Tiêu Diệp Nhiên híp mắt, ánh mắt anh lộ ra vẻ nguy hiểm.
Tống An Kỳ lại thờ ơ phất tay: “Sợ gì chứ, bây giờ không được thì chúng ta từ từ làm, người phụ nữ ấy ác độc nhưu thế, có thế nào đi chăng nữa cũng phải bắt cô ta nếm mùi cay đắng mới được!”
“Đúng thế.
”
Tiêu Diệp Nhiên phì cười rồi quay sang nhìn Cố Mặc Đình, anh cũng nhìn lại cô, đôi môi mỏng nhếch lên: “Phu nhân muốn làm gì thì cứ việc làm, trời có sập xuống cũng có anh gánh cho em.
”
“Ừm.
”
Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười gật đầu.
Tống An Kỳ đứng ở một bên, nhìn thấy hai người bọn họ âu yếm nhau, cô không khỏi cảm thấy hâm mộ.
Chọn đàn ông thì phải có mắt nhìn mới được, lần này rõ ràng Tiêu Diệp Nhiên đã không còn mù nữa rồi.
Dù sao thì trước kia Tống An Kỳ chưa từng nghe thấy Bùi Hạo Tuấn nói như vậy với Tiêu Diệp Nhiên!
Tống An Kỳ không nán lại lâu trong bệnh viện, sau khi nói lời tạm biệt với Tiêu Diệp Nhiên, cô bèn lên công ty.
Chiều ngày hôm ấy, Tiêu Diệp Nhiên cũng đã làm xong thủ tục xuất viện rồi về nhà nghỉ ngơi.
Ngày kế, Tiêu Diệp Nhiên gặp Lại Tiểu Lan trong ở văn phòng lúc cô lên công ty làm việc.
Khi hai người họ bốn mắt nhìn nhau, Lại Tiểu Lan ra vẻ như không hề có việc gì cả.
Đương nhiên Lại Tiểu Lan biết rất rõ những việc đã xảy ra trong ngay hôm ấy, có điều, mặc dù cô ta là người góp ý chuốc thuốc cô, nhưng chỉ có một mình Cố Tống Vy biết chuyện này mà thôi, cô ta cũng không lo lắng Tiêu Diệp Nhiên sẽ đụng đến mình.
Lại Tiểu Lan chẳng lo ngại gì cả, lúc cô ta định quay đầu đi thì chợt nhìn thấy Tiêu Diệp Nhiên nở nụ cười xán lạn với mình.
Nụ cười ấy có thể lạ lùng, khó mà nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng cô, khiến cho người khác có cảm giác không rét mà run.
Đồng tử của Lại Tiểu Lan co rụt lại, trái tim cô ta đập thình thịch trong lồng ngực, trong lòng thầm nghĩ lẽ nào Tiêu Diệp Nhiên đã biết mình là người xúi Cố Tống Vy bỏ thuốc à?
Vào lúc Lại Tiểu Lan cảm thấy kinh ngạc, Tiêu Diệp Nhiên đã quay mặt đi, cảm giác lạnh giá xộc lên trong lòng cô.
Sớm muộn gì người phụ nữ ấy cũng phải trả giá cho những gì cô ta đã làm!
Có lẽ bởi vì thủ đoạn của Cố Thanh Chiêu đã có tác dụng, mấy ngày tiếp theo, quả nhiên Cố Tống Vy rất an phận, đến Lại Tiểu Lan cũng không thừa cơ gây chuyện nữa.
Có điều Tiêu Diệp Nhiên lại biết rất rõ, Cố Tống Vy không phải là người có thể chịu đựng được thiệt thòi, tát cô ta một cái thì làm sao cô ta có thể cho qua được.
Mà sự thật là như thế, trong một buổi chiều nào đó, sau khi Tống An Kỳ đi phỏng vấn về, cô bèn nói với Tiêu Diệp Nhiên: “Gần đây Cố Tống Vy hay qua lại với bên đó lắm, cô ta sẽ tái xuất trong thời gian ngắn thôi.
”
“Ồ? Nhanh đến thế à?”
Cố Tống Vy nhướn mày, trông có vẻ rất có hứng thú.
“Ừm, hai ngày trước cô ta đã hủy hợp đồng với công ty cũ rồi, mấy ngày nay định ký tiếp với công ty giải trí mới, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì e là đã âm thầm thương lượng xong rồi.
”
Tống An Kỳ bĩu môi, gương mặt cô ấy đượm vẻ lo âu.
Tống An Kỳ biết, một khi Cố Tống Vy tái xuất thì người đầu tiên cô ta tấn công là Tiêu Diệp Nhiên, với Tiêu Diệp Nhiên, đây chẳng phải là chuyện gì tốt.
Tiêu Diệp Nhiên cũng không mấy quan tâm, cô chỉ hờ hững lên tiếng hỏi: “Có biết cô ta tiếp xúc với công ty nào hay không?”.