Sáng sớm, cô bị đánh thức bởi tiếng xôn xao ngoài hành lang, là tiếng của nha đầu vi vi
"Các cô biết gì không, hôm qua thiếu gia ngủ bên phòng tiểu thư nhà chúng tôi đó,sau lần này chắc chắn sẽ có tiểu thiếu gia hiiii"
"Vậy còn thiếu phu nhân thì sao chứ,thật tội á"
"Trời ơi, thiếu phu nhân chỉ là cô vợ được thiếu gia nhặt về thôi,sao được như tiểu thư nhà chúng tôi."
"Vậy sao, thôi đi làm đi."
Nghe một đoạn hội thoại đó thì tim cô sụp đổ hoàn toàn,ba đêm liền hắn ngủ cùng người tình của hắn, chứng tỏ cô có là gì với hắn chứ, thôi bỏ đi, những thứ không thuộc về mình mãi mãi không thể nào là của mình, nhưng cô không cam tâm vì chưa nghe chính mồm hắn nói, bước chân vô thức của cô đi đến phòng khách cầm tay nắm cửa lưỡng lự một hồi nhưng dựa vào tính cách cứng rắn của cô thì cô vẫn mở cửa .
cánh cửa mở ra đập vào mắt cô là cặp đôi không mảnh vải trên người đang ôm nhau ngủ trên giường,bỗng khiết đan la lớn.
"A .....a.....!cô làm gì ở phòng tôi vậy."
Vì tiếng la hét của ả làm lệ Trọng Bình giật mình mình tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, liếc mắt nhìn xung quanh ánh mắt dừng lại ở hình bóng đứng ở cửa, hắn hoảng hốt nhìn cô rồi nhìn xuống cơ thể mình rồi lại nhìn sang ả ta ở bên cạnh .
"Cẩn nhi,em hiểu lầm rồi, không phải như em nghĩ đâu cẩn nhi..."
"Thật ghê tởm.
...."
Nói ra ba câu rồi cô bỏ đi, hắn vội vã mặc đồ vào rồi đuổi theo cô, còn kẻ thứ ba kia thì nở nụ cười rạng rỡ, ánh mắt nham hiểm hài lòng với chuỗi sự việc này .
"Cẩn nhi nghe anh giải thích."
Hắn giữ chặt tay cô lại
"Bỏ bàn tay dơ bẩn của anh ra khỏi người tôi, tôi thật không ngờ anh là con người như thế."
"Không chỉ là hiểu lầm thôi em à,anh hôm qua say quá anh không biết gì cả,em hãy tin anh."
"'bốp' anh còn là thằng đàn ông không, dám làm không giám nhận, anh nhìn bản thân anh bây giờ xem có giống một tên trai bao, quần áo xộc xệch không hả."
Cô nói chuyện với hắn nhưng gằn từng chữ một, như đay nghiến hắn, rồi bước vào phòng đóng cửa lại.cô không hề khóc mà chỉ cảm thấy dận dữ,cô thay đồ trang điểm một chút để che đi những điểm xấu do mất ngủ,đi giày thể thao, mặc bộ đồ vét quần ống rộng áo sơ mi xanh trông thật quyến rũ., cô bước ra khỏi phòng xuống dưới lầu, rồi đi thẳng ra ngoài, hắn ở thư phòng,xem lại mọi thứ, bàn tay vì giận dữ mà nắm thành quyền nổi gân xanh.
thì ra vì hắn muốn an toàn cho khách lên mắc camera kín ở phòng ngủ dành cho khách, không ngờ bây giờ nó lại là lá bùa cứu hắn.
...----------------...
Ở công trường xây dựng khu đất bách hợp
hôm nay tâm trạng cô quá mức tồi tệ, nhưng khi bước tới công trường cô lại là con người khác.
"Tốc độ hoạt động của công trình tương đối tốt"
"đúng vậy, Kim tổng, tôi thấy công trình khá kiên cố.làm đúng quy trình đó ạ."
"uh thế thì tốt,mau xắp xếp nhóm trồng cây để làm công viên sớm đi, như thế khi hoàn thành mọi thứ, thì công viên cũng bắt đầu xanh tốt rồi"
"Dạ đúng đúng, cứ theo kim tổng quyết định".
Triệu tuấn cứ đi theo sau cô trầm trồ thán phục.
"Như vậy thì OK rồi, ngày mai họp bàn giáo, kí quyền thi công cho các đơn vị và các khâu, tôi sẽ chính thức kí."
