Thần hơn, cảm thấy vô cùng hối hận với những lời của mình vừa nãy.
Con người dù đứng ở độ cao nào thì cũng phải biết rằng núi cao còn có núi cao hơn.
“Không sao.
” Giang Tiểu Thần khoát tay, đeo túi vải, anh đã đoán được sự thay đổi của những người này từ lâu nên hoàn toàn không để bụng.
“Ông Tô, nhiệm vụ sư phụ giao cho tôi đã hoàn thành, tôi nghĩ tôi cũng nên đi rồi.
”
“Cứ đi như vậy sao?” Nghe thấy Giang Tiểu Thần nói muốn đi, Tô Dân Sinh lập tức bước tới.
“Sao thế? Ông Tô còn có chuyện gì sao?”