Editor: Thơ Thơ
“ừm……”
“vẫn chưa từng rời đi sao?”
“chưa ……”
Mộ Thần Hiên càng nghe càng mơ hồ, sắc mặt anh khẩn trương ngồi ở bên cạnh Tuyết Vi, thử hỏi: “Kia…… Bạch tướng quân tới tìm tôi, cô, cô biết không?”
“Bạch tướng quân? Không…… Tôi không biết…… Trong văn phòng, chỉ có một mình tôi ……” Nói xong, ánh mắt Tuyết Vi mơ hồ cúi thấp đầu xuống.
Mộ Thần Hiên đã hoàn toàn đắm chìm ở thế giới của chính mình, hoàn toàn không phát hiện cô không thích hợp.
“Gặp quỷ, thật là gặp quỷ. Xem ra tôi phải thỉnh thầy phong thuỷ lại đây nhìn xem văn phòng tôi có phải bị quỷ ám hay không. Hai người tương ngộ ở cùng một không gian, vậy mà ai cũng không phát hiện ai sao? Thật mẹ nó tà môn.”
“Làm sao vậy? Mộ tướng quân.”
“cô không biết đâu, Tuyết Vi, tôi vừa mới gặp Bạch tướng quân, hỏi anh ta có phải gặp qua cô ở trong văn phòng tôi hay không, ai ngờ anh ta nói……”
‘ linh linh linh……’
Một tiếng chuông điện thoại dồn dập đánh gãy lời Mộ Thần Hiên nói, Tuyết Vi tỏ vẻ xin lỗi cười cười, chậm rãi tiếp lên: “Chuyện gì, Ninh Ninh?”
“Tiểu thư…… Tiểu thư, không tốt, không tốt, đã xảy ra chuyện!!!”
Chủ viện Nhà họ Hoàng Phủ. Thơ_Thơ_diendan
Thu được điện thoại Ninh Ninh, Tuyết Vi liền xin phép Mộ Thần Hiên rồi, trực tiếp chạy về Nhà họ Hoàng Phủ.
Ở trong điện thoại Ninh Ninh cũng trần thuật không rõ ràng lắm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chính là nói Hoàng Phủ Dương Vinh muốn lập tức thấy cô! Đến nỗi cụ thể làm sao vậy, Ninh Ninh cũng không thể hiểu hết.
Đến biệt thự Hoàng Phủ Dương Vinh, Tuyết Vi liếc mắt một cái liền nhận ra mấy gia đinh quỳ gối trong phòng khách, đúng là người tùy tùng tối hôm qua đi theo bên Hoàng Phủ Minh.
Chẳng lẽ……?
“Hoàng Phủ bá phụ, xin hỏi, ngài tìm cháu có chuyện gì sao?” Tuyết Vi bất động thanh sắc đi tới trước mặt Hoàng Phủ Dương Vinh.
Ông nâng mí mắt lên, liếc mắt ngắm cô một cái, giọng nói lạnh lùng: “Đêm qua, ở nơi cô, phát sinh chuyện gì?”
“Ha hả, thưa Hoàng Phủ bá phụ, ngày hôm qua nhị thiếu gia lại đây tìm Tuyết Vi.”
“Tìm cô làm cái gì?”
Tuyết Vi tin tưởng, đám gia đinh kia nên nói nhất định đều đã nói xong, bây giờ Hoàng Phủ Dương Vinh truy vấn, cũng chính là……
Biết rõ đáp án mà còn thử!? Thơ_Thơ_diendan
Đôi mắt cô vừa chuyển, nhàn nhạt nói: “Nói chuyện phiếm.”
“Hừ!! Nói chuyện phiếm?? Nói chuyện phiếm vậy mà cô muốn ra tay đánh Minh Nhi!!! Hả???”
A……
Thật là buồn cười.
Mặc cho ai đều sẽ nghĩ đến, cô là một cô gái tay trói gà không chặt cho dù tính đánh Hoàng Phủ Minh, cũng phải đánh thắng được. Huống hồ bây giờ trên đầu cô có vết thương rõ ràng như vậy, Hoàng Phủ Dương Vinh tuyệt đối không có khả năng không thấy được.
Không thể nghi ngờ, vị cha nghiêm khắc này hẳn là điển hình người đàn ông chủ nghĩa ngang ngược vô lý!!
“Hoàng Phủ bá phụ, cháu ……”
“Em ba!! Em ba.” Đợi Tuyết Vi vừa muốn mở miệng, Tuyết Phỉ Nhi nôn nóng liền chạy tiến vào. “Em ba, chị đều nghe nói, sao em lại có thể động thủ đánh nhị thiếu gia hả??”
Hừ, thật là nơi nào có thị phi là có thể nhìn thấy Tuyết Phỉ Nhi. Tuyết Vi hừ lạnh một tiếng, trầm mặc rũ mi mắt xuống.
“Hoàng Phủ bá phụ, thực xin lỗi, cháu thay Em ba của cháu xin lỗi ngài. Ngày thường em ba của cháu đều bị trong nhà sủng hư, cho nên, có thể là không coi ai ra gì, nhưng xin ngài tin tưởng, nó cũng không phải một cô gái không có quy củ rõ đầu rõ đuôi.”
Ngu ngốc!!! Thơ_Thơ_diendan
Tuyết Phỉ Nhi ngu ngốc này, cho rằng nói như vậy là có thể hại cô đến không chỗ thối lui sao?
Nhưng Tuyết Phỉ Nhi cũng không động não ngẫm lại, bây giờ các cô là cùng xuất phát từ Nhà họ Tuyết, cô vinh, thì Tuyết Phỉ Nhi vinh; cô bị ô danh, Tuyết Phỉ Nhi cũng không khá hơn chút nào đâu!!
