muộn rồi nhưng họ cứ ngỡ sau sự việc vừa rồi thì anh sẽ nghỉ khác nhưng nào ngờ anh lại thông báo như vậy.
Anh vô tình nhiều lần làm em phải khóc
Đã cho em với biết bao nhiêu nỗi buồn
Nước mắt em nhiều đêm rơi xuống
Mà vô tâm anh nào có biết đâu
Rồi cứ thế vẫn cứ vui đùa
Rồi cứ thế đánh mất duyên tình yêu
Đã để lại trong em nhìu vết thương
Anh sai rồi
‘’Anh yêu em Nhã Kỳ à’’ sao đến lúc này đây anh mới nhận ra được bản thân anh yêu em đến như vậy. Tại sao anh ko đến sớm hơn. Nếu như anh đến sớm hơn thì em đã ko như thế này.
Hai chiếc limo đen khác lại tiếp tục bước vào trong trường. Ko ai khác chính là Gia Huy, Nhã Kim, Kelvin,Minh Thư..có lẽ họ đều biết chuyện gì đang xảy ra thông qua conffesion. Cả bọn cùng nhanh chóng chạy lại phía Thiên Bảo.
-Mày bế Nhã Kỳ vào phòng y tế đi. Để mọi chuyện ở đây tau lo cho. Gia Huy khẽ thầm thì vào tai Thiên Bảo.
Anh nhẹ nhàng bế Nhã Kỳ trên tay. Anh cẩn thận như sợ sẽ làm cô đau.
TẠI PHONG Y TẾ
Nhìn cô nằm im như vậy lòng anh lại nhói lên cơn đau. Giường như những giọt nước mắt vẫn còn đòn lại trên khuôn mặt bi thương ấy.
‘’Anh xin lỗi vì đã ko thể bảo vệ cho em.’’
Chúng ta đều giống nhau
Chúng ta đều ko thể ôm lấy đối phương
Bởi giữa hai chúng ta có quá nhiều thứ ngăn cách
Vậy nên
Hãy để cho anh được ở trong trái tim em
Cùng ở bên em trong từng giấc mộng
Để anh biết rằng giấc mơ ấy tràn đầy hy vọng
Hay vẫn là sự im lặng khiến anh phải suy nghĩ
Hay vẫn là sự đau khổ khi em vẫn nhớ tới hình bóng đó.
-Thiên Bảo để mọi chuyện ở đây ình và Minh Thư là được rồi. Nhã Kim vội lên tiếng.
-Anh đi lo mọi chuyện đi. Để em được rồi. Cả Nhã Kim và Minh Thư đều hiểu ý nghĩ trong đầu của Thiên Bảo lúc bây giờ.
Anh ko trả lời lại mà chỉ đứng dậy rồi bước đi thật nhanh ra ngoài. Giường như anh đang muốn che giấu những cảm xúc gì đó.
-Em đã phân tích rồi. Đây là hình ghép. Nhìn thoáng qua thì đây giống như một tấm hình thật nhưng khi phóng to lên thì độ sáng và màu tương phản trong hình này ko đều và còn bị bể hình. vậy nên suy ra thì đây là một âm mưu của ai đó. Kelvin tay cầm I-PAd dơ lên rồi phân tích kỹ càng cho Gia Huy và Thiên Bảo nghe.
-Nhưng Nhã Kỳ mới vào trường thì có thù oán với ai. Nhưng mà giương như gan người đó cũng rất lớn vò trong trường này ai cũng đồn rằng Nhã Kỳ pồ với Thiên Bảo thì ít ai mà dám đụng vào Nhã Kỳ. Gia Huy chau mày nhìn vào tấm hình rồi suy đoán.
-Chỉ có thể là Tăng Bảo Quyên. Thiên Bảo buông một câu sâu một hồi nghe Kelvin và Gia Huy nói.
-Sao mày biết. Gia Huy hỏi lại.
-Giờ thì suy nghĩ lại em mới hiểu. Lúc sáng Nhã Kỳ bị đánh nhưng ko có Bảo Quyên ở đó. Và những tấm hình này được ai đó ở lầu 5 rải xuống. Và những người xúm vô đánh hội đồng Nhã Kỳ toàn là lũ đồng bọn của cô ta. Còn những HS còn lại tuy có chửi Nhã Kỳ nhưng họ thừa biết đụng vô Nhã Kỳ thì ko khác gì đụng đến anh Bảo. Và cách đây Bảo Quyên còn bị Nhã Kỳ và Minh Thư chơi một vố làm cô ta bẽ mặt trước toàn trườn. Và trong trường QUÍ TỘC này cũng chỉ có Bảo Quyên mới đối đầu với Nhã Kỳ và Minh Thư. Kelvin phân tích từng điểm. Và có lẽ là đúng.
-Nhưng bây giờ phải làm để minh oan cho Nhã Kỳ và lộ bộ mặt của Bảo Quyên. Kelvin nói tiếp.
-Dễ thôi...kím một con nhỏ trong đàn của Bảo Quyên rồi hăm cho ít cái là em ấy sẽ khai tất tần tật thôi. Gia Huy đưa ra giải pháp.
-Lần này tau sẽ khiến cho nhỏ đó sống dở chết dở ở cái trường này. Thiên Bảo tay xoay xoay chiếc điện thoại. Ánh mắt anh như sáo rỗng.
-Mày định làm gì. Gia Huy nhìn cũng biết được thằng bạn mình đang giận đến cỡ nào.
-Xem tau làm cho chúng mày xem này. Thiên Bảo miểm cười đầy ẩn ý.
Anh nhanh chóng lướt nhanh trên màn hình cảm ứng...
Cuộc gọi bắt đầu. Anh bật loa ngoài ọi người cùng nghe.
-A lô
-A lô Bảo Quyên hả...anh Bảo đây.
-Em đây. Anh Bảo gọi em có gì ko.
-Anh muốn rủ em đi chơi được ko.
-Anh pồ với Nhã Kỳ mà sao lại rủ em đi chơi. Em sợ mọi người nói lắm.
-Anh chia tay với Nhã Kỳ rồi. Mà em đừng có nhắc đến cái loại con gái nứ nữa.
-Sao vậy anh. chẳng phải anh iu Nhã Kỳ lắm mà.
-Chỉ là chơi qua đường thôi. mà em chưa biết chuyện gì sao.
-Chuyện gì là chuyện gì anh. lúc sáng em bận nên ko đi học được.
-Thôi em tới đây đi rồi chúng mình đi chơi. Rồi anh kể cho nghe.
-Vậy anh đang ở đâu.
-Anh đang ở phòng hội trường của trường. Em đến ngay đi.
-Vậy anh ở đó chờ em. Em đến ngay đây.
..........................
-Anh định làm gì tiếp theo. Kelvin nói khi thấy anh đã tắt điện thoại.
-Anh chỉ là khiến cô ta sẽ phải chịu nhục thôi. mắt anh vẫn có một tia lửa gì đó.
-Mày cũng quá chừng nhỉ. Gia Huy đút tay vào túi quần đứng đối diện với Thiên Bảo.
-Mà con nhỏ đó hình như mê anh lắm thì phải. Kelvin
-Ko phải mê mà là quá mê. Nghe cái gọng ỏng ẹo của nhỏ mà anh nghe mất mửa chết mất. Vậy mà còn bày đặt nói là chuyện gì vậy anh. nghe sao mà ngây thơ vô số tội ghê. Gia Huy lại nở nụ cười đầy ẩn ý.
!@#$%^&*())(*&^%$#@!@#$%^&*()(*&^%$#@!@#$%^&*()
-Anh ở đây lâu chưa. Bảo Quyên nhanh chóng chạy thật nhanh đến ôm anh vào lòng. Trong lòng cô giờ đây như ở tận 9 tầng mây. Cô cú nghĩ là kế hoạch của mình quá hoàn hảo nên mọi chuyện đã đi theo đúng kế hoạch của cô.
-Em đến rồi à. Anh nói nhưng ánh mắt thì vô hồn nhìn ra ngoài cửa sổ như toan tính gì đó. Được cô siết chặt tay như vậy anh chỉ cảm thấy bẩn thỉu.
-Sao hôm nay lại gọi em đến vậy. Cô nói bằng một cái giọng ngọt ngào nhất có thể. Cũng chính vì cái giọng ngọt như mía lùi của cô mà đứng từ phía trong Gia Huy và Kelvin nhìn ra ko khỏi cười.
-Chắc là tại nhớ em nên muốn gọi em đến. Mà em ko chịu à. Anh quay lưng lại nói với cô. anh ko thể quay lại và đối diện với cái khuôn mặt đội lốt quỷ như cô. anh vẫn cứ đứng còn mắt thì cứ hướng ra ngoài cửa sổ.
-Thật ko đó. Bảo Quyên sướng rưng khi nghe những lời nói đó. Rốt cuộc thì mọi chuyện cũng đã đi dúng theo kế hoạch của cô. và cô ko ngờ là nó lại hoàn hảo hơn.
Lần này thì anh mới quay lại. Anh cố nở nụ cười gượng gạo tươi nhất để dành cho cô. do cô đắm đuối với cái vẻ đẹp của anh nên cô cứ ngỡ đâu anh đang cười hạnh phúc nhìn cô. cũng phải thôi với cái loại như cô thì sao mà hỉu được cảm nhận của người khác.
Anh khẽ cuối xuống nói vào tai cô...
-Sẽ còn rất nhiều điều bất ngờ dành cho em lắm.
Bảo Quyên cứ nghĩ là anh sẽ cuối xuống và hôn cô nên cô cũng nhắm mi mắt mình lại nhưng nào ngờ là anh chỉ ghé vào tai cô. nhưng có một người đã đứng ngoài cửa thấy tất cả mọi chuyện. Nhưng với góc nhìn của cô thì cô thấy anh đang hôn Bảo Quyên. Nhìn thì thấy giống một nụ hôn rất ngọt ngào. Bởi khuôn mặt Bảo Quyên lúc đó cứ ngỡ là được anh hôn nên đã hạnh phúc biết mấy.
khi thấy anh đã rời khỏi Bảo Quyên thì người đó từ ngoài cửa bước vào trong. Mặt cô đằm đằm sát khí. Cô bước thật nhanh về phía anh.
B....é......t...............cô đã tát anh một cái rõ đau. Trên gương mặt trắng thanh thoát của Thiên Bảo đã in hằng những dấu tay của. Có những vết đỏ đã bắt đầu nổi lên. Bảo Quyên thấy vậy vội lo lắng cho anh.
-Em không ngờ anh là người như vậy. Em đã lầm rồi. Lầm một cách mù quán. Cô vừa khóc vừa nói.
-Mọi chuyện ko như em nghĩ đâu. Anh chỉ nói lại cô. ánh mắt anh nhìn cô như có ý muốn nói gì đó nhưng anh ko thể mở miệng.
-Như vậy mà anh còn nói là ko giống như me nghĩ à. Em đã nhìn thấy tận mắt và cũng chính tai mình nghe thấy tất cả. Vậy mà anh còn nói là mọi chuyện ko giống như em nghĩ à. Vậy theo anh thì như thế nào mới xem là mọi chuyện ko như em nghĩ. Cô vừa nói vừa đẩy mạnh anh. giường như cô đã khóc. Khuôn mặt cô đã thấm đẫm nước mắt.
-Cô ta ko đáng để anh yêu đâu. Anh đừng hơi đâu mà nhắc đến người đó. Bảo Quyên nãy giờ mới lên tiếng.
-Em ko ngờ anh là cái loại người đó. Cô như thất vọng tràn trề. Một chút niềm tin trong cô cũng đã ko còn. Cô nhanh chóng quay bước đi. Bởi vì cô cũng ko muốn chứng kiến thêm cái cảnh hạnh phúc của hai người nữa.
-Em...Thiên Bảo ấp úng nói ko nên lời.
...........................................................
-Minh Thư...em hiểu lầm rồi
-Anh đừng có chạy theo để bao biện cho anh Bảo nữa. con người anh ấy thật là đáng để cho người khác phải khinh bỉ. Minh Thư nói nhưng cô vẫn khóc. Vì người mà cô luôn xem là anh lại là 1 con người bỉ ổi như thế.
-Anh Thiên Bảo ko phải là người như em nói đâu. Mọi chuyện lúc nãy em thấy chỉ là hiểu lầm thôi. Kelvin nhanh chóng giải thích cho cô nghe.
-Em nghe nah nói đây. Thật ra !@#$%^&*()(*&^%#@!@#$%^&*()
-Vậy thôi mình đi đi anh. Bảo Quyên đang rất nóng lòng xem cái bất ngờ mà anh nói với cô lúc nãy.
-Cứ chờ xí đã. Trước khi đi anh sẽ cho em xem cái này. Em ngồi xuống đí. Nói rồi anh đẩy ghế ngồi xuống trước. Bảo Quyên thấy vậy cũng ngồi xuống.
T..........í.....t.....anh bật máy chíu lên.
Bàn tay anh bẫm gì đó trên nên cảm ứng của chiếc I-PAD.
-Em xem cho kỹ đi....
Trền nên máy chíu thay nhau hiện lên những hình ảnh của tập đoàn TĂNG TĂNG....từ những tư liệu hồ sơ cho đến những khu đấu thầu và cả tình hình kinh tế của tập đoàn TĂNG TĂNG. Theo như tư liệu thì tập đoàn này có nguy cơ sụp đỗ là rất cao chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi.
-Anh cho em xem những thứ này làm gì. Cô có hơi ngạc nhiên.
-Em muốn tập đoàn này sẽ tiếp tục vươn lên để phát triển và em sẽ tiếp tục được mang cái mác là tiểu thư của TĂNG TĂNG hay là em muốn nó bị sụp đổ ngay từ bây giờ.
-Dĩ nhiên là phát triển rồi.
-Vậy thì ngay ngày mai cô phải quỳ xuống mà xin lỗi Nhã Kỳ trước toàn trường. Được chứ.
-Tại sao em phải quỳ xuống xin lỗi Nhã Kỳ. Thiên Bảo anh đang nói gì vậy. Cô vẫn cố tỏ ra ngây thơ đến cùng.
-Thật là cô ko biết chuyện gì ko. Anh hỏi lại. Anh mắt anh hìn cô như chứa đầy hận thù.
-Thật mà...anh nói em nghe đi. Em ko hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.
-vẫn muốn tỏ ra ngây thơ tới cùng à. Anh hỏi lại.
-Em ko biết mà. Cô bắt đầu rơi nước mắt.
-Vậy tôi hỏi cô những tấm hình này là sao đây. Nói rồi anh quăn những tấm hình đó vào mặt Bảo Quyên.
-Đây chẳng phải là hình của Nhã Kỳ sao. Cô ngây thơ lượm những tấm hình đó lên.
-Đây cũng là kiệt tác của cô đó.
-Em ko biết chuyện này mà. Tin em đi. Em ko hề làm những chuyện này mà. Anh cũng biết là em làm gì có gan đụng vào Nhã Kỳ. Ai mà ko biết Nhã Kỳ bồ với anh chứ...và em cũng đâu có ngu gì mà đụng đến cô ấy...em mà làm vậy thì khác nào em đụng đến anh. Bảo Quyên nói nhưng mặt cô bắt đầu rơi những giọt nước mắt ngụy biện.
-Đúng là cô biết nhưng mà cô vẫn dám đụng vào Nhã Kỳ đó thôi. cô có thể dùng những chiêu này để có thể đi lừa gạt HS trong trường này nhưng mà ko phải ai cũng như ai đâu. Cô ko phải là đối thủ của tôi đâu. Bộ cô nghĩ là mọi chuyện đang đi theo đúng kế hoạch của cô à. Mà ko phải nói là còn hoàn hảo hơn những gì cô nghĩ nữa. cô làm cả trường này ghét bỏ Nhã Kỳ và còn làm cho Nhã Kỳ bị hạ nhục. Và ngay lập tức cô còn được nhận tình cảm của tôi. Chắc cô cũng ko ngờ mọi chuyện lại triến tiển nhanh đến như vậy. Tôi nghĩ cô đã lầm rồi.