Mấy người bọn họ vừa lắc lư cố tay cùng cái cổ, những bạn học chung quanh gần như cũng làm động tác này.
Sau thời gian ngắn ngủi sắp xếp, các sinh viên trẻ tuổi dường như đã sống lại
"Ài! Thôi không nghĩ, thỉ qua rồi coi như xong đi! Hôm nay vẫn nên vui vẻ, bởi vì cuối cùng cũng được nghỉ hè rồi! À, Đúng rồi Thi Hàm! Cậu dự định đi về nhà thế nào? Lưu Hi là người địa phương, một lát nước sẽ rời đi. Còn mình và Lâm Tĩnh ngày mai sẽ mua vé xe, còn cậu?”
Tô Thi Hàm nói: “Mình dự định ngày sáu mới xuất phát."
“Tại sao ngày sáu mới đi? Hôm nay thi xong chẳng phải là không còn chuyện gì làm nữa sao?” Lâm Tĩnh thắc mắc.
Lưu Hi cười cười tồi nói: “Tôi nghe nói trường bên cạnh ngày ba, mới chính thức kết thúc.”
Lương Tiểu Khiết cùng Lâm Tĩnh trong nháy mắt lập tức hiểu. Lương Tiểu Khiết nở nụ cười ám muội nói: “ Hắc hắc, thì ra là muốn chờ Tần Lãng sao? Thi Hàm! Các cậu định cùng nhau trở về đúng không? Hai người chẳng lẽ dự định về nhà ra mắt phụ huynh à?”
Hai người bạn cùng phòng ánh mắt nhanh chóng sáng lên, khuôn mặt đầy vẻ tò mò cùng mong đợi nhìn cô
Duy chỉ có Lưu Hi là hơi lo lắng nhìn Tô Thi Hàm nói: “Các cậu trở về gặp phụ huynh thật sự không có vấn đề gì chứ? Trước đây vất vả che giấu như vậy, vì sao không chờ đến khi tốt nghiệp đại học?"
Tô Thi Hàm thấy mấy cô bạn đều quan tâm mình, cũng không có giấu giếm, nói: “Không đợi nữa! Tần Lãng cảm thấy về sớm nói cho rõ ràng sẽ tốt hơn”
Lưu Hi nghe vậy, gật đầu nói: “Hắn đúng là rất có trách nhiệm, sớm muộn gì cũng phải đối mặt, như vậy cũng tốt”
Lương Tiểu Khiết nhẹ nhàng đụng Lưu Hi một cái, cười nói: “Đây là chuyện tốt! Cậu đau khổ cái gì chứ. Thi Hàm! Mình cảm thấy cậu không cần phải lo lảng, Tần Lãng dáng vóc đẹp trai, lại có bản lĩnh. Còn trẻ như vậy mà có thể tự mình ở Thượng Hải lập nghiệp.
Ngoài ra, hẳn đối với cậu cũng tốt, con rể như vậy cha mẹ cậu nhất định sẽ tiếp nhận!”
Lâm Tĩnh cười gật đầu nói: “Quá tốt rồi Thi Hàm! Các cậu gặp phụ huynh chẳng mấy chốc sẽ kết hôn rồi đúng không? Đến lúc đó chúng mình cũng có thể đi tham dự hôn lễ của cậu".
Vừa nhắc đến hôn lễ, ba cô nàng 20 xuân xanh lập tức kích động lên hẳn.
Lương Tiểu Khiết con mắt đỏ ngầu nói: “Thi Hàm! Cậu xinh đẹp như vậy, mặc áo cưới nhất định cực kì lộng lẫy! Mình không thể tưởng tượng được phải nói thế nào cho phù hợp”
Tô Thi Hàm thấy mấy cô bạn càng nghĩ càng đi xa, bất đắc đĩ nói: “Còn chưa có gặp mà, nghĩ xa quá rồi đó. Được rồi! Chúng ta nhanh thu dọn đồ đạc Lưu Hi một hồi còn phải về nhà, đừng về quá muộn."
"Ừm ừm?
Các cô bắt đầu thu dọn đồ đạc rồi lục tục ra khỏi phòng học. Bởi vì thi tại phòng máy ở lầu ba, lại nói chuyện một hồi nên đi ra tự nhiên sẽ trễ một chút so với người khác. Vừa tới bậc thang lầu một, chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến âm thanh khẽ than thở.
“Trời ạ, đẹp trai quá! Trường học chúng ta từ bao giờ lại có loại cực phẩm soái ca như này, thế mà mình không biết!"
“Đẹp trai thế này, không phải trường mình đâu! Có lẽ là ở bên ngoài, nếu là trường chúng ta thì trên bảng xếp hạng soái ca, trừ cậu ấy ra không ai có thể xếp thứ nhất được”.
“Nhưng mà, trong kỳ kiểm tra trừ nhân viên thì người ngoài không được đi vào mà? Nếu có thể xuất hiện ở đây, chắc chẵn là người trong trường rồi!"
"Không đúng! Các cậu không thấy, còn có ba em bé cực kì đáng yêu sao? Soái ca này không phải là cha của bọn chúng chứ? Mặc dù, trong lúc kiểm tra không cho người ngoài vào trường học, nhưng nếu như là người thân mà nói thì không có vấn đề gì. Như cha mình vẫn ở dưới ký túc xá đang chờ mình đây”
“Em bé à! Đúng thật! Có ba đứa nhóc thật đáng yêu, còn có hai bé dáng vóc giống nhau như đúc. Sẽ không phải là sinh ba đấy chứ?”
"Ôi trời! 20 năm cuộc đời, vậy mà mình có thể nhìn thấy sinh ba!”
“Mau nhìn, có nhóc đang le lưỡi kìa! Thật là đáng yêu quá đi! Bà đi đây trong lòng sắp ngốc hoá rồi nha!".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Độc Sủng Kiều Thê: Vì Em Là Vợ Anh
2. Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)
3. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
4. Ngọt Ngào Đắng Cay
=====================================
"............."
Toàn bộ tầng lầu dạy học, bên trong đều có âm thanh của những nữ sinh. Bên cạnh đó, còn xen lẫn giọng nam vang lên, đều khen mấy đứa bé thật đáng yêu.
Ánh mắt Tô Thi Hàm bị đám người này ngăn cản, không nhìn thấy tràng cảnh phía trước lầu dạy học. Nhưng cô mơ hồ cảm thấy, chắc có lẽ là Tần Lãng mang theo bọn nhỏ đến đây.
Bởi vì tất cả mọi người đều nhắc đến soái ca cùng với ba đứa bé. Đây không phải là Tân Lãng cùng ba đứa nhỏ nhà cô sao?
Tô Thi Hàm đi tới cửa, chen lấn vượt qua đám người, liếc mắt một cái lập tức thấy được Tăn Lãng.
Ba cô bạn học bên cạnh cũng nhìn thấy, lập tức ồn ào hô lên một tiếng
“Thi Hàm! Người nhà cậu tới đón cậu kìa”
“Thật hâm mộ Thi Hàm của chúng ta! Thi xong còn có người nhà tới đón nha!”
“Chậc chậc, cả nhà đều đến đón luôn. Thi Hàm! Cậu còn không mau đến, đừng để bọn nhỏ cùng cha chúng nóng lòng chờ” Ngay cả