"Trời ơi như vậy thì còn gì tuyệt vời hơn vậy giờ tôi đi thông báo cho các giám đốc để mai chúng ta họp sớm."
"được anh đi đi, tôi sẽ ở đây một chút."
Triệu tuấn chào cô rồi đi xắp xếp công việc, cô một mình ở công trường kiểm tra kế hoạch và cân đối chất lượng.một chiếc xe nâng chở vật liệu đi qua vô tình rớt một số vật liệu xuống làm cô giật mình muốn né tránh không ngờ cô bước hụt xuống rãnh nước 'ặc '
"á....đau quá."
"Kim tổng,cô không sao chứ, có đau quá không."
"không sao chỉ bị trật khớp thôi, dìu tôi ra xe được rồi."
"Vâng, vậy để tôi đỡ cô "
Nói rồi người tài xế xe nâng đưa cô ra xe
"Về lệ viên."
"Cô à hình như chân cô bị thương"
"đúng rồi ạ.nhưng nhẹ thôi"
"cũng không ổn lắm, có lẽ lên tìm bác sĩ"
"Vậy bác cứ cho tôi về nhà ,thoa chút thuốc là ổn thôi ."
...----------------...
Lệ viên
"Thiếu phu nhân,cô đã về, chân cô bị sao vậy."
Quản gia và tiểu như cùng một số người làm chạy lai lo lắng hỏi cô.
"Ra công trường vô tình bị trẹo chân,em đi lấy hộp sơ cứu đi." cô nhìn tiểu như
"Dạ được "
"thiếu phu nhân chân sưng quá rồi kìa,hay là kêu bác sĩ."
"Bác đừng lo lắng, vết thương nhẹ thôi."
Nhìn cô bị thương, cả nhà cùng lo lắng, họ biết,trong lòng thiếu gia họ ai mới là quan trọng, và thật sự cô mới là chủ nhân của căn nhà này.
Vì trước nay hắn chưa bao giờ giới thiệu công khai rõ ràng một nữ nhân nào với mọi người cả, trừ cô lên quản gia ông biết chắc chắn là như vậy.
"Các người làm cái gì mà túm tụm ở đây vậy hả, chủ nhân trả lương cho mấy người để đứng tám chuyện thôi sao."
Giọng nói không của ai khác chính là của nha đầu vi vi.
"nha đầu,cô có phải đang vượt quyền ở đây không, dám ăn nói như vậy với mọi người."
Lưu quản gia tức giận lên tiếng, thật không chịu nổi chủ nô nhà này.
"Lưu quản gia,vi vi nói vậy có gì sai, ông lo việc ông làm đi, cả mấy người nữa đừng đứng ở đây lo chuyện bao đồng."
"đúng đó,đừng có không biết tốt xấu theo không đúng người."
"Vi vi cô đừng quá đáng".
Tô khiết đan bảo vệ người hầu ra mặt thị uy đám gia nhân của lệ viên.làm ả hầu càng lên nước thị uy, lưu quản gia bên cạnh thiếu gia từ nhỏ lẽ nào không hiểu mọi việc, đúng là hết nói nổi.
"Mọi người đi làm việc của mình đi, lưu quản gia bác chuẩn bị cơm tối đi"
Cô vui vẻ hoà đồng cùng mọi người phân phó công việc.
"Vâng..
vâng thiếu phu nhân, chúng tôi đi làm ngay."
Mọi người tản ra lo công việc và bữa tối, tiểu như đang bôi thuốc cho cô.
"Tiểu như, phòng ngủ của tiểu thư cần được dọn dẹp lại cô mau lên dọn dẹp, đúng rồi cái gra giường hôm qua thiếu gia ngủ cũng bị dơ rồi mau thay đi.tôi nói cô có nghe không?"
Vi vi chống nạnh sai bảo tiểu như.tiểu như cắm cúi vờ như không nghe thấy, cô biết mình đang bị thương, không có vị trí gì trong nhà này lên không thể bảo vệ được mọi người trong nhà, lên cô nhìn tiểu như xoa đầu.
"Tiểu như,mau di đi,ngoan"
"Thiếu phu nhân, chân của chị"
"Chị không sao."
ánh mắt không hài lòng của tiểu như nhìn hai người họ lắc đầu rồi rời đi.
Thực ra tiểu như và lưu quản gia là người của huyết ảnh , trước đó một ngày khi cô về biệt thự, hắn cảm thấy ít gia nhân trong nhà lên cử thêm tiểu như tới quán xuyến mọi việc,quan trọng là chăm sóc vợ hắn..