“ngày thường cha cô chính là quản giáo các người như vậy hả?!!” Quả nhiên, Hoàng Phủ Dương Vinh lạnh giọng chất vấn Tuyết Phỉ Nhi.
Tâm Tuyết Phỉ Nhi căng thẳng, ủy khuất lắc lắc đầu: “Cũng không phải, Hoàng Phủ bá phụ, cha cháu ngày thường đối với chúng cháu thực nghiêm khắc.”
“vì sao còn dạy dỗ ra con gái như vậy, ra tay liền đánh người hả?!”
“Này……” trong lúc nhất thời Tuyết Phỉ Nhi không biết phải làm gì cho đúng.
Ở bên trầm mặc thật lâu, Tuyết Vi nhàn nhạt nói: “Hoàng Phủ bá phụ, Tuyết Vi không biết tại sao ngài lại chất vấn cháu như vậy, nhưng, đêm qua Tuyết Vi chỉ là cùng nhị thiếu gia tâm sự nhân sinh mà thôi, làm sao sẽ ra tay đối với nhị thiếu gia chứ? Có lẽ là đồn đại có sai lầm; hoặc là ai nhìn lầm rồi đi?”
“hả?” Hai tròng mắt Hoàng Phủ Dương Vinh trầm xuống.
Một gia đinh quỳ trên mặt đất lập tức nói: “Lão gia, lão gia, ngày hôm qua tuyết tam tiểu thư thật là muốn đánh nhị thiếu gia, chẳng qua, nhị thiếu gia ngăn cản lại.”
Sao lại thế này?? Thơ_Thơ_diendan
Chuyện này làm sao truyền tới lỗ tai Hoàng Phủ lão gia chứ?
Theo lý thuyết, Hoàng Phủ Minh không đến mức chạy tới cáo trạng cùng ba ba đi? Gia đinh này cũng sẽ không thể hiểu được cáo trạng cùng Hoàng Phủ lão gia, rốt cuộc, cô không có đánh Hoàng Phủ Minh.
Chẳng lẽ là……
Dư quang trong lúc vô tình thấy được biểu tình Tuyết Phỉ Nhi cười thầm.
Tuyết Vi lập tức liền đoán được, tám phần lại là Tuyết Phỉ Nhi giở trò quỷ.
Đáng chết, chuyện này nên làm sao hóa giải đây?
Đang nghĩ ngợi tới.
Ai ngờ, Ninh Ninh đột nhiên quỳ gối trên mặt đất: “Hoàng Phủ lão gia, Hoàng Phủ lão gia, chuyện căn bản không phải như thế. Là nhị thiếu gia cường tiểu thư nhà ta, hơn nữa còn muốn……”
Ninh Ninh???
Trong phút chốc, sắc mặt Tuyết Vi trở nên trắng bệch, trắng bệch, cô phẫn nộ gầm nhẹ nói: “Ninh Ninh, chị mệnh lệnh em, lập tức câm miệng cho chị!!!”
Giờ phút này bộ dáng Tuyết Vi, làm Ninh Ninh sợ hãi. Thơ_Thơ_diendan
Từ khi cô đi theo bên cạnh Tuyết Vi, còn chưa từng nhìn thấy Tuyết Vi phát tính tình lớn như vậy. “Tiểu, tiểu thư?”
“Hoàng…… Hoàng Phủ bá phụ!!” Cảm xúc Tuyết Vi bình tĩnh trong nháy mắt sụp đổ, khẩn trương khom người: “cháu, từ trước đến nay nha đầu này bên người cháu không biết lựa lời, chuyện này bất quá là một cái hiểu lầm thôi. Không bằng chờ nhị thiếu gia trở về, ngài dò hỏi nhị thiếu gia đi.”
Cô chỉ có thể đem tất cả hy vọng ký thác ở trên người Hoàng Phủ Minh!!!
Đáng tiếc……
“A, nói Minh Nhi tôi cường cô hả? Quả thực là chuyện tức cười. Con gái muốn gả vào Nhà họ Hoàng Phủ này nhiều không kể xiết, Minh Nhi sẽ hứng thú đối với cô sao???!!”
“Hoàng Phủ lão gia, nhưng chuyện này là……” khi Ninh Ninh nói được một nửa.
Tuyết Vi giơ tay lên, ‘ bốp ’ một tiếng, hung hăng cho cô một bạt tai: “còn nói bậy nữa, cẩn thận tôi cắt đầu lưỡi!!!”
Ninh Ninh ngẩn người bụm má, mờ mịt nhìn Tuyết Vi trước mắt, trong ánh mắt đúng là không từ bỏ...
“Hoàng Phủ bá phụ, ngài nói phải, cho nên, cháu mới nói đây là hiểu lầm, này không, cháu đã giáo huấn xong nha đầu không hiểu chuyện này, ngài xem……”
“trong chốc lát nữa tôi sẽ thông báo cha cô lại đây, tôi cảm thấy Nhà họ Hoàng Phủ đã chứa không được cô gái không hiểu chuyện này!!” Thơ_Thơ_diendan
‘ lộp bộp ’
Tâm Tuyết Vi trầm xuống thật mạnh, vội vàng quỳ gối trên mặt đất: “Hoàng…… Hoàng Phủ bá phụ. Tuyết Vi biết sai rồi, là Tuyết Vi không hiểu chuyện, Tuyết Vi nhận phạt. Đến nỗi cha cháu, cháu xem như không cần lại đây đi? Nếu không, chuyện này truyền đi ra ngoài, về sau người ta sẽ cho rằng cháu là người đàn bà đanh đá, người nhà ai còn dám cưới cháu chứ? Hoàng Phủ bá phụ, ngài tha thứ cho Tuyết Vi đi.”