Beta vừa gửi hàng là t up liền luôn.
Truyên này t edit xong hết rồi, h chỉ còn beta lại là up thôi, mà beta bận tối mặt tối mũi nên hàng về hơi chậm, mn thông cảm.
===
Muốn ẩn giấu hành tung thì những chuyến đi dài rất không thích hợp, chỉ có nay đây mai đó không xác định được mới khiến người ta khó tìm kiếm, nơi càng nguy hiểm lại càng an toàn.
Thế nhưng cũng chỉ có Quỷ hút máu mới dám làm càn đến thế, lúc này đây đang nằm trong cái bồn tắm lớn trong nhà Thấm Nhã.
Một khúc hát rầm rì vang lên đâu đó.
Mắt vừa mở ra liền vừa vặn thấy được Thấm Nhã mở cửa phòng tắm ra, Y Nặc Mễ nhanh chóng vẫy vẫy tay: "NGAO, NGAO ~ thêm một cục băng nữa nào ~"
Sai người hầu hạ một cách đương nhiên như vậy, tiểu quỷ này đúng thật là sống sung sướng an nhàn đã quen.
Thấm Nhã nhíu mi trừng mắt liếc lại, nhưng cũng nuông chiều mà chiều theo, đi đến bên cạnh bồn tắm, đem mấy khối băng trong thùng bỏ vào trong bồn.
Y Nặc Mễ thoải mái thở dài một tiếng, vươn tay kéo Thấm Nhã: "Nha nha, thật thoải mái.
Tiểu Nhã Nhã chị cũng tới ngâm mình đi."
"Tôi tắm rồi, cám ơn." Thấm Nhã nhanh nhẹn lấy bông tắm thay Y Nặc Mễ kỳ lưng, hy vọng nhanh chóng chuyển sự chú ý của quỷ hút máu.
Bồn tắm của Quỷ hút máu.
.
.
không phải ai cũng có gan để thưởng chung.
Thấm Nhã nhìn nguyên cái bồn tắm lớn, nước một nửa, một nữa còn lại là ....băng! Cũng giống như con người sợ cảm lạnh thích tắm nước nóng, sợ "nóng" như mỗ quỷ hút máu đây thì yêu nhất là tắm nước đá.
"NGAO ~" Quỷ hút máu quả nhiên mắc câu, không làm loạn nữa, ngoan ngoãn dựa vào bồn tắm hưỡng thụ sự phục vụ của mĩ nhân.
"Ngươi cũng dùng xà phòng sao?" Thấm Nhã liếc nhìn cái bàn thấp bên cạnh bồn tắm, có một cái bình xà phòng hình mặt mèo đang ngồi xổm ở trên.
Quỷ hút máu không phải rất ghét mùi hóa chất sao.
"Ai mà thèm dùng cái kia, Orange chỉ là cái chai không, nó chưa bao giờ tắm." Y Nặc Mễ thích ý chớp chớp mắt.
"Chưa bao giờ tắm?" Bệnh nghề nghiệp lại lập tức phát tác: "Em chưa bao giờ tắm cho Orange?"
"NGAO ah ~ Tại sao phải tắm cho Orange?" Ta mới là chủ nhân a.
"Mèo của em không tắm là xong với tôi!" Thấm Nhã lập tức quyết định, "Lại đây."
Orange thấy tình hình không ổn, đang định hóa mèo đào tẩu, lại bị Thấm Nhã nắm được phần lông gáy.
Orange bị dọa bốn chân giữ chặt bên thành bồn: "Ta là ma bộc ah meow ~ cần cần tắm a meow ục ục ục ục.
.
.
"
Thấm Nhã nhấn cả người Orange xuống nước sau đó nhấc lên, trong nước vò vò lông nó.
Đáng tiếc Orange hiển nhiên không có phúc hưởng thụ đặc ân của mỹ nhân ah, nguyên bản nộ lông màu cam như cục bông lúc này đều bị nước thấp ướt hết, toàn bộ bết lại trên người, ban đầu một bé mèo xinh đẹp như Kitty giờ thì như một con mèo lột ( chuột lột).
Lông a, râu a, lỗ tai và đuôi đều bị nước làm rũ xuống.
Orange đúng là khóc không ra nước mắt, chỉ biết meow meow tru lên, vẫn chưa từ bỏ ý định, buông móng vuốt bên bồn tắm ra, ôm lấy cánh tay Thấm Nhã bò lên: "Ta không biết bơi, không tắm ah meow!"
"Ngươi đừng có nhúc nhích."
"Ah ~ Meoww!"
"Tiểu Mễ ngươi đừng bất động nha.
.
.
Tiểu Mễ ----" Thấm Nhã lúc này mới phát hiện tên quỷ hút màu yên lặng lạ thường, thậm chí cái tên mèo đang vươn móng kéo kéo áo tắm của cô cũng bỗng nhiên bất động.
Theo ánh mắt Y Nặc Mễ nhìn xuống người mình ----
Thấm Nhã và Orange giằng co, dây buộc áo tắm rơi ra, cô lại đang ngồi bên bồn tắm cuối người, theo cái góc độ của Y Nặc Mễ thì một mản da thịt mềm mại trắng nõn từ cổ Thấm Nhã trở xuống, kéo xuống xương quai xanh, rồi thêm chút nữa.
.
.
phần ngực no đủ trơn bóng liền một thoáng hiện ra phân nửa, theo hô hấp của cô mà nhấp nhô, khe núi thật sâu lấp ló sau áo tắm, tuy không thấy toàn bộ, nhưng lại có ma lực làm người ta nhìn không rời mắt.
Cảnh đẹp như vậy lại hiện ngay trước mắt, tuy mờ mờ ảo ảo, nhưng lại tăng thêm phần hấp dẫn, thậm chí so với nhìn thấy tất cả, còn hấp dẫn hơn gấp bội.
Phòng tắm lâp tức im lặng hoàn toàn, Y Nặc Mễ sững sờ nhìn, đến nước miếng cũng muốn chảy cả ra.
Mặt Thấm Nhã dần dần đỏ lên, nhanh chóng kéo cổ áo lại: "Nhìn cái gì chứ."
"NGAO ah ~"
"Meow ah ~"
Hai cái tên một lớn một nhỏ, động tác giống nhau, "chân trước" ngượng ngùng đặt lên bồn tắm, cổ duỗi dài ra, bốn mắt mở to.
Tịch nữ vương cầm lấy cái muỗng múc đá đập lên đầu một lớn một nhỏ, nhẹ giọng mắng: "Sắc quỷ!"
"NGAO ~"
"Meow ~"
===========
Quỷ hút máu thật sự là càng về đêm thì càng có tinh thần, âm thanh cười đùa trong phòng tắm liên tiếp truyền ra, xem ra Tiểu Mẽ và Orange lúc này tắm rất vui vẻ.
Thấm Nhã nhẹ ngáp một cái, đang muốn chuẩn bị tắt đèn đi ngủ thì đúng lúc cửa phòng tắm mở ra, một tên quỷ hút máu vỗ vỗ cánh nhỏ, toàn thân trơn bóng bay ra, một con mèo cam trên người khoác theo cái khăn tắm một đường mở cửa chạy ra trốn mất dạng.
Tiểu Mễ nhìn thế nào thì cũng là một tiểu mỹ nữ hàng thật giá thật, chân thon dài, làn da cực kỳ trắng nõn, tuy không phải kiểu người đầy đặn, nhưng khuôn ngực và mông rất đẹp và vừa phải, làm cho người khác có một cảm giác tràn đầy sức sống.
Hơn nữa trên người nàng còn có cái khí chất tà ác độc hữu, chỉ sợ ai nhìn thấy đều cũng bị nàng hấp dẫn.
Thấm Nhã không nói gì, chỉ yên tĩnh nằm trên giường dùng ánh mặt tràn ngập yêu thương mà nhìn Y Nặc Mễ.
Đầu giường chỉ còn ánh đèn màu cam, Thấm Nhã một thân đồ ngủ nằm ngắm nàng, cảnh tượng ôn nhu đến vậy khiến cho nội tâm Y Nặc Mễ ấm áp, một giây say bay tới bên giường, hai tay ôm chặt lấy eo Thấm Nhã, gối đầu lên ngực cô, lấy má cọ cọ, đều muốn nhanh chui vào trong cổ áo rồi.
Thấm Nhã cười giận: "Em sao lúc nào cũng thích hướng chỗ này chui vào thế." Vừa rồi trong phòng tắm không thấy đủ sao giờ lại còn muốn tiếp tục.
"NGAO ~ chỉ là thích thôi.
Người Tiểu Nhã Nhã vừa mềm lại vừa thơm, hơn nữa lại ngon như vậy, Tiểu Nhã Nhã là đồ ăn ngon nhất.
.
." Mỹ vị.
.
.
đồ ăn.
.
.
Y Nặc Mễ nói đến đây liền không khống chế được linh lực và dục vọng khát máu trong người.
Nhìn lại.
Nàng đột nhiên cảm thấy không đúng, gân xanh trên tay nổi lên, trên người không khống chế được phát run lên.
"Tiểu Mễ, Tiểu Mễ?" Thấm Nhã lập tức phái hiện Y Nặc Mễ khác thường, đôi cánh màu đen tung ra, sức mạnh toàn thân tựa hồ muốn bộc phát ra, hai đồng tử biến đỏ như máu, răng năng dài ra, hóa thành hình thái lúc hút máu.
"Máu.
.
.
máu!" Giọng nói của Y Nặc Mễ trở nên âm trầm tà ác, quỷ hút máu lúc khát máu chính là lúc năng lực cường đại nhất, nhưng cũng chính là lúc không khống chế được lý trí nhất, những truyền thuyết về quỷ hút máu là đại ác ma đại khái cũng chính là do cái thời điểm này.
Nàng đau đớn áp chế cơn khát vọng khát máu này, nàng không thể tổn thương Thấm Nhã.
"Máu? Trời ạ, chả lẽ lần trước em vẫn còn chưa có.
.
." Thấm Nhã kinh ngạc, chuyện này đều là do chuyện cô bị giam lỏng, nếu tính ra thì cũng đã 2 tháng chưa đưa máu cho em ấy ăn, cái tiểu quỷ tham lam này đói bụng lâu như vậy, vậy mà trong khoản thời gian này cái gì cũng không nói với cô.
Nghĩ đến đây, Thấm Nhã đau lòng vô cùng.
Cái người nhìn vô cùng mạnh mẽ này, căn bản không cần đến cái "bảo vệ" của cô nhưng lại luôn có thể chạm tới tận đáy lòng mình: "Thời gian gần đây lem luôn ở bên ngoài, tại sao lại không ----"
"NGAO ta đã đáp ứng chỉ ăn đồ ăn chị đưa cho, không hút máu con mồi khác.
.
." Y Nặc Mễ vẫn luôn hết lòng tuân thủ lời hứa với Thấm Nhã.
Chỉ là lúc này nàng đã muốn không nhịn được nữa, hương vị của Thấm Nhã đối với nàng là loại hấp dẫn trí mạng, nàng không có cách nào kháng cự được.
Hơi thở nóng ẩm dáng bên cổ Thấm Nhã, răng nanh dài nhẹ nhàng gặm gặm cổ cô.
Thấm Nhã nhẹ cười nhắm mắt lại, tuyệt không sợ Y Nặc Mễ, cho dù nàng rất có khả năng xé rách động mạch cổ của cô, nhưng cô hoàn toàn tin tưởng người mình yêu.
"Tiểu Mễ a meow, là vì Huyết Nguyệt xuất hiện, ngươi tỉnh táo lại!" Orange không biết từ lúc nào xuất hiện, nhảy lên giường, uy phong lẫm liệt dùng hai vuốt không thương tình dẫm nát mặt Y Nặc Mễ.
"Huyết Nguyệt?" Y Nặc Mễ giổng nhưng cảnh tỉnh bắt đầu thu hồi ma khí, "Truyền thuyết Huyết Nguyệt ngàn năm xuất hiện một lần, nhưng lại là lúc này.
NGAO, khó trách ta tự nhiên có cảm giác linh lực nhập ma, không thể khống chế."
"Ah meow, Huyết Nguyệt cơ hội ngàn năm khó được một lần tăng lên sức mạnh, Tiểu Mễ đêm nay nhất định phải săn đồ ăn tươi sống."
Vừa nhắc tới đồ ăn, đôi đồng tử vừa trở lại bình thường lại đột nhiên tối lại.
Nàng yên lặng quay đầu lại nhìn Thấm Nhã.
"Cho dù vi phạm đạo đức thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không để em chịu khổ." Thấm Nhã ngữ khí nhàn nhạt, nhưng lại rất chắc chắn.
"NGAO ah ~ Tiểu Nhã Nhã chị cho phép ta săn mồi tươi hả?" Quỷ hút máu hai mắt tỏa sáng, cánh nhỏ dùng sức vỗ vỗ.
Thấm Nhã đưa tay vuốt ve khuôn mặt Y Nặc Mễ, "Tiểu Mễ, tôi đã nhận định, nên cũng không còn do dự gì.
Tôi nguyện ý.
Tôi nguyện ý trở thành, vì mãi mãi ở cùng em.
Cho nên em nếu cần, em có thể."
Lòng cô đã chấp nhận, nên không còn khúc mắc gì, cô lại càng không sợ chuyện Y Nặc Mễ hút máu mình.
Y Nặc Mễ lúc này đã thay đồ xong, nghe thấy những lời Thấm Nhã thổ lộ nàng liền nở một nụ cười xấu xa.
Chớp chớp nghiêng người tới gần Thấm Nhã, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, giọng nói đầy mị hoặc: "Đêm nay ta sẽ đi săn.
.
.
còn chị, là thứ mà ta khát vọng nhất.
.
.
sớm muộn ~ ta sẽ đem toàn bộ vẻ đẹp của chị chiếm lấy, cũng giống như vậy.
.
."
Y Nặc Mễ hôn Thấm Nhã, nhẹ nhàng khiêu khích, đầu lưỡi phác thảo đôi môi của cô, như một cuồng đồ lang thang tùy tiện làm ấn ký trên đôi môi của nữ vương.
Hai má Thẩm Nhã đỏ ửng, Y Nặc Mễ đi rồi, thế nhưng tim tốc độ đập vẫn không khống chế được.
Quỷ hút máu thật sự tà ác, hơn nữa thiên tính trời cho, bản lĩnh làm chuyện xấu không cần học hỏi, sau khi thông suốt thì về sau càng trêu chọc người.
Ban đêm vẫn luôn yên tĩnh như vậy, thế nên làm cho Thấm Nhã không phát giác được nguy hiểm đang tới gần, để khi cô pháp hiện được cũng đã muộn rồi.
Đèn trong phòng bỗng nhiên bị tắt.
"Ngươi là Dracula." Tên của hắn cô đã nghe rất nhiều lần, hiện tại cái thân ảnh lờ mờ trong bóng đêm tuy là lần đầu tiên cô nhìn thấy, nhưng Thấm Nhã cũng biết rõ đây chính là cái ác ma trong truyền thuyết.
"Thánh Linh chi huyết." Dracula khát máu biểu lộ dữ tợn.
"Ngươi thật to gan!" Thấm Nhã lạnh lùng quát lớn, đầu ngón tay xoa lấy cái mặt dây chuyền trước ngực, hy vọng Tiểu Mễ có thể cảm ứng được Dracula xuất hiện.
Dracula nở một nụ cười độc ác âm tà, ánh mắt mãnh liệt, đem hai tay Thấm Nhã cưỡng ép bắt chéo ra sau lưng: "Ngươi muốn tìm nàng? Huyết Nguyệt sẽ làm cho Quỷ hút máu lý trí đại loạn, chớ nói nàng hiện tại không chú ý tới, cho dù nàng tới.
.
.
ta cũng không sợ nàng! Ha ha.
.
.
"
"Tiểu Mễ!" Thấm Nhã hét lớn một tiếng -----
Bức màn bị gió thổi bay lên, trong căn phòng ngủ trang trí tinh xảo chỉ còn bóng dáng tấm màn bay phấp phới.
C
.