Đời tư của tổng giám đốc Bạch rất sạch sẽ, không có scandal, chưa từng hẹn hò với những ngôi sao nữ hay những đám thiên kim vây quanh anh.
Vị hôn thê được gia tộc định đoạt cho anh ta là Tạ Viện Viện, dù hai người chưa từng qua lại, chưa từng thân mật, nhưng Tạ Viện Viện được gắn mác vị hôn thê của tổng giám đốc Bạch nên những người xung quanh đều cung kính với cô ta, đừng nói là sỉ nhục Tạ Viện Viện, thậm chí bọn họ còn vội vàng nịnh bợ cô ta nữa kìa.
Tổng giám đốc Bạch nói rằng giữa hai chị em nhà họ Tạ dù ai là hôn thê của anh thì anh cũng không quan tâm.
Ý của anh là ai cũng có thể trở thành vị hôn thê của anh sao?
Người được chọn làm vị hôn thê lại có thể thay đổi được sao?
Không thể trách Tiểu Tiêu nghĩ nhiều, anh ta thật sự nghi ngờ khi Tạ Thời Diên chuốc thuốc Bạch Gia Thuật, hai người đã xảy ra quan hệ thân mật.
Vì có sự dây dưa về thể xác nên khi đối mặt với sự dụ dỗ của cô, trái tim kiên định của anh cũng sẽ dao động và do dự.
Tuy nhiên nhìn phản ứng của tổng giám đốc nhà mình cũng không giống như đã xảy ra quan hệ với phụ nữ.
Vấn đề vẫn nằm ở Tạ Thời Diên.
"Rốt cuộc Tạ Thời Diên đã nói gì với anh?" Tiểu Tiêu thật sự không hiểu nổi, "Tạ Viện Viện tiểu thư là người tốt như vậy nhưng ngài lại trơ mắt nhìn cô ấy bị bắt nạt, Tạ Thời Diên cố ý thân mật với anh trước mặt cô ấy khiến Tạ Viện Viện tiểu thư đau lòng muốn chết.
"
Bạch Gia Thuật khẽ chớp mi, đầu ngón tay vẫn còn lưu lại hương thơm của người phụ nữ kia, anh đưa lên mũi khẽ ngửi, lần này cơ thể không có phản ứng khó chịu dữ dội như trước.
Rốt cuộc người phụ nữ đó đã nói gì?
Cô nói, anh không phải bị bệnh, mà là trúng độc.
Trúng độc!
Từ nhỏ đến lớn không biết bao nhiêu danh y chữa bệnh cho anh đều khẳng định anh bị bệnh.
Gen của anh trời sinh yếu ớt, các cơ quan nội tạng của anh không được khỏe mạnh như người bình thường, vì vậy cơ thể anh rất yếu ớt, không chịu được kích thích, không chịu được giày vò.
Lần đầu tiên có người nói anh trúng độc.
Bạch Gia Thuật cảm thấy rất khó tin, rất nực cười.
Buồn cười hơn là người phụ nữ đó còn nói, nếu anh yêu cô đến chết đi sống lại thì cô sẽ là cứu tinh của anh.
"Tạ Thời Diên không học hành, không có văn hóa, vậy nên đầu óc không được sáng suốt, điên điên khùng khùng đúng không?" Người đàn ông rũ hàng mi dài xuống.
Tiểu Tiêu nghe vậy thì gật đầu lia lịa.
Không chỉ là đầu óc không được sáng suốt mà còn là một kẻ tâm thần.
Cô ta vừa xuất hiện, rõ ràng là mặc quần áo đầy đủ nhưng lại như không hề mặc gì.
Lả lướt bay bổng, yếu ớt phóng túng, giống như yêu nữ trong truyện tranh, chỉ cần không để ý là sẽ tiến gần đàn ông, hút hết tinh khí của đối phương.
Cô nhìn tổng giám đốc Bạch bằng ánh mắt quấn quýt si mê không thể tưởng tượng nổi.
Tiểu Tiêu cứ nghĩ đến ánh mắt đó lại không khỏi rùng mình.
A di đà Phật, nếu có cơ hội nhất định phải quyên góp để đưa đồ yêu nữ Tạ Thời Diên vào đạo quán mới được.
Ánh mắt của Bạch Gia Thuật đột nhiên trở nên rất khó lường, "Cậu thay tôi gửi lời cho nhà họ Tạ.
"
Vốn anh không định tha cho Tạ Thời Diên, nhưng giờ anh ta đã thay đổi ý định.
Người phụ nữ điên điên khùng khùng đó có lẽ sẽ trở thành biến số.
!
Tạ Thời Diên bị Tạ Đình Kha kéo đi.
Sức của người đàn ông rất lớn, kéo đến nỗi cánh tay cô đau nhức, cô không hài lòng giãy ra.
Tạ Đình Kha lập tức kéo người lại gần, "Cho cô cơ hội là để cô đến xin lỗi, không phải để cô đến động dục.
"
Đừng tưởng anh ta không nhìn thấy, bàn tay nhỏ bé của Tạ Thời Diên thò vào trong chăn nắm tay Bạch Gia Thuật.
Bạch Gia Thuật trông có vẻ ôn hòa nhưng thực ra là kẻ bụng dạ khó lường, chẳng ngờ lại để yên cho Tạ Thời Diên nắm tay như vậy.
"Em là hồ ly tinh mà, trời sinh đã thích động dục.
" Tạ Thời Diên nói thật.
Tạ Đình Kha: "! "
Anh ta hít một hơi thật sâu, giữ vững khuôn mặt lạnh tanh.
"Cô rất thích nắm tay đàn ông à?"
"Em cũng thích nắm tay anh trai đấy.
" Tạ Thời Diên mỉm cười dịu dàng, cô đưa tay ra chạm vào Tạ Đình Kha.
Tạ Đình Kha không cho cô chạm.
Nét mặt anh ta nghiêm nghị, ngũ quan cứng rắn, vô cùng sắc bén.
Khí chất và ngoại hình của anh ta khi so với sự ôn hòa khiêm nhường của Bạch Gia Thuật quả thực là một trời một vực.
Tạ Đình Kha là kiểu người bề trên điển hình, cao cao tại thượng hay lạnh lùng tàn nhẫn cũng không đủ để hình dung về anh ta.
Chỉ vì cô là người nhà họ Tạ, nên anh ta mới thu liễm một chút hơi thở máu lạnh vô tình trên người mình.
Anh ta lạnh lùng đánh giá Tạ Thời Diên.
Hôm nay cô mặc đồ rất kín đáo, áo dài váy dài, nhưng mái tóc đen nhánh vẫn xõa tung như hôm qua, không buộc không thắt mà cứ bồng bềnh buông thả.