Nước Chảy Thành Sông

An Hòa mang thai Chu Mộc có tin vui, trong mắt ông cụ An, thế này mới thật sự là song hỷ lâm môn.

Trong ánh mắt mong đợi của bọn trẻ, trong bóng dáng tất bật của đám người lớn, lễ giao thừa rốt cục đã đến.

Buổi chiều, Chu Mộc theo vợ chồng Lâm Thuật Chương trở về nhà mẹ đẻ, mấy vị trưởng bối cùng Chu Mộc ngồi chuyện trò tâm sự, tới sẩm tối, khi tiếng pháo nổi lên khắp bốn phía, vợ chồng nhà họ Lâm mới đứng dậy chia tay hai ông bà thông gia, lái xe đưa con dâu Chu Mộc tới quý phủ của ông cụ An.


Ra mở cửa chính là Hứa Úy đã lâu không gặp, Chu Mộc được mẹ chồng An Dĩnh dìu đỡ, tay phải khẽ đỡ thắt lưng, cẩn thận bước chân vào cửa.

Lúc đó An Hòa đã rúc trên sofa, nhìn thấy Chu Mộc đã lâu không gặp đi vào, cô không nói hai lời liền đứng dậy, định bước qua chào hỏi.

“Úi chao tổ tông của tôi!” Nhìn thấy An Hòa suýt thì tự vấp vào chân mình mà ngã, đồng chí bộ đội đặc chủng Hứa Úy từ trước tới nay không gì làm không được nhất thời sợ tới mức hồn bay phách lạc, Hứa Úy lao tới như một cơn gió, vừa ôm vợ vào trong lòng bảo vệ, vừa không ngừng căn dặn bên tai An Hòa: “Vợ để anh bớt lo một tí có được không? Em nói xem trong vòng một ngày đây là lần thứ mấy rồi hả! Muốn khảo nghiệm sức chống chịu của trái tim anh đấy à? Hôm nào anh phải đi đính một cái dây da vào cổ em, đi đến đâu thì dắt theo tới đó, khỏi phải để em ngày nào cũng bắt anh làm nhiều động tác kỹ thuật cao như vậy!”


“Được rồi được rồi… Sao mà anh dông dài thế…” An Hòa phóng khoáng khoát tay, còn không quên nhéo nhéo khuôn mặt tuấn tú của ông xã, “Đừng có dông dài nữa được không? Lỗ tai em chai hết rồi đây này.”

“Rồi rồi rồi…” Hứa Úy gật đầu không ngừng như chú chó trung thành, “Trời đất bao la bà bầu lớn nhất, chỉ cần em yên tĩnh, thì anh tuyệt đối không làm phiền em.”

Giỡn chơi sao, chọc giận vị tổ tông này chỉ là chuyện nhỏ, động thai mới là chuyện lớn! Đối mặt với vấn đề này, Hứa Úy anh tuyệt đối để tâm 200%.

Hứa Úy lo lắng không phải không có lý, mấy tháng liên tiếp trôi qua, lúc này, hai đối tượng bảo vệ trọng điểm này của nhà họ An đã mang thai hơn tám tháng, nếu giờ mà xảy ra vấn đề gì, vậy thì hậu quả tuyệt đối không thể lường, tạm chưa đề cập tới việc có phải xách đầu đi gặp ông cụ hay không, lỡ như có sơ xuất gì, hai cô gái kia tất nhiên là đồng lòng chung dạ, một người cũng không thoát được can hệ. Bởi vậy, vào giờ phút quan trọng này, không chỉ có hai đương sự, mà các trưởng bối thân nhân bên cạnh khẩn trương quá lại thành ra dở >_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận