Trên sân bay của nước M, Khuynh Y đã trở lại.
Ba năm rồi, cô rời đi đã ba năm rồi.
Hiện giờ trở về một phần vì nhiệm vụ, một phần vì cái chết của cha mẹ cô.
Khuynh Y lấy điện thoại ra gọi điện cho ai đó.
Chỉ biết một lúc sau có đám người mặc áo vest đen đi tới chỗ cô.
Họ giúp cô xách vali và dường như đang chờ mệnh lệnh từ cô.
Ba năm trước, dưới sự truy đuổi của kẻ thù, Khuynh Y đã trốn sang nước ngoài.
Tình cờ, cô cứu mạng được một người trong lúc chạy trốn.
Nào ngờ, đó lại là ông trùm của một tổ chức xã hội lớn.
Để báo ân Khuynh Y, người đó đã nhận cô làm con nuôi và giúp Khuynh Y trở nên như bây giờ - một sát thủ có tiếng với biệt danh Sherry.
Bên ngoài sân bay, một dàn những chiếc xe hàng hiệu bỗng xuất hiện.
Phải đến cả chục cái chứ chẳng đùa.
Trên xe, người đàn ông ăn mặc bảnh bao bước xuống.
Toàn thân hắn một bộ vest đầy lịch lãm.
Nhìn thấy Khuynh Y, hắn vội vàng cúi người chào rồi mời cô lên xe.
Dàn xe nhanh chóng chạy tới một khu khách sạn cao cấp.
Khuynh Y vừa bước vào, đám đàn em đứng dậy chào cô.
Sau đó, lần lượt từng người báo cáo tình hình của tổ chức trong nước.
Hóa ra, khu nhà cũ trước kia của Khuynh gia hiện giờ trở thành khu đất hút khách.
Năm xưa, khi Khuynh gia gặp nạn, Tần gia nhân cơ hội mua được lô đất này với giá rẻ.
Hiện giờ, tổ chức đang có ý định mua lại.
Nhưng giữa chừng xuất hiện một kẻ phản bội, cho nên muốn mua mảnh đất này phải bỏ ra cả chục tỷ.
Tất nhiên, số tiền này không là gì so với một tổ chức quy mô thế giới như King of kill.
Nhưng nếu đã xuất hiện kẻ phản bội thì không thể bỏ qua, phải diệt trừ tận gốc.
Đây là đạo lý mà cha nuôi căn dặn Khuynh Y suốt đời không được quên.
Chiều hôm đó, Khuynh Y đã tới mảnh đất cũ của Khuynh gia.
Sau khi xem xét tình hình, cô cho người dám định lại mảnh đất này.
Ai ngờ, cô phát hiện phía dưới vậy mà lại là một mỏ vàng.
Bảo sao, năm xưa lại có người muốn giết cha mẹ cô.
Nhưng mà, Tần gia....Khuynh Y dường như đang rối loạn bởi suy nghĩ trong đầu mình.
Cô không biết, liệu rằng năm đó có phải mình đã tin lầm người hay không.
Đúng lúc này, người bạn thân năm xưa của Khuynh Y xuất hiện.
Cô ấy tên Tần Ngọc.
“Y Nhi, là cậu sao?”
Khuynh Y quay đầu, nhìn thấy ngườ bạn thân thiết liền có cảm giác áy náy.
Năm đó, vì tránh sự truy sát của của kẻ thù, cô liền không dám chậm trễ, chạy trốn sang nước ngoài.
Sang bên đó, từ khi được nhận vào tổ chức, cô chỉ một lòng dốc sức muốn báo thù cho cha mẹ mình.
Nào có thời gian liên lạc với người bạn này.
“Là mình.
Tần Ngọc, mấy năm nay cậu thế nào rồi?” Khuynh Y chậm rãi đáp lời.
Ngữ điệu của cô trầm ổn, không nhìn ra được bất kì cảm xúc gì.
Có lẽ, xa nhau nhiều năm, cộng thêm sự rèn luyện khắc khổ, Khuynh Y sớm đã không còn nhiệt huyết với tình bạn này.
“Huhu, Y Nhi.
Cậu quá đáng lắm.
Cậu biến mất ba năm, có biết tớ lo lắng thế nào không.” Tần Ngọc vụt chạy tới, ôm lấy Khuynh Y.
Hai đôi mắt cô như muốn đỏ hoe.
“Được rồi, Tiểu Ngọc.
Cậu đừng khóc nữa.
Không phải tớ đã về rồi sao.
Đi thôi, tớ mời cậu ăn lẩu.”
“Y Nhi, vẫn là cậu hiểu tớ nhất.”
...
Trên con phố náo nhiệt, trong một cửa hàng lẩu lâu đời, Khuynh Y cùng với Tần Ngọc bước vào.
Hai vị mỹ nữ khiến mọi người xung quanh không khỏi ngước nhìn.
Thế nhưng bỏ qua tất cả sự ngưỡng mộ đó, bọn họ chậm rại ngồi xuống.
Thực đơn quen thuộc xuất hiện trước mắt khiến Khuynh Y nhớ về quá khứ.
Thật là hoài niệm.
Khi đó, cô thường cùng Tần Ngọc dắt tay nhau ra đây ăn.
Rồi còn lén đem vài miếng thịt lấy về cho bọn mèo hoang gần nhà.
Nhưng hiện giờ, tất cả đã không còn như trước nữa rồi.
Hương vị thân quen, đậm mùi cay nồng của món lẩu kim chi.
Kèm với vài miếng thịt bò vừa chín tới thấm đẫm mùi nước sốt đặc trưng của quán.
Thật khiến người ta phát thèm.
Khuynh Y thành thục thả những miếng gà đã được lọc xương vào nồi.
Những làn khói nghi ngút cứ bay lên, quấn lấy người cô.
Không như hồi còn là sinh viên, lần này, Khuynh Y chọn một món đồ uống nhẹ nhàng mà không chọn một cốc nước có gas.
Điều đó làm Tần Ngọc rất ngạc nhiên.
Xem ra, ba năm qua, rất nhiều thói quen và tính cách của Khuynh Y đã thay đổi thật rồi.
Ngồi được một lúc, cả người Khuynh Y bỗng không còn chút sức lực nào.
Cơn choáng váng nhanh chóng vồ lấy cô.
Chưa được một lúc, Khuynh Y đã gục xuống bàn.
Cô rơi vào hôn mê.
Cho tới khi tỉnh lại, Khuynh Y phát hiện mình đang ở trong một căn phòng xa lạ, Nhìn ra phía ô cửa sổ, cô thấy sắc trời đã tối, Đoán chừng khoảng tám, chín giờ.
Xung quanh căn phòng là những bao tải, thùng xốp được bọc kín.
Khuynh Y nhăn mày, cô có cảm giác sự việc này không đơn giản chỉ là bắt cóc.
Đột nhiên, cánh cửa phòng mở ra.
Mấy tay cảnh sát ập vào, còng lấy tay Khuynh Y lôi cô đi.
Khuynh Y ngỡ ngàng, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Mới chỉ ngủ dậy có một giấc đã bị cảnh sát lôi đi.
Đây rốt cuộc là tình huống gì cơ chứ.
Sau khoảng gần một tiếng đi đường, Khuynh Y tới một trạm tạm giam gần đó.
Nghe cảnh sát nói, cô bị bắt vì tội buôn bán chất cấm..