Giờ đã hơn 10h tối. 1khôg gian yên tĩh xug quah phòng nó điều trị. Kin ra ngoài mua đồ ăn vẫn chưa về. Mấy hôm nay pama bận giải quyết cv nên cô đều ở lại chăm nó, chỉ rời đi khi thật sự cần thiết. Đôi mi cog của nó khẽ độg đậy, mắt nó từ từ mở ra. Nó cảm thấy toàn thân đau đớn, k cử độg đc. Mùi elte xộc lên mũi, căn phòg toàn màu trắg lạh lẽo vs máy đo nhịp tim, băg truyền, tủ thuốc.... Nó biết mk đag ở bệh viện. Nó nhớ lại tối hôm đó.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Tối hôm nó gặp tai nạn nè (chap 8 í). Lúc này nó đã vượt hắn 1đoạn k xa, chỉ còn 10km nữa. Đột nhiên nó thấy nhói đau ở bả vai phải. Có cái gì đó, hìh như có 1viên đạn đã gim trúg vai nó. K có tiếg súg hoặc là nó k nge thấy vì tiếg rồ ga đã lấn át tất cả các thứ tiếg khác. Máu rỉ ra từ chỗ trúg đạn. Nó cho xe chậm lại, đưa mắt dò xét xug quah. Nó mặc cho hắn vượt trc vì nó biết nếu k mau tìm ra cái bẫy kia thì đừg nói là đua tiếp mà ngay cả cái mạg nó cũg k giữ đc. Đườg đua vắg tah, chỉ 1màu đen kịt, hắn đã cách nó khá xa, tiếg độg cơ nhỏ dần r mất hẳn. 1thứ áh ság vụt lên chiếu thẳg vào mắt nó. Nó vốn nhạy cảm khi bị rọi vào mắt( nó phải dùg kíh áp tròg đó). Mà đây lại là loại áh ság cực mạh, đag đi trog đêm tối, bị chói bất ngờ,nó k kịp đề phòg, lại díh 1cú đập sau gáy, nó mất thăg bằg. Cả ng lẫn xe đổ rầm xuốg mặt đườg nhựa gây lên 1cảh tiếp đất kinh hoàg. Trước khi bất tỉh, nó kịp nhìn thấy khuôn mặt kẻ đó cùg nụ cười nham hiểm:
"5' nữa, cho nổ"
"Rõ"
.....1dòg nc mắt trào ra. Sau đó nó k biết gì nữa. Tỉh lại thì trog tìh trạg này r.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
"Cạch"
Tiếg mở cửa cắt ngag dòg suy ngĩ của nó. 1dág ng nhỏ nhắn bước vào, tay còn đag cầm hộp cơm, vẻ mặt lo lắg sầu não.
"K.....i.........k.....i.....n" (Kin)_nó thề thào
"BỘP"_cô gái giật mk đáh rơi hộp cớm. Hướg mắt nhìn, cô sữg ng, k tin vào mắt mk nữa. Cô dụi dụi mắt, lắp bắp:
"A....hả....ken.."
"Ưm"_nó khẽ gật đầu.
Kin xúc độg, k ngờ nó tỉh lúc này. Cô quên cả việc báo cho bác sĩ, oà khóc chạy lại ôm lấy nó. Dụi đầu vào nó mà mếu máo:
"Cuối cùg thì cậu cũg tỉh. Cậu...cậu...có biết tớ lo lắm k hả? Hức hức..."
Nó chỉ biết cười nhìn cô b của mk. Nó xoa đầu Kin, dỗ dàh cô:
"Ngoan, nín đi Kin, mìh tỉh r nè.hj"
Nó cười tươi. Nụ cười của nó làm Kin thấy yên tâm hơn. Giờ thì tốt r, nó đã tỉh, tuy chưa khoẻ hẳn nhưg còn hơn là nằm bất độg 1chỗ. Kin chu mỏ lên, giở giọg mè nheo nó, trôg thật đág iu:
"Cậu...thật đág gét. Tự dưg bị vậy. Lần sau mà như thế là tớ ngỉ chơi luôn đó"
"Ghét hả? Vậy mk ngủ tiếp nha?"_nó trêu
"Á,k ,k, k cho cậu ngủ nữa"_Kin nge nó ns mà vội vàg ôm chặt lấy nó như sợ mất nó v. Nó giả bộ nhăn nhó, Kin thấy v lo lắg:
"Lại sao v? Đau chỗ nào?"_cô ns r sờ soạg khắp ng nó làm nó nhột, nó cười ằg ặc. Cô hốt hoảg:
"Sao thế? Nè...."
"Haha, cậu ôm mk chặt wá, khó thở, khụ.."_nó giả bộ làm mặt ngây thơ.
Kin nge nó ns đỏ mặt nhưg vẫn cứ ôm chặt ng nó, đe dọa đủ điều. Chúg nó nô đùa tới ság r lăn ra ngủ(chẹp. Tỉh r là ngịch ngay à).