anh mà, nếu em không về thì lấy ai mà cho em hành, em về với anh đi mà, mình còn phải đi hưởng tuần trăng mật nữa chứ, đúng không em…??
Hương đỏ mặt, nghĩ lại buổi tối hôm qua, cái tên chết tiệt, sao cái chuyện này mà hắn cũng nói ra được nhỉ.
Mọi người ở đấy ai cũng phì cười, họ nháy mắt bảo nhau, là lên trên kia nói chuyện, để cho đôi trẻ được tự nhiên, ông Tài cũng còn nhiều thứ muốn hỏi bà Thu về Hương khi cô ở đây, cả Hoa cũng muốn biết, nên họ kéo nhau đi.
Bà Thu đã kể hết mọi thứ cho ông Tài và Hoa nghe về Hương, ông Tài xúc động ngồi nghe, còn Hoa thì sụt sịt khóc.
Hoa bực mình, nó bảo ông Tài:
_Con trai bác thật quá đáng, Hương có gây nên tội gì đâu, mà nó phải đau khổ như vậy…??
Ông Tài thở dài bảo:
_Bác xin lỗi, bác sẽ dạy bảo lại nó, bác cũng yêu quý Hương như con, bác mong từ nay chúng nó sẽ hạnh phúc, nếu không bác sẽ xử tên kia, cháu yên tâm đi, và cháu cũng thấy rồi đấy, Phong yêu Hương như vậy mà…!!!
Hoa hơi tươi tỉnh lên một chút:
_Bác nói cũng đúng, anh ta mà dám làm gì cái Hương nữa, thì dù có là con trai bác hay không cháu cũng không tha cho anh ta đâu…!!!
Ông Tài nghe cái giọng đầy đe dọa của Hoa, ông bảo:
_Cháu cứ làm gì nó tùy thích, bác ủng hộ cháu, nếu nó mà có dấu hiệu như vậy thì cháu phải mạnh tay lên nhé, thằng này đáng bị như vậy mà…!!!
Bà Thu cảm động và an tâm vì bố chồng của Hương lại thương yêu nó như vậy, bà còn lo gì nữa, châu lại về hợp phố, bà bảo ông Tài:
_Ông nên bảo chúng nó mau sinh con đi cho chúng ta nhờ, tôi nói thật là tôi mong lắm rồi, còn ông thì sao..??
Ông Tài cũng mong như bà Thu nên bảo:
_Tôi cũng vậy, mình phải thúc giục chúng nó mới được, chứ để cái thằng cù lần và ngu ngốc Phong thì chúng ta sẽ chờ lâu đấy…!!
Trong khi ba người nói chuyện với nhau ở phòng khách, Hương và Phong đưa nhau ra vườn, anh ôm lấy cô vào lòng, anh thì thầm vào tai cô và bảo:
_Em sao thế, tại sao lại không muốn về nhà với anh, anh hứa sẽ thay đổi mà…??
Hương để cho Phong ôm, cô bảo:
_ Không phải là em giận anh mà là em lo ẹ Thu của em sẽ cô đơn ở đây có một mình, em không yên tâm..!!
Phong thở phào, anh bảo:
_Em làm anh hết sợ hết cả hồn, anh lại tưởng em sẽ bỏ anh đi luôn chứ, việc đó thì em lo gì, mình sẽ thường xuyên lên thăm mẹ, và có cả Thái và Thảo ở đây mà, em còn lo gì nữa, họ sẽ thay em chăm lo ẹ, nếu em thích
thì mình đón mẹ về dưới kia cho em tiện bề chăm sóc…!!!
Hương thở dài bảo:
_Em về thế nào được, em không thể bỏ công việc ở đây mà đi, em yêu nơi này, em nghĩ mình sẽ ở đây lâu dài…!!
Phong siết chặt lấy Hương anh bảo:
_ Không được, anh đi đâu thì em phải đi theo đấy, đừng có cãi lời anh, anh không chịu xa em như vậy đâu, vợ chồng mình khó khăn lắm mới được như thế này, em không thấy làm như vậy là hơi ác với anh hả…??
Hương nghe Phong trách móc mình, cô tức quá, vì ai mà ra nông nỗi này hả, không phải là tại anh hay sao, cô bấm cho Phong một phát vào sườn, anh đau quá vội buông Hương ra và nhảy lên loi choi, vừa nhảy anh vừa kêu.
_Đau lắm em có biết không hả, đúng là ác mà, dám bẹo anh như thế hả…??
Hương nhìn cái tướng nhảy như khỉ của Phong mà phì cười, cho anh chết, ai bảo đã sai lại còn không dám nhận lỗi.
_Cho anh biết thế nào là đau khổ, tất cả chuyện này do anh, anh còn nói gì nữa hả, hay là tại em…??
Phong nhìn Hương đầy say đắm, anh bảo:
_Tất cả là tại anh, vì anh ngu nên mới như thế này…!!
Anh nheo nheo mắt trêu Hương:
_Anh mà biết em tuyệt như thế thì, ôi…!!! Anh đã làm điều đó từ lâu rồi…!!
Hương đỏ cả mặt, cô ngượng ngùng vì xấu hổ, cái tên chồng chết tiệt kia, sao hắn cứ tìm cách mà trêu cô thế nhỉ.
Nhìn cử chỉ lúng túng của Hương, Phong mỉm cười, anh hạnh phúc quá, anh không ngờ cuộc hôn nhân do bố anh sắp đặt này, lại là tình yêu và định mệnh của cuộc đời anh, anh thì thầm "con cảm ơn bố nhiều vì tìm cho con được một người vợ tuyệt vời như thế này".
Mấy ngày sau đó, Hương đưa Hoa đi khắp nơi, hai người có nhiều chuyện để nói với nhau, Phong thì phải ngủ và ở nhà một mình, anh bực hết cả mình, và nguyền rủa cô vợ của mình, sao Hương lại bỏ anh một mình thế này nhỉ, anh không làm việc được, chỉ có một đêm thôi mà anh nhớ mùi vị của cô ấy quá, anh trằn trọc suốt đêm vì không ngủ được, anh nghĩ tình trạng này mà kéo dài thì anh phải bắt cóc Hương mất.
Cũng may chỉ mấy hôm sau thì Hoa theo ông Tài về, Hương hứa là sẽ về dự đám cưới của Hoa, cô yên tâm ra về.
Phong mừng quá vì không ai tranh giành Hương với anh cả, nhưng cô thì coi như là không biết được ước muốn của Phong, cô đi vào phòng của bà Thu để ngủ, bỏ mặc Phong ở phòng của mình.
Anh ôm cái gối của Hương, mà lẩm bẩm:
_Cô vợ không biết điều kia, , khi sáng mai dậy
anh sẽ cho em biết tay, cứ đợi đấy…!!!
Bà Thu ngạc nhiên khi thấy con gái của mình lại ôm cái gối vào phòng mình, bà buồn cười bà hỏi:
_Con làm gì thế, sao lại bỏ chồng một mình mà sang đây ngủ với mẹ là thế nào..??
Hương trèo lên giường của bà Thu, cô ôm ngay lấy bà và bảo:
_Kệ anh ta, con muốn ngủ với mẹ….!!!
Hôm sau là chủ nhật, bà Thu còn bận đi nhà thờ, chỉ có mình Phong và Hương ở nhà, anh nhìn Hương đầy tức tối, Hương hiểu nhưng mà cố tình làm lơ, Hương nghĩ anh mới có bị bỏ rơi thôi mà đã tức như vậy rồi hả, thế còn tôi thì sao, bị anh hành hạ như vậy, mà tôi còn chịu đựng được, cố lên nhé anh yêu, hãy từ từ mà nếm mùi, em sẽ cho anh biết thế nào là đau khổ khi anh hành người khác như vậy.
Hương bỏ mặc Phong ở phòng khách, cô đi lên lầu, hôm nay cô muốn dẹp dọn hết mọi thứ cho sạch sẽ, vì lâu rồi do bận việc nên cô không có thời gian làm việc này.
Phong thấy Hương làm việc anh không đành lòng nên bảo:
_Để anh giúp em…!!
Hương nhìn anh, cô nói:
_ Không cần đâu anh, chỉ là việc nhà thôi mà…!!
Phong cầm tay Hương, anh tha thiết nói:
_Em có thể đừng lờ anh như thế có được không, anh cô đơn lắm, anh yêu em mà, lẽ nào chuyện hiểu lầm và đau khổ trong quá khứ em vẫn không thể tha thứ cho anh…??
Hương nghe cái giọng buồn buồn và thở dài não ruột của anh, Hương tự nhiên khóc, nếu mình mà bị như anh ấy thì mình cũng sẽ hận đàn bà, và không tin vào họ, anh ấy sợ mình ham tiền của anh ấy cũng đúng vì có ai lấy chồng mà kỳ cục như Hương đâu, thôi thì chuyện quá khứ mình nên cho qua đi, thời gian chờ đợi nhau và đau khổ cũng đã quá đủ rồi, mình nên tận dụng thời gian còn lại ở bên nhau và sống hạnh phúc mới đúng.
Nếu mình mà cũng hận anh ấy, và chưa tha thứ cho anh ấy, thì mình cũng có khác gì anh ấy đâu, mình không muốn đi vào vết xe đổ nữa.
Hương ôm lấy Phong vào lòng và bảo:
_Anh mà còn làm như thế với em nữa thì em thề là em sẽ bỏ đi ngay lập tức và lần này anh sẽ không tìm được em đâu…!!!
Phong ôm cô vợ bé bỏng của mình trong lòng, anh vui sướng, anh cười, vậy là cô ấy đã hiểu cho anh, anh cảm thấy mình thật may mắn, vì cô ấy tốt bụng và vị tha quá.
Anh thầm thì vào tai cô:
_ Mình có thể vào trong kia nói chuyện không em..??
Hương đỏ cả mặt, cô bảo:
_ Nhưng chúng ta còn dọn dẹp mà, đã xong đâu…??
Phong bế cô lên, anh nhìn cô như có lửa, anh
bảo:
_Anh mặc kệ, anh không chịu nổi nữa rồi, chuyện đó mai tính sau, bây giờ làm chuyện này trước đã…!!!
Hương thẹn đỏ mặt, không nói gì, Phong bế Hương vào phòng và anh đặt cô ở trên giường, anh đi ra kép cửa phòng lại, trong đó thỉnh thoảng vang lên những tiếng cười khúc khích của Hương.
Ba năm sau, có tiếng hát trong trẻo của một đứa bé trai, nó đang cầm một bó hoa và một người đàn ông đang dắt nó.
Nó ngây thơ hỏi:
_Bố à, mình sẽ tặng mẹ bó hoa này chứ…??
Phong phì cười, anh bế nó lên và bảo:
_Tất nhiên rồi, vì hôm nay là ngày 8/3 mà..!!!
Nó thích quá reo lên:
_Chắc là mẹ Hương của con vui lắm…!!
Phong âu yếm bảo con, anh hôn vào má nó anh nói:
_Con trai của bố thông minh lắm, nhưng mà bố con mình phải bí mật mới làm ẹ Hương của con bất ngờ chứ…!!!
_Vâng, mình ngéo tay đi bố, ai mà không giữ lời thì sẽ bị véo tai nhé…!!!
Phong cười, anh đưa ngón út của mình ra, anh bảo:
_Nào, bố con mình ngéo tay đi, con hứa rồi đó nha, còn mà không giữ lời thì bố không vì con là con trai bố mà tha cho đâu…!!!
Nó tự tin và vênh lên chứng tỏ trí khí nam nhi của mình, nó nói:
_Con là ai nào, con là Chiến con trai của bố thì phải khác chứ…!!
Hai bố con ngéo tay nhau, rồi bò lăn ra cười, anh không ngờ thằng con trai của mình nó lại lém lỉnh đến như thế, từ khi nó sinh ra và Hương về sống với anh, căn nhà lúc nào cũng vang lên tiếng cười.
Hạnh phúc đong đầy trong mắt anh, anh cười với thằng con trai, anh bảo:
_ Mình thi xem ai đi nhanh hơn nhé….!!!
Anh còn chưa nói hết câu, Chiến đã bỏ chạy ở đằng trước, đi được mấy bước nó vấy phải mô đất nó ngã xuống, anh còn chưa kịp tới đỡ nó dậy, và hỏi nó có sao không, thì nó lồm cồm bò dậy và chạy tiếp.
Vừa chạy nó vừa bảo anh:
_Bố mà tới sau thì làm con rùa nhé, con sẽ nhanh hơn bố à xem…….!!!
Anh nhìn nó chạy trước mình, anh lắc đầu, anh nghĩ sao thằng bé này nó giống anh thế nhỉ, nó hiếu thắng không khác gì anh, nhiều lúc Hương bảo anh:
_Em sợ hai bố con anh, bây giờ anh vui nhé, vì có thêm đồng minh rồi…!!!
Nhìn cái bụng to của chị Thảo, Hương phì cười bảo:
_Thế nào hả chị, cảm giác khi mang thai thế nào…??
Thảo nhăn nhó bảo Hương:
_Mệt lắm em ơi, chị chết mất, mà anh Thái thì lại đi suốt, nên chị hơi buồn…!!!
Hương tức thay cho chị, cô bảo:
_Để khi nào anh ấy về, em sẽ mắng cho anh ấy một trận, vợ bụng mang dạ chửa