Ánh mắt của Tang Hòa thoáng lóe lên, nàng lập tức ném con dao trong tay đi, rồi lao về phía người mới đến, lệ rơi đầy mặt: “Hoàng thượng, thái hậu dẫn người đến đây muốn phạt trượng thần thiếp.
Thần thiếp sợ quá, xin hoàng thượng cứu thần thiếp!”
Lệnh Thái Huyền nhìn thấy thân hình nhẹ nhàng như cánh bướm của nàng lao tới, trong khoảnh khắc hắn đã có ý định giơ chân đá nàng bay ra xa.
Tang Hòa đã đoán trước, ngón tay khẽ bấm một chỉ quyết, trong lúc Lệnh Thái Huyền còn đang ngẩn người thì nàng đã nhanh chóng ôm lấy cổ hắn.
Hôm nay Lệnh Thái Huyền khoác trên người chiếc áo gấm màu đen, đầu đội mũ miện, dung mạo tuyệt sắc nhưng đường nét lại sắc lạnh, đôi mắt hồ ly xanh biếc ngập tràn sự tàn nhẫn và vô tình, đúng là dáng vẻ của một kẻ quyền uy, không dễ chọc giận.
Dù không dễ chọc nhưng đã lỡ chọc rồi thì phải chịu thôi.
Trong lòng Tang Hòa âm thầm chế nhạo, gương mặt xinh đẹp của nàng đầy nước mắt, đôi hàng mi dài dính lệ, trông như một đóa sen mới nở sau mưa.
Lệnh Thái Huyền ngửi thấy hương thơm dịu nhẹ của cỏ cây từ người nàng, bỗng nhếch môi cười mỉa, bàn tay lạnh lẽo của hắn đặt lên eo thon mềm mại của nàng.
Cảm giác băng giá từ lòng bàn tay xuyên qua lớp vải mỏng, giống như ma quỷ đang siết chặt lấy sinh mệnh của Tang Hòa.
Tang Hòa khẽ nhíu mày, vẻ mặt nàng cũng trở nên hờ hững hơn.
Nàng đã đánh giá thấp kẻ điên này.
Ban đầu nàng nghĩ hắn cần ít nhất một tháng nữa mới có thể phản kháng lại sự khống chế của nàng, không ngờ chỉ sau hai, ba ngày mà hắn đã có thể tự do hành động.
Công công Đàm Xương Phụ nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, rồi lại nhìn "nạn nhân" Tang Hòa, lòng cảm thấy nghẹn lại.
Ông ta cho rằng hoàng hậu không phải là bị điên, mà là bị yêu ma quỷ quái nhập vào rồi!
Bắt giữ thái hậu bằng dao, đây là tội tru di cửu tộc! Đừng nói chỉ là một hoàng hậu, ngay cả hoàng đế mà dám công khai đe dọa thái hậu thì cũng sẽ bị dân chúng nguyền rủa cho đến chết!
Phía bên kia, thái hậu đã trốn ra sau lưng đám thái giám.
Bà ta lấy tay che vết thương trên cổ, giận dữ hét lên: “Hoàng đế! Hoàng hậu có hành vi ngang ngược, đã điên thật rồi! Nhanh, mau hạ lệnh giết ả đi, diệt sạch cả nhà Trình thái sư để làm gương!”
Dù trong chính sử hay dã sử, chưa từng có chuyện hậu phi nào dám dùng dao khống chế thái hậu trước mặt mọi người!
“Hoàng thượng, thần thiếp bị oan! Rõ ràng là thái hậu có ý đồ xấu, đưa thuốc tuyệt tử tới để hãm hại thần thiếp! Hoàng thượng yêu thần thiếp đến vậy, nếu thần thiếp chết thì chắc chắn hoàng thượng cũng không thể sống một mình được!”
Tang Hòa đã không còn vẻ ngạo mạn ban nãy.