Bước vào bên trong chính là Thẩm Uyên.
Còn có một người phụ nữ nữa.
Tuy rawngfnkhoong nhìn quá rõ mặt, thế nhưng Sherry có cảm giác người này rất thân thiết.
"Mọi chuyện thế nào rồi?"
Tiếng người phụ nữ vang lên.
Sherry bàng hoàng nhận ra đó là giọng của Tần Ngọc.
Nguyên lai là cô ta cũng ở đây.
Vậy mà cô không biết.
"Cá đã cắn câu." Thẩm Uyên khẳng định.
"Cô ta xem ra cũng chỉ có vậy.
Cái gì mà Khuynh tiểu thư tài ba hơn người cơ chứ, còn không phải là dựa dẫm vào đàn ông hay sao."
Sherry sáng tỏ.
Hóa ra người bọn họ nhắc tới lại là cô.
Thế nhưng, hiện giờ chuyện hệ trọng chính là làm cách nào thoát khỏi đây.
Đột nhiên cô nảy ra một ý tưởng, chính là ngay lúc này.
Không nghĩ nhiều, Sherry chợt lao ra phía ngoài cửa sổ trong bàng hoàng của hai người Tần Ngọc.
Họ thấy vậy liền chạy vội xuống lầu.
Thế nhưng ai biết trên mặt Thẩm Uyên lộ một nụ cười thỏa mãn.
Chuyện này xem ra không đơn giản như vậy.
Tất nhiên Sherry cũng dự liệu xong hết, vậy nên bóng người vừa rồi chẳng qua chỉ là ảo ảnh mà thôi.
Cô nhân lúc ánh sáng của cây đèn bên ngoài chiếu vào liền lợi dụng mấy mảnh giấy đã chuẩn bị bên người để đánh lừa thị giác.
Sherry biết rằng Tần Ngọc năm xưa có thể cấu kết người khác hãi chết cha mẹ cô thì ắt có chút thủ đoạn mưu mô.
Vậy nên, Sherry chính là không phòng không được.
Chỉ là, nụ cười thỏa mãn vừa rồi của Thẩm Uyên, Sherry rốt cuộc là vẫn không nhìn thấy.
Cho nên mới nói, ai thắng ai thua, ai thông minh hơn ai còn chưa biết được.
Trong giới hác sđạo đi một bước tính mười bước là chuyện bình thường.
Huống chi đây còn là một cuộc đấu trí không chỉ với Tần Ngọc mà có khi còn là Jouri đứng sau.
Vì vậy, Sherry không thể không cẩn thận.
Sau khi hai người Thẩm Uyên rời đi, Sherry nhanh chóng trở xuống lầu, vào nhà vệ sinh mặc lại bộ lễ phục ban nãy rồi bình thản bước ra như chưa từng có chuyện gì.
Đám Mục Vũ thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tình huống vừa rồi quả thực quá nguy hiểm.
Lần sau họ nhất định không để chuyện này xảy ra.
Có tài liệu trong tay, ngay đêm đó, sau khi trở về khách sạn, Sherry liền tính toán kĩ lưỡng.
Cuộc gặp mặt ba ngày sau của hai nhà Tần - Thẩm cô nhất định phải có mặt.
Dù sao thì có một số chuyện cũng đã tới lúc tính toán rõ ràng rồi.
Cái chết năm đó của cha mẹ có lẽ cũng đã đến lúc được phơi bày rồi.
Chỉ là, đám người cảnh sát năm đó đều đã bị thủ tiêu.
Đáng tiếc lại để chúng có thể ra đi nhẹ nhàng như vậy.
Đêm hôm đó, ánh trăng sáng vàng rực rọi chiếu cả khoảng trời đêm u ám.
Tựa như tia hi vọng của Sherry về nột câu trả lời thỏa đáng cho cái chết cha mẹ cô.
Đáng tiếc, Sherry vĩnh viễn không biết được, thứ chờ đợi cô ba ngày sau lại là một cái bẫy.
Một cái bẫy được sắp đặt tỉ mỉ tới nỗi ngay cả một khe hở cũng nhìn không ra.
Có lẽ chính vì lẽ đó, Sherry đã rơi vào cặm bẫy nguy hiểm.
Hoặc, có lẽ là do cô đã quá tự tin chăng? Thế giới không thiếu kẻ tài.
Chỉ có giỏi hơn không có giỏi nhất.
Vậy nên, điều đó hoàn toàn là có thể xảy ra.
Có trách cũng trách Sherry quá tự tin vào bản thân mà thôi.
Ba ngày sau, tại một nhà kho bỏ trống đã lâu tại ven thủ đô nước S, một nhóm người khoảng chừng hơn mười chiếc xa sang trọng tiến vào.
Từ xa, qua ống kính, đúng hơn là ống nhòm, Sherry đã nhìn thấy tất cả.
Cô chỉ cười một cái rồi không nói gì, nhanh chóng rời vị trí ẩn nấp tiến về phía nhà kho.
Khoảng chừng mươi phút sau, đoàn xe cũng dừng lại.
Cánh cửa nhà kho dần mở ra, để lộ bên trong lại chính là một kho vũ khí.
Sherry không ngờ tới, Jouri hắn vậy mà dám giấu vũ khí ở nơi này.
Nếu tổ chức quân sự của nước S phát hiện, e rằng sẽ gây ra một tổn thất không nhỏ.
Nhưng cô cũng chỉ thầm thán phục dũng khí của Jouri.
Dù sao, chuyện đên rồ này quả thực cũng chỉ có hắn mới dám làm ra.
Đám người Thẩm Uyên bước vào bên trong, gặp mặt với Tần lão gia.
Hai bên bắt tay hộ tác, bắt đầu bàn việc thương nghị, chia phần trăm lợi nhuận.
Thế nhưng vào lúc họ vừa nhấc bút khỏi bản hợp đồng, Sherry cũng vừa hay bước vào.
Theo sau cô còn có đám người Bác Thừa Ngôn.
Hẳn là chuẩn bị kĩ lưỡng rồi mới tới.
Tất nhiên một con cáo già như Tần gia chủ dễ dàng nhìn ra được điểm này.
Ông chỉ cười một cái.
"Khuynh tiểu thư đán thực đúng lúc."
"Làm phiền Tần lão gia rồi." Sherry mỉm cười đáp lại.
"Hừ, một đám nhãi con vậy mà dám ngang nhiên xông vào đây, muốn nộp mạng hay gì?"
"Ta chỉ muốn hỏi ngài, cái chết năm xưa của cha mẹ ta là nguyên do gì."
Hai mắt Tần gia chủ bỗng trầm xuống.
Sau đó ông đột nhiên cười lớn.
"Haha, ngươi quả nhiên tới vì chuyện này."
"Ý ông là sao?" Trong lòng Sherry đột nhiên hiện lên một cỗi bất an.
Không biết từ đâu một đám người lạ mặt xuất hiện.
Dù chỉ nhìn qua nhưng Sherry chắc chắn bọn họ chính là cao thủ cấp cao.
Lúc này, Jouri cuối cùng đã lộ diện..