Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy


Tạ Khuyển tìm Thiên Song Song ba ngày ba đêm không nghỉ ngơi, hắn sợ một khi hắn nghỉ ngơi một chút chậm trễ nàng sẽ bị dã thú bắt đi mất, hắn sẽ không tha cho chính mình.

Tạ Khuyển như xác không hồn đi tìm, cuối cùng hắn kiệt sức bỗng thấy đầu óc choáng váng rồi ngã xuống hôn mê.

-"Khuyển nhi, Khuyển nhi.

.

" Cơ hồ trong đầu Tạ Khuyển vang lên tiếng gọi dễ nghe như chuông ngân.


-"Tiểu Song đôi" Tạ Khuyển vui mừng thì thào nói, hắn hiện tại rất suy yếu "Là mơ sao" Tạ Khuyển nghĩ chính hắn đang mơ nhìn thấy nàng.

-"Khuyển nhi ngươi không có mơ" Thiên Song Song lấy tay nhẹ nhàng đem tóc mai của hắn sang một bên, nhìn hắn tiều tụy vô cùng làm cho nàng một trận đau lòng.

-"Mơ hay không cũng được, gặp được ngươi ta cảm thấy mãn nguyện rồi" Tạ Khuyển cố nặn ra một nụ cười nhạt trấn an.

-"Ngươi đừng có nói xàm, ta không cho ngươi có chuyện gì" Thiên Song Song trừng mắt hắn, lấy tay che miệng hắn, không cho phép hắn nghĩ bi quan.

-"Được rồi" Tạ Khuyển sủng nịch nhìn nàng, một cái chớp mắt cũng ngăn lại, hắn sợ hắn chớp mắt nàng lại biến mất trước mặt hắn.


-"Khuyển nhi, ta uy ngươi ăn" Thiên Song Song trên tay cầm một chén cháo khói bốc nghi ngút vừa thổi vừa đút cho Tạ Khuyển.

-"Ân" Tạ Khuyển như một đứa bé ngoan rất nghe lời phối hợp.

Ăn xong chén cháo Tạ Khuyển bỗng cảm thấy mi mắt nặng trĩu, hắn cố gắng mở mắt nhưng lại không được, cuối cùng hắn ngủ rồi.

Tạ Khuyển tỉnh lại thấy mình nằm trên một chiếc giường rất sạch sẽ, trên người hắn cũng mặc một bộ y phục mới, lúc này Tạ Khuyển thấy trong người vô cùng sảng khoái, tinh thần tràn đầy, không có như trước như người mất hồn.

Tạ Khuyển bước xuống giường, đảo mắt nhìn xung quanh, cuối cùng hắn phát hiện ở chiếc giường bên cạnh, có một người đang ngủ say.

Ba ngàn sợi tóc trắng như tuyết buông thả ở đỉnh đầu, rối loạn không ngăn nắp nhưng lại thu hút vô cùng, môi đỏ như gấc, mũi cao ngất thẳng tắp, mắt như hai cái quạt lông khi có gió lại hơi động đậy tinh xảo động lòng người, ánh nắng chiếu vào làm cho người trên giường càng thêm rực rỡ, càng thêm mị hoặc, nếu không phải là nhắm mắt có lẽ hắn còn tưởng tiên tử trên trời đi xuống.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận