Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

“Được”

Sau khi cúp điện thoại, vài phút sau lão Trương lập tức gửi tin tức tới. Nói là đã xác được được cửa hàng 4S có BMW 540i bản lái thử, bởi vì chỉ có mỗi một chiếc này đang bán.

Lão Trương: “Lão Tân! Đến lúc bọn Tần Lãng hẹn đi xem xe, tôi sẽ qua nhìn trước một chút. Chắc chắn sẽ không để bọn chúng mua phải xe đều”

Cha Tần: “Được! Không căn phải gọi cho Tần Lãng làm gì, đến lúc đó tập kích bất ngờ, xem nó mua xe như thế nào”

Lão Trương: “Tôi hiểu rồi”

Xem xong tin tức, trong lòng cha Tần Lãng thả lỏng hơn rất nhiều.

Có lão Trương giúp con trai mua xe, ông cũng tạm. thời không cần quan tâm. Nhưng hình như giấy phép bên Thượng Hải không dễ kiếm, hồi trước đều phải quay số mới lấy được biển số xe. Con trai mình hộ khẩu vẫn còn ở trong nhà, chắc là không thể lấy được biển số bên Thượng Hải.

Nghĩ tới đây, cha Tần mở Wechat của Tần Lãng ra, gửi tin nhắn cho hẳn.

“Con trai! Con muốn mua xe, vậy chuyện biển số đã tính làm thế nào chưa? Biển số xe Thượng Hải sợ là khó làm."

Tần Lãng thấy tin nhắn này của cha mình, nhắn trả lời lại.


“Vâng! Nếu muốn lấy biển số xe Thượng Hải thì cần có hộ khẩu thường trú ở đây và 2 năm bảo hiểm, còn phải chờ quay số. Do đó biển số xe bên này chắc là không làm được rồi, nhưng trước khi quyết định mua xe con đã nghĩ kỹ, lúc mua xe xong có thể gắn biển số xe liên tỉnh tạm thời, nó có hạn sử dụng trong 30 ngày. Đợi đến khi con trở về thành phố Thiệu rồi thì lấy biển số xe của thành phố Thiệu là được”

Cha Tần Lãng yên tâm hơn: “Bên thành phố Thiệu thì có thể, chúng ta có thể dễ dàng lấy được biển số ở thành phố này, ở bên Thượng Hải thì không được như vậy. Những năm nay biển số xe ở Thượng Hải khá khó lấy, nhiều người cũng mua xe rồi gần biển số tỉnh khác”

“Vâng! Con đến trường, lái xe không tốn nhiều thời gian lắm. Sáng và trưa chỉ căn đi một chút là tới rồi” Tân Lãng nói.

Cha Tần nghe xong lời con trai nói, trong lòng cực kì vui mừng. Thấy con mình đã sớm tính toán xong hết thảy mọi chuyện, ông càng ngày càng tán thành với ý kiến của vợ mình. Con trai bỗng trưởng thành từ lúc nào không hay, đã có thể tự mình đảm đương mọi việc.

Nhưng làm một người cha như ông, ông cũng muốn làm cho con mình một chút gì đó. Cha Tân suy nghĩ một chút nói: “Biển số xe ở thành phố Thiệu con không cần chờ tới lúc về đây rồi mới đi làm. Ở thành phố lớn làm biển số xe rất lâu, nhưng ở tỉnh nhỏ thì rất tiện. Khi nào con mua xe xong cứ gửi giấy tờ cần thiết về đây, bên cục đăng kiểm xe cha có một người bạn. Đến lúc đó cha đi một chuyến, như vậy khi con trở về thì cũng không căn chờ quá lâu để lấy biển số xe. Lúc đó chúng ta trực tiếp đi đổi biển số xe chính thức là được rồi.”

Tân Lãng trầm ngâm một chút, hẳn dự tính lấy được biển số tạm sẽ trước tiên đi Quảng Châu, không biết phải mất bao lâu mới trở về thành phố Thiệu. Biển số xe tạm thời chỉ có kỳ hạn 30 ngày, nếu về trễ sợ rằng biển số tạm thời sẽ hết hạn trước khi biển số chính thức được cấp. Nếu nhờ cha hắn hỗ trợ, đến lúc đó không cần phải xin thêm biển số tạm thời.

“Vâng! Cứ quyết định vậy đi ạ. Khi nào con mua xe sẽ gửi giấy tờ cần thiết về cho cha."

- ------------------------------

Ngày hôm sau Tô Thi Hàm lại thi cả một ngày, hơn nữa còn là các môn chuyên ngành, cường độ cao hơn rất nhiều. Giữa trưa cô chỉ về nhà nghỉ nửa giờ rồi lại đến trường.

Buổi chiều thi môn thiết kế máy bay hoạt hình, cho nên kiểm tra tốn hết ba tiếng, phải tới 5 giờ rưỡi chiều mới kết thúc.

5:30 chiều Tân Lãng ngồi ung dung ở phòng khách. Ba đứa nhỏ cũng được tắm rửa sạch sẽ và thay quần áo, mỗi đứa năm yên trong xe đẩy của mình.

“Các bảo bảo, chiều nay mama thi xong môn thi cuối cùng. Thi xong mama sẽ được nghỉ hè, mỗi ngày có thể chơi cùng với mấy đứa. Chờ một lúc nữa chúng ta cùng nhau đi đón mama nha."

“Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, nhìn ba này”

Ba đứa nhỏ nhìn lại, Tân Lãng nói: “Baba dạy các. con động tác hôn gió. Đợi một lúc nữa đợi mama từ phòng học ra mấy đứa hôn gió đón ma ma được không?”

Nói xong, Tần Lãng chậm rãi biểu diễn động tác hôn gió. Hẳn xòe bàn tay ra đặt lên miệng hôn một cái, sau đó đưa lòng bàn tay ra ngoài.

Ba đứa nhỏ nghiêm túc nhìn ba ba làm, trong đôi mắt to tròn chứa đầy nghỉ hoặc, không hiểu cha chúng đang làm gì.

Tần Lãng cười, chia nhỏ động tác ra dạy cho chúng.


“Nhìn baba này, đầu tiên đưa tay nhỏ ra”

Đứa bé mặc dù chưa hiểu được cha chúng nói gì nhưng nhìn động tác của Tân Lãng thì cũng có thể bắt chước được một hai.

Vũ Đồng là đứa phản ứng đầu tiên, nó học theo baba, giơ nằm tay lên.

Ánh mắt Tần Lãng sáng lên, mong đợi nhìn cô con gái của mình: "Đúng vậy! Chính là như vậy Vũ Đồng. Mở bàn tay ra giống baba này."

Vũ Đồng duỗi thẳng cánh tay, động tác mặc dù chậm chạp nhưng mà thể hiện rõ rằng nó hiểu được Ngay khi Tần Lãng cảm thấy thấy bước đầu tiên thì đột nhiên Vũ Đồng cười khanh khách. Sau đó nó vươn hai bàn tay ra muốn bắt lấy tay baba.

Tên nhóc này, hóa ra là tưởng mình muốn chơi đùa cùng nó...

Tần Lãng cười lắc đầu, lúc này hãn gần như muốn bỏ cuộc rồi. Thế nhưng Huyên Huyên bỗng nhiên học theo bộ dạng của hắn, nhấc tay lên miệng tư thế còn rất chuẩn.

Tân Lãng nhìn con trai, trong mắt tràn đầy vui mừng: "Không tệ! Huyên Huyên giỏi. Ý của baba chính là như thế này, Huyên Huyên thật tuyệt”

Con trai đã làm được bước đầu tiên nên Tần Lãng cảm thấy nhặt lại được lòng tin, hẳn tiếp tục dạy cho ba đứa nhỏ học động tác hôn gió.

Vũ Đồng và Khả Hinh cũng đưa tay, nhưng mà Vũ Đồng đưa tay là muốn cùng Tần Lãng chơi đùa, Khả Hinh thì động tác như muốn ôm một cái, tư thế đứa nào cũng không đạt chuẩn. Tân Lãng đã dạy rất nhiều lần nhưng hai đứa vẫn không hiếu.

Hắn nhanh chóng bỏ cuộc, lúc này Huyên Huyên đột nhiên quay đầu, trong miệng ê a nói gì đó. Chỉ thấy Vũ Đồng và Khả Hinh ngây ra một lúc, sau đó cũng học theo động tác hôn gió, giơ tay lên theo tư thế tiêu chuẩn.


Tần Lãng nhìn một màn này ngạc nhiên vô cùng.

“Hóa ra giữa mấy đứa nhỏ cũng có ngôn ngữ, chúng có thế hiểu được nhau”

Tần Lãng dạy chúng đến 5 giờ đúng, ba đứa nhỏ có thể coi là học được các động tác một cách hoàn chỉnh.

Mặc dù Huyên Huyên hôn gió trông như là đưa nước bọt cho mama, Vũ Đồng thì lúc nào cũng dừng lại ở động tác đưa tay lên miệng. Bởi vì một khi tay nhỏ của nó đụng tới miệng là bản tính ăn hàng lại lộ rõ. Nó phải ngậm tay một lúc, chờ tới khi Tân Lãng nhắc nhở mới nhớ tới động tác hôn gió cuối cùng,

Động tác hôn gió của Khả Hinh là đạt chuẩn nhất. Tuy lúc đưa tay không đúng, anh và chị nó đưa tay thì bàn tay mở ra, còn nó thì lại eo lại như là muốn bắt lấy gì đó. Nhớ tới thuộc tính mê tiền của con gái, Tần Lãng cảm thấy sau này Khả Hinh chắc chắn sẽ là một tay quản lý tài sản giỏi

Đúng 5 giờ, Tân Lãng xuất phát, mang theo dì Vương cùng đẩy ba đứa nhỏ tới đại học Thượng Hải.

Bây giờ không phải giờ tan học, hai ngày này ở trường chỉ toàn thi cử nên quản lý rất nghiêm ngặt. Ra vào đều cần kiểm tra thẻ sinh viên, không phải nhân viên hay sinh viên trường đều không được vào.

Bảo vệ nghiêm mặt đứng ở cổng, uy hiếp đám người đang chờ bên ngoài.

Lúc đám người Tần Lãng tới, còn chưa đến cổng trường đã gây sự chú ý.

Ba đứa nhỏ giờ đã hơn hai tháng, dáng vẻ càng ngày càng khả ái động lòng người. Ba đứa nhỏ lại là sinh ba hễ đi tới đâu lập tức trở thành tiêu điểm trong nháy mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận