Reng………reng………buổi học đầu tiên kết thúc, gì hôm nay lớp nó không có tiết học buổi chiều nên Gia Nghi đã đề nghị cả đám sẽ đến nhà nó.
-Gio chúng ta đến nhà Tuyết Băng nhé?-Gia Nghi phấn khởi hỏi.
-Đến làm gì?- Kỳ Tuấn trơ mặt ra hỏi.
-Có gì ăn không?-đến lượt Thiên Bảo hỏi 1 cách ngu ngơ.
-Tất nhiên là đến chơi rồi, có phải đi sa mạc hay bắc cực đâu mà không có gì để ăn.-Gia Nghi tức giận nói.
-Đi thôi.-nó chuẩn bị lên xe thì………
-CH……Ị….....ị.-1 cậu nhok trông cực kỳ kute chạy đến ôm trầm nó.
-Sao chị về không bảo em 1 tiếng? mà chị về khi nào vậy?............-cậu nhok hỏi liên tục.
-Này Khánh Nam, hình như em làm hơi quá hả rồi đó, nhìn đi.-Gia Nghi nói rồi hướng mắt nhìn về đám học sinh trường Star đang đứng trước cổng trường nhìn về phía nó và Khánh Nam, gì Khánh Nam cũng đẹp trai không thua gì bộ ba hot-boy mà chỉ có điều Khánh Nam là học sinh trường khác, nhưng cũng rất được 1 phần nữ sinh trường Star yêu mến.
Gio thì cả nó và Khánh Nam đều hướng mắt nhìn về đám học sinh đó, chủ yếu là nữ đang đứng trước cổng trường xôn xao bàn tán.
-Cái con đó là cái gì mà may mắn vậy chứ, vừa được ngồi gần bộ ba hot-boy mà giờ còn quen biết cả hot-boy trường Royal nữa.-nữ sinh 1 tức giận nói.
-May mắn gì chứ chắc con này dùng bùa phép mê hoặc anh Khánh Nam thôi.-nữ sinh 2 bon chen xen vào.
-Đúng đúng chứ nó có là cái thá gì đâu mà được anh Khánh Nam để mắt đến chứ.-nữ sinh 3 bặm môi trợn mắt nói.
-Mẹ kiếp phải nói chị hai tống cổ con này khỏi trường mới được.-nữ sinh 4 nghiến răng.
-BIẾN………-Gia Nghi tức giận hét lên, tất cả biến ngay chỉ trong 5ph.
-Chị càng ngày càng có uy quyền ak nhe, hahahahaha.-khánh Nam cười lớn.
-Ê thằng nhok này là ai vậy?-Thiên Bảo lại thắt mắt.
-Em họ của Tuyết Băng, Lý Khánh Nam là học sinh cũng là hot-boy trường Royal.-Gia Nghi trịnh trọng giải thích.
-Chị à em nhớ chị lắm á.-Khánh Nam tiếp tục ôm trầm nó nũng nịu chẳng khác gì con nít 3t.
-Saxxxx này Khánh Nam sáng em uống thuốc chưa vậy?-Gia Nghi hỏi 1 câu làm Khánh Nam giận đỏ mặt.
-Chị nghĩ sao vậy hả? người ta dù gì đường đường cũng là hot-boy đàng hoàng vậy mà chị lại hỏi như vậy.-Khánh Nam tức giận cãi lại.
-Vậy là 2 người có quen biết trước rồi ak?-Kỳ Tuấn bỏ hai tay vào túi quần.
-Uhm, có gì không?-Gia Nghi hỏi ngược lại.
-Không, thắt mắt thì hỏi thôi.-Kỳ Tuấn tl 1 cách lơ đãng.
-Về.-nó lên xe đi về, cả đám cũng đi theo ai đi xe người đó.
Lý Khánh Nam: 16t, IQ 200/200, thiếu gia nhà họ Lý, em họ Tuyết Băng cũng rất đẹp trai và cũng là hot-boy trường Royal, tính tình có phần hơi con nít, vui vẻ nhưng khi gặp chuyện thì cũng rất độc ác lạnh lùng (thừa kế gen di truyền của nó, trong truyện Jenny sẽ viết rõ hơn nhé).
Biệt thự ``Tuyết``.
-Trời ơi nhìn cái biệt thự sao kinh dị quá vậy?-Thiên Bảo nhìn ngôi biệt thự nhăn mặt nói.
-Chưa vào đã cảm thấy rùng rợn rồi.-Khánh Nam lắc đầu.
-Chưa vào sao biết, đi thôi.-Gia Nghi ra vẻ đẩy cả đám vào trừ nó (gì đây là nhà nó mà).
Chỉ mới vào đến sân mọi người đã bắt đầu cảm thấy vô cùng ghê rợn.
-Mẹ ơi. Sao mà như ngôi nhà ma vậy trời?- Thiên Bảo nhăn mặt.
-Còn hơn cả ngôi nhà ma, trời ơi lạnh lẽo ghê rợn.-Khánh Nam run rẩy.
-Cái hồ đó là nước gì vậy trời?-giờ đến lượt Gia Nghi hoảng hốt chỉ vào cái hồ nước có màu đỏ chẳng khác gì máu trước mặt.
-Còn cái cây này nữa, cái màu sơn, cách trang trí ngôi biệt thự cả sân vườn nữa chứ. Trời tất cả đều chẳng khác gì…-Gia Nghi đã hơi run.
-Vậy có vào nhà không?-nó vừa hỏi vừa đi vào nhà, mọi người đành đi theo.
Vừa vào nhà tất cả lại thêm một lần nữa run rẩy lẫy bẩy (trừ nó và hắn).
-Mẹ ơi.-Khánh Nam hét lên.
-Kinh khủng.-Thiên Bảo cũng chen vào.
Thấy mọi người run rẩy hoảng sợ, nó đi đến mở công tắc lên tất cả những hình thù ma quái, rùng rợn xung quanh nhà biến mất thay vào là ánh sáng của đèn và các vật trang trí như thiên đường.
-Woa so với khi nãy khác xa.-khánh nam trầm trồ đi lại khắp nơi trong nhà.
-Khác 1 trời 1 vực như địa ngục và thiên đàng.-Kỳ Tuấn xoa cằm bình luận.
-Như vậy có phải tốt hơn không, ủa mà sao nhà bà không có ngươi hầu gì hết vậy?-Thiên Bảo lại thắt mắt.
-Cho nghỉ hết rồi chỉ còn vệ sĩ và 3 người giúp việc, ở phía sau căn biệt thự.-nó lấy số hồ sơ trên bàn lao vào công việc.
-Á……á……á.-Gia Nghi hốt hoảng la lên khi vừa mở tủ lạnh thì một bầy rắn bò ra trong đó chỉ toàn những chai lọ đựng những loại nước đủ màu, mọi người chạy ra xem cũng hốt hoảng.
-Chị ơiiiiiiiiiiiiiii.- Khánh Nam la lên, nó từ phòng khách đi ra cầm 1 cây sáo cất tiếng thổi, bầy rắn ngay lập tức bò trở vào tủ lạnh, của tủ lạnh cũng tự động đóng lại.
-Đừng bao giờ mở tủ lạnh này, những con rắn đó đều là rắn độc đó.-nó nói rồi bấm công tắt trên tường một chiếc tủ lạnh khác hiện ra.
-Trời chị ơi nhà ở chị làm gì mà trang hoàng như nhà ma mà lại còn nuôi đám rắn này nữa chứ.-Khánh nam bức xúc.
-Để bảo vệ.-nó cầm cây sáo đi ra phòng khách.
Mọi người lấy nước, đồ ăn rồi cũng đi ra.
-Này ăn xong chúng ta đi tham quan ngôi biệt thự này 1 vòng được chứ.-Gia Nghi vẫn còn hăng hái đưa ra cái đề nghị quái gở đó.
-Hả.-Khánh Nam, Thiên Bảo, Kỳ Tuấn đồng thanh.
-Sao sợ à vậy thì ở đây đi tôi đi một mình.-Gia nghi nói rồi cầm cái bánh chuẩn bị đi.
-Ai…ai sợ chứ đi thì đi.-Thiên Bảo ra vẻ anh hùng đi theo, cả Kỳ Tuấn và khánh nam mặc dù rất không muốn đi nhưng cũng đành lắc đầu phó mặt số phận cho trời. Hắn cũng đi theo, gì không yên tâm nên nó cũng đành dẹp số hồ sơ qua 1 bên đi theo họ.
Vừa lên lầu cả đám đã thấy đầy những hình ma quái, con vật như hồ ly 9 đuôi, rắn,……….. được trang trí y như thật, nhất là phòng nó thì không cần phải nói. Những dây leo được trồng bò khắp phòng, màu sơn tường thì chỉ duy nhất một màu đen, chiếc giường được làm bằng pha lê trong suốt, chạm khắc hoa văn tinh xảo. Phía trên rải đầy những thứ màu trắng như tuyết, những vật trang trí trong phòng cũng tạo cảm giác kinh dị không kém, không chỉ kinh dị mà còn lạnh lẽo đến rùng mình. Phòng nó còn có cửa thông với phòng sách cũng là phòng làm việc và căn phòng bí mật, phòng sách thì không đến nỗi nào chỉ có điều sách trong phòng chỉ toàn là nói về thới giới tâm linh ma quỷ, hoặc là những cuốn truyện về thần thánh, thiên đường hoặc ác quỷ và địa ngục. Nhưng đến căn phòng bí mật thì………………
-A….a……a… rắn..rắn nữa kìa.-Gia Nghi hốt hoảng la lên.
-Mắt bà bị gì vậy? không thấy chúng bị nhôt hết trong lọ hả?- Kỳ Tuấn lắc đầu.
-Nhưng nhìn chúng đáng sợ thật mà, bò quanh lọ thè lưỡi, phùng mang.-gia nghi cãi lại chỉ vào mấy cái lọ đựng rắn.
-Không chỉ có rắn mà còn cả nhện, bò cạp, rít, ……. Tất cả đều là động vật có độc.-Thiên Bảo nhìn tất cả các lọ nói.
-Không chỉ có động vật có độc mà còn có cả thực vật có độc.-Khánh nam nhìn về phía khu vườn trong nhà kính chỉ trồng toàn các loài thực vật có độc.
-Băng à bà làm gì với mấy thứ này vậy? lúc tôi còn ở nước ngoài hình như bà đâu có nuôi và trồng những thứ này âu.-Gia Nghi đã bình tĩnh hơn nhìn xung quanh nói.
-Ko phải ko có mà là bà ko thấy, thật ra tôi đã nuôi và trồng chúng từ lâu khi còn nhỏ, còn để làm j sau này bà sẽ biết, nhớ đừng bao giờ nói với ai về căn phòng đặt biệt này.-nó nói rồi đi đến khu nhà kính tưới nước cho số thực vật trong đó, nó bấm công tắt nước từ trên chảy xuống, một loại nước có màu rất lạ. Cả đám đứng gần đó nhìn và bắt đầu thắt mắt.
-Băng à nước gì vậy?-Gia Nghi thắt mắt.
-Nước độc.-giơ hắn mới lên tiếng.
-Cái gì?-khánh nam, Thiên bảo, Gia Nghi đồng thanh.
-Muốn loài thực vật đó mang độc tính càng mạnh thì nước dùng để tưới cho chúng cũng phải thật độc.- Kỳ Tuấn trầm ngâm nhìn vào khu nhà kính nói.
-Băng à tôi phục bà thật đó, không hổ danh là………….-Gia Nghi chưa kịp nói thì đã bị nó chặn lại.
-Gia Nghi.-nó nhìn Gia Nghi như muốn nói gì đó.
-hả? không hổ danh là gì?-Thiên bảo thắt mắt.
-Chúng ta đi xuống thôi, xem xong rồi.-Khánh nam giải vây cho Gia Nghi.
-Uhm còn ngoài vườn chưa xem á.-Gia Nghi nhanh chóng chạy đi.
Cả đám xuống lầu ra vườn nơi này cũng chẳng thua gì trong nhà, 1 cái cây thật to trông thật ma quái, 1 cái hồ đỏ máu, 1 khu vườn chỉ toàn hoa hồng đen đầy gai, những bụi dây leo bò khắp nơi, những loại cây đầy gai…..tât cả đều khiến người khác ớn lạnh nhưng ít nhất vẫn chưa đến nỗi run sợ như trong nhà.
-Tất cả đều có độc trừ cái cây to này.-kỳ Tuấn tham quan 1 vòng và phán 1 câu.
-Trời ơi, tôi bắt đầu cảm thấy nghi ngờ cô ta lắm rồi đó thật ra cô ta là cái gì vậy chứ? Khắp nơi trong nhà toàn độc là độc.-Thiên Bảo bức xúc nhăn mặt nói.
-Chị à ngôi nhà to đằng sau khu vườn hoa hồng là nơi ở của ai vậy?-Khánh nam chỉ tay về phía ngôi nhà, tất cả nhìn theo.
-Nơi ở của vệ sĩ và 3 người làm.-nó lạnh lùng tl.
-Nè bà đã tham quan xong chưa? có thể đi vô được chưa?-Thiên Bảo khều nhẹ Gia Nghi.
-Đợi chút sao tôi cứ thấy cái cây này kì kì.-gia nghi nhìn lên cái cây suy nghĩ.
-Cây thì kì gì mà kì.-Thiên Bảo nhìn lên cái cây nói.
-Lên rồi biết.-nó nói rồi giựt 1 cái hình nộm treo trên cây ngay lập tức 1 cái thang xuất hiện, cả đám ngạc nhiên.
-Thấy không tôi nói kì là kì mà.-Gia Nghi vênh mặt lên nói.
-Trời trên đó lại là cái gì nữa rồi.-Thiên Bảo nhăn mặt.
Cả đám trèo lên thang lên cây, trên cây là 1 ngôi nhà nói đúng hơn là 1 biệt thự thu nhỏ, đều đặt biệt là nó không ma quái như ngôi biệt thự to bên dưới mà chủ yếu tất cả đồ vật trong ngôi biệt thự này đều được làm bằng pha lê trong suốt tinh xảo, tuyệt đẹp và cũng vô cùng chắc chắn, lại còn tạo cảm giác lạnh giá khi sờ vào.
-Woa tuyệt vời.-Gia nghi trầm trồ.
-Đầy đủ tiện nghi, ở trên này xem ra còn an toàn hơn ở dưới nữa chứ.-Thiên bảo ra vẻ hài lòng.
-Này trên ngọn cây là sân thượng còn có thể nhìn thấy cả thành phố nữa.-Khánh nam phấn khởi từ trên ngọn cây đi xuống nói.
-Này băng à mai tôi dọn sang ở với bà nhé.-gia nghi nhỏ nhẹ nói với nó.
-Uhm tùy bà, nếu thích mọi người có thể đến chơi bất cứ lúc nào, nhưng tôi nói trước chỉ đến khi tôi có ở nhà và đừng đụng vào bất cứ thứ gì trong nhà, riêng ngôi biệt thự nhỏ trên cây này thì thoải mái nhưng đừng đụng lung tung vào các hình nộm treo bên dưới cũng như các chuông gió các vật trang trí được treo bằng dây trong này.-nó giải thích 1 tràng.
-Tại sao?- tất cả cùng đồng thanh trừ hắn.
-Thử đi rồi biết.-hắn lạnh lùng nói nhìn họ.
-Á………đau quá.- Gia nghi la lên khi thử chạm vào một chiếc chuông gió, một thứ gì đó như vô hình gim vào tay gia nghi làm tay cô thâm đen lên vì bị trúng độc.
-Ê tay cô sao vậy thâm đen rồi như trúng độc vậy?-Kỳ Tuấn lo lắng chạy đến cầm tay cô lên xem.
-Đừng đụng vào đưa tay bà đây.-nó đi đến cầm tay gia nghi lên nhỏ vào đó 1 loại nước gì đó 1 lát sau tay cô trở lại bình thường.
-Bây giờ thì biết tại sao rồi chứ?-nó nhìn mọi người hỏi 1 cách lơ đãng.
-Bi….ết…..biết rồi.-khánh nam lấp bấp nhìn xung quanh nói.
Nó vào tủ lạnh lấy bánh và nước ra ọi người còn mình thì lại tiếp tục lao vào công việc, tất cả lại vui vẻ đùa giỡn. Một ngày vui vẻ kết thúc liệu ngày mày có được như vậy hay sẽ là bão tố…………………………………………..
Sau khi từ nhà nó về Gia Nghi quết định dọn sang ở với nó ngay trong tối hôm đó.
-À. Mọi người trong bang rất muốn được gặp bà đó.-gia nghi quay sang nói với nó.
-Uhm, bà sắp sếp thời gian đi.-nó vẫn cuối đầu vào công việc.
-Uhm, lần này về tôi thấy bà đã thay đổi nhiều rồi đó.-gia nghi lo lắng nhìn nó.
-Không biết.-nó tl cộc lốc.
-Chính bà mà bà ko biết, không sao dù gì tôi cũng tin rằng rồi bà cũng sẽ trở về là chính bà thôi.-gia nghi nở nụ cười nói.
-Không bao giờ, gì con người hiện nay đã là chính tôi rồi.-nó cương quyết giữ suy nghĩ của mình.
-Uhm đợi rồi xem.-gia nghi nở nụ cười nham hiểm.
-Dạo gần đây bang nhóm có gì mới không?-nó đánh trống lảng.
-Không vẫn vậy.-gia nghi lắt đầu tl.
-Uhm, đi ngủ tối mai đúng 11h hẹn mọi người trong bang ra gặp mặt, bar Rose.-nó nói rồi lên giường ngủ 1 cách ngon lành, nhưng vẫn nhìn rõ 1 nỗi buồn hiện lên từ khuôn mặt nó.
``Yên tâm tôi sẽ giúp bà nhất định sẽ giúp bà, không để bà tiếp tục sống như bây giờ đâu``.-gia nghi thầm nghĩ.
Sáng hôm sau. 6h30ph………reng………reng………reng………..
Rầm……….lại thêm 1 chiếc đồng hồ nữa có số phận bi thảm.
-Chết….trễ học rồi……………..-gia nghi hoảng loạn xuống giường vào wc làm vscn.
-Băng à dậy mau, trễ học rồi.-gia nghi từ wc nói vọng ra.
-Bà cứ đi trước, tôi ko trễ âu.-nó vẫn ngủ ngon lành.
-Cái gì?-giờ thì gia nghi đã làm xong vscn nhìn nó ngủ ngon lành mà ko khỏi bực bội.
-Ok vậy tôi đi trước, trễ gáng chiệu.-gia nghi thay xong đồng phục, trang điểm nhẹ 1 chút rồi ik học còn nó thì vẫn ngủ ngon lành.
6h50ph…………nó xuống giường vào wc làm vscn, thay đồng phục, trang điểm nhẹ…………….tất cả chỉ trong 5ph.
7h00 nó có mặt tại lớp khi tiếng chuông vào học cũng vừa vang lên, trước sự ngỡ ngàng của gia nghi và bộ ba hot-boy.
-Vừa đúng giờ không trễ 1ph.-gia nghi nhìn nó thảng thốt.
-Cô cũng hay thật đó, thức trễ mà vẫn đến đúng giờ không trễ 1ph.-Thiên Bảo trầm trồ ngưỡng mộ.
Tiết học bắt đầu trong sự yên bình trừ bàn của nó và ba vị hot-boy, nó thì giải quyết công việc, hắn thì đeo headphone nghe nhạc và ngủ, còn Kỳ Tuấn-Gia nghi-thiên bảo thì bày trò chơi y như con nít vậy, làm bao nữ sinh khác trong lớp ghanh tỵ vô cùng, mà thầy cô thì cũng chẳng thể làm gì nói đúng hơn là ko dám làm gì.
na..ná…na…na…ná…na…….tiếng chuông điện thoại gia nghi vang lên.
-Alô.-gia nghi bắt máy.
-…………………………-đầu bên kia nói j đó (xl mình ko nghe đx).
-Không biết ở đâu lan truyền tin đồn bang chủ bang HHT xuất hiện làm giới giang hồ sóng gió.-gia nghi khẽ nói vào tai nó.
-Nói mọi người trong bang truyền tin đúng 11h tối nay bang chủ bang HHT sẽ xuất hiện tại bar Rose.- nó khẽ nói chỉ đủ Gia nghi nghe.
-Ok.-gia nghi ngay lập tức lấy đt ra nt.
-Ê 2 bà làm j mà mờ mờ ám ám vậy?- Thiên Bảo từ sau lưng nó chen vào hỏi.
-Nhiều chuyện, ê tôi thấy ông tò mò nhiều lắm rồi á.-gia nghi chỉ trích Thiên Bảo.
Tính…..tinh…tính….tinh…..tiếng chuông báo tn đt Kỳ tuấn, đọc xong tn Kỳ Tuấn liền quay sang nói nhỏ j đó với Thiên bảo rồi gửi tn cho hắn ngồi 1 mnh bàn phía trước nó.
reng…………reng………..reng……….giờ giải lao.
-Xuống cantin nhé.-gia nghi làm mặt cún con với nó.
-Uhm.-nó đứng lên đi xuống cantin cùng gia nghi.
-Ê đợi tụi tôi với.-thiên bảo chạy theo, đi sau là Kỳ Tuấn và hắn đang thì thầm j đó.
-Cậu thấy chuyện này ntn?-kỳ tuấn nhìn hắn.
-Tối nay sẽ biết.-hắn vẫn vô tư nz.
Vừa xuống đến cantin……………….
-Bộ ba hot-boy xuống cantin.-một nữ sinh hét lên, ngay lập tức tất cả nữ sinh trong cantin đều đổ ào về phía họ.
-Anh Bảo à ăn vs em nhé.
-Anh tuấn à tôi nay ik chơi vs em nhe.
-Anh Hoàng à làm bạn trai em nhe, I love you.
bla………bla……….bla…………..không còn cách nào họ đành hướng ánh mắt cầu xin cứu giúp về phía gia nghi chị 2 của trường, còn gia nghi thì cười vui vẻ nhìn 3 người bọn họ, bắt gặp ánh mắt cầu xin của họ ko còn cách nào khác cô đành ra tay cứu giúp (ra tiếng thì đúng hơn, hét muốn bể trường).
-BIẾN…………………..NGAY.-gia nghi hét lên liền ngay lập tức có hiệu quả, tất cả nhanh chóng giải tán ko còn 1 bóng chỉ trong 2ph30s.
-Woa may quá.-thiên bảo thở phào nhẹ nhõm.
-haizzzz tội nghiệp tội nghiệp, sau này 2 người nhớ trả tiền bảo kê cho tôi ak.-gia nghi vênh mặt lên nói.
-Cô đang mơ hả?-kỳ tuấn nhìn gia nghi hỏi 1 cách trêu chọc.
-Anh……….-gia nghi đang định cãi lại thì bỗng từ đâu xuất hiện………………1 con………….(cái này tùy mọi người đọc truyện rồi nhận xét nhé).
-Anh Tuấn. em chỉ mới ik có 1 tg anh đã thay lòng rồi sao? Tại sao anh lại ngồi chung với 2 con nhỏ xấu xí này (nhìn lại mình ik bạn ``kinh khủng``)?-1 con nhỏ đỏng đảnh, chảnh chọe từ đâu ik ra xen vào.
-Trời ơi! Mùi mỹ phẩm nồng quá.-gia nghi phẩy phẩy tay quạt đi mùi mỹ phẩm nồng nặc xung quanh.
-Nè Nguyễn ngọc lam thật ra hôm nay truok khi ra đường cô đã đổ bao nhiêu lọ mỹ phẩm lên người vậy hả? khó chiệu quá.-thiên bảo nhăn mặt.
-Nguyễn ngọc lam xin cô làm ơn giữ lại chút phong thái tiểu thư, tính cách ngây thơ cuối cùng của 1 cô nữ sinh ik đx ko.-kỳ tuấn bây giờ mới lên tiếng.
-Anh nói j z chứ? Anh có bt anh đang làm tổn thương em ko hả?-ngọc lam rươm rướm nước mắt “cá sấu” ỏng ẹo nói.
-Tiểu thư cô ta mà là tiểu thư sao 1 chút phong thái cũng ko có, đừng nói đến phong thái cần có của 1 tiểu thư đến cách ăn mặc cũng ko thể chấp nhận cô muốn múa cột vào quán bar mak múa.-nó lạnh lùng bình luận ko thương tiết.
-Tụi mày dám nói tao như vậy sao? Tụi mày có biết tao là ai ko hả?-ngọc lam tức giận hét lên.
-Là ai? Là tiểu thư nhà họ nguyễn à? Là chủ ngôi trường này à? Là ai hả?- nó lạnh lùng nhìn con ngọc lam bằng con mắt căm hận (còn lý do mình sẽ nói sau nhé).
-Mày………..mày………..đúng là đồ ko bt tốt xấu mà..-con ngọc lam định đưa tay lên tát nó thì ngay lập tức bị nó nắm lại.
-Cô nên biết giờ cô đã ko còn là chủ ngôi trường này nữa nên biết thân phận đi, còn tiểu thư nhà họ Nguyễn j đó tôi chỉ có 1 câu nhắc nhở cô “tranh thủ tận hưởng đi không còn lâu âu”.-nó dùng chất giọng và ánh mắt lạnh lùng đến mức làm con ngọc lam phải run rẩy.
-Mày nói vậy là ý j hả con kia?-con ngọc lam lo sợ hét lên.
-Không hiểu thì từ từ rồi sẽ hiểu tất cả chỉ mới bắt đầu thôi.-nó lạnh giọng nói nhìn ngọc lam nở nụ cười nửa miệng đầy gian xảo làm 3 vị hot-boy chẳng hiểu mô tê gì, trừ gia nghi.
-Mày………..mày…………tao sẽ nhớ rõ mặt mày mày đợi đó tao ko tha ày âu cả mày nữa con nhỏ kia.-con ngọc lam tức giận bặm môi trợn mắt nhìn nó và gia nghi la hét rồi bỏ đi trong sự tức giận tột cùng.
-Được thôi tôi đợi cô đúng là ko bt sống chết là gì mà.-gia nghi bực bội.
-Mẹ nào con đó.-nó lại nói thêm 1 câu tiếp tục làm 3 chàng hot-boy chẳng hiển j, dù ko hiu j cả nhưng riêng hắn thì lại để ý thấy rõ sự căm hận vô cùng to lớn hiện lên trong ánh mắt nó.
``Đúng tất cả chỉ mới bắt đầu thôi``-nó thầm nghĩ và lại tiếp tục nở nụ cười nửa miệng đầy gian xảo của mình.
Nguyễn Ngọc Lam: 17t, IQ chẳng bt là bao nhiu nhưng có thể nói là con này vô cùng ngu ngốc, đã ngu mà còn lì suốt ngày bày mưu tính kế mà chẳng làm được j ai chủ yếu toàn hại ngược lại mình, mưu mô, nham hiểm nhưng chẳng đx tích sự j, cũng xinh đẹp đó nhưng toàn nhờ dao kéo, phẫu thuật mỗi lần ra đường là bôi chét có thể nói là ``đổ`` ko bt bao nhiêu lọ mỹ phẩm lên người. (em cùng cha khác mẹ với nó trong truyện mình sẽ viết rõ hơn nhé).