Hắn lo lắng nhìn nó. Nó thật sự vui đén vậy sao? Wind gật đầu với Ji Woo. Anh mỉm cười rồi công bố: ''Vâng. Và vị thiếu gia sánh duyên cùng tiểu thư Triệu gia là Hoàng Đình Kiên, con trai độc nhất của chủ tịch tập đoàn đá quý Diamond." "BỘP, BỘP" Tất cả khách mời đồng loạt vỗ tay. 2 người quá xứng đôi í mà. Nó cười tươi nháy mắt với 'đồng bọn', rồi nhìn hắn đang ngơ ngác dưới kia. Hắn đơ toàn tập, không tin vào tai mình nữa. Hôn phu của nó là hắn, không phải ai khác, chính là hắn. Hắn cứ đứng yên như vậy nhìn nó đi lại. Nó cười: "Anh không lên đó cùng em sao?" "Em... Chuyện này..."_hắn "Chuyện này sao? Ơ thế anh không đính hôn với em thì còn ai xứng đáng nữa."_nó khoác tay hắn "Nhưng..."_hắn vẫn còn chưa tin "Có ai nói với anh hôn phu của em là ai chưa?"_nó tinh nghịch hỏi "A, em... Haiz. Bị lừa rồi."_hắn thở dài nhìn nó 'xỏ mũi dắt đi'. Nhưng trên hết, hắn vui, rất vui. Chin đưa hắn đi thay trang phục. Đi qua Jin, Shi, Ji Woo, hắn ném ánh mắt cảnh báo khiến 3 chàng rùng mình. 5' phút sau , 1 chàng trai đẹp, trong bộ vest đen bước ra, vẻ đẹp của hắn làm lu mờ tất cả. Hắn bước tới cạnh nó, nắm lấy tay nó. Nó cười tinh nghịch. Cuối cùng thì buổi lễ đính hôn cũng diễn ra trọn vẹn. Sau đó, nó đã kể hết mọi chuyện cho hắn nghe. Hắn ôm đầu kêu than khi bị tụi nó lừa 1 cách quá phũ. Những tràng cười liên tiếp vang lên trong phòng Vip bar Wind. Tiếp đó là màn xữ tội của hắn với 'những kẻ đồng bọn' tham gi vào kế hoạch của nó. Wind và Ji Woo là những đàn chị, đàn anh nên hắn không làm gì được. Ruki, Ji, Kin dùng 'mỹ nhân kế' giả bộ mếu máo, hắn đành tha cho. Thành ra, Shi, Jin, Chin phải gánh chịu hêt 'đòn roi' từ hắn. 3 chàng trai đành ôm đầu, tiu nghỉu để hắn 'trả thù'. Còn nó, ehehe, hắn sẽ xử 1-cách-đẹp-nhất. Mặt nó méo xệch bị hắn lôi đi. Những 'phần tử quá kích' còn lại nhanh chóng tách thành từng đôi 1 đi 'đánh lẻ'. Hắn đưa nó tới bờ biển khi mà hoàng hôn sắp buông. Trước đây, hắn ghét hoàng hôn lắm. Ánh hoàng hôn với hắn gợi 1 cái gì đó buồn man mác. Từ khi gặp nó, lần đầu tiên cạnh nó dưới ánh hoàng hôn biển, hắn mới nhận ra hoàng hôn cũng có 1nét đẹp riêng, yên bình và trầm tư. Nó dựa vào vai hắn đưa mắt nhìn ra xa, nơi có những cơn sóng trắng xoá. Hắn nhẹ nhàng vuốt tóc nó: "Tại sao lúc trước em lại bỏ đi 1 mình vậy chứ?" "Sợ."_nó "Sợ?"_hăn hỏi lại "Em sợ, sợ lắm. Sợ thấy ang mà không thể lại gần. Sợ chúng ta mất nhau mãi mãi."_nó "Ngốc ạ. Lúc em bỏ đi, pama đã cho anh biết chúng ta không cùng huyết thống. Mọi người tìm em. Nhưng em đã bỏ đi."_hắn nói giọng trách móc "Ehehehe. Sorry nhá. Tui trở về rùi ông ạk. Ông đừng có trách tui nữa.ehehe."_nó lém lỉnh xoa xoa lưng hắn ''Haiz. Anh thua em rùi. Tạm tha. Lần sau còn tự ý bỏ anh mà đi, anh k tha âu."_hắn nhéo cái mũi nhỏ xinh của nó. "Không dám nữa."_ nó nói rồi giơ bàn tay ra phía trước. Hắn vươn tay ra đan lên tay nó. 2 chiếc nhẫn nhẹ nhàng đan vào nhau, ánh lên tia sáng, 2 bóng hình dựa vào nhau trong những tia nắng cuối cùng trên biển. Hạnh phúc thật sự là được ở bên nhau, dựa vào nhau vượt qua mọi thử thách. (hương: -chấm nước mắt- s có mỗi tui độc thân z nék. / Ken.: ôhôhô. Đợi đấy, c tìm cho. /Ruki: tìm làm gì c, nó ê sắc r còn. / hương: đừg ns z chớ. / Chin: bà hươg ếêêê......../ hương: -khóc dài dài-)
@
Ngoại truyện 1. (Chuyện này viết về anh chàng Jin và nàng Kin). " vợ iu ới ờiii...."_Jin kéo dài kái giọng đứng trước phòng Kin. . . . . "VỢ-ƠIII. . . "_tiêp tục gọi. 1s sau. Kin ra mở cửa và. . . "BỐP BỐP BỐP" "ÁAAaa. . ."_Jin ôm mặt kêu la. "Ai bỉu gọi lắm. Người ta đang ngủ ngon."_Kin gắt "Anh bít r. Nhưg vợ oánh đau quá.hjxhjx"_Jin rên rỉ "Nín. Cấm k được gọi tui là vợ. Chưa có cưới."_ Kin doạ nạt "Thì đằng nào chúng ta cũng săp cưới rùi mà."_Jin cười ôm Kin "Sắp chứ chưa cưới nha."_Kin vặt vẹo "Hix. Sao từ khi Bảo Trâm(nó) với thằng Kiên (hắn) cưới, em lạnh lùng với anh dzợ?"_Jin tỏ ra ủy khuất áp má vào mái tóc 'vợ tương lai'. "Ehèm. Buông ra"_Kin quát. (Hươg: em xin bật mí nka. Sau khi cưới, anh Ren cứ như trẻ con í, suốt ngày bám c Ken. Vì thế mà c Ken rút ra kinh nghiệm: phải 'trị' chồng trước khi cưới. Và dĩ-nhiên, cái kinh nghiệm ' củ chuối' này đã được truyền lại cho con b thân Kin 'huyền thoại đoản dao'. Và kết quả, đúng như những gì các b đang đọc đó. Hehehe). "Vợ đừng như thế. Hjxhjx"_Jin gần như sắp khóc (hươg: ah giả nai đó. / Jin: hôhô. Chuẩn). Kể ra, cả tháng nay Kin cũng xót xa lắm khi phải khiến Jin 'chịu khổ" nhưng ngẫm lại lời nó khuyên nên phải chịu đựng vì tương lai tốt đẹp a. "Kin, bây giờ em muốn anh sống sao? Anh hết chịu nổi em rùi nha."_Jin tức giặn đẩy ra Kin khỏi vòng tay mk. (Jin: hjx. Ah sory vk. Phải dùg khổ nhục kế)... "Anh. . ."_Kin-sững-sờ "Chia tay. K yêu đương, k cưới nữa."_Jin gắt (trog lòg đag khóc lóc) "Anh Kiệt, đừng. Em. . Em biết lỗi rùi. Hjxhjx. Oaoa huhu. . ."_Kin khóc lóc mếu máo "Vậy giờ thì thế nào?"_Jin (trog lòg 'Kin ah, hjxhjx) "Em k lạnh lùng với anh nữa. Hjx. Chỉ tại em nghe lời Ken. . . Hjx. Em xlỗi mà."_Kin dụi đầu vào ngực Jin tỏ vẻ biết lỗi. "Ừ. Biêt thì tốt. Ngoan, vợ cứ ngoan v có phải chồng iu k. Hehe" _Jin ôm Kin vào lòng cười mãn nguyện, và thầm nguyền rủa nó toàn nói linh tinh với Kin. . . . . . Cùng lúc đó thì. 'ẮT XÌ..." 'sao thế em?' 'HÔG biết. Hình như ai đang mắg em ýk.." (Jin: ta đang mắg mi đó Ken ạ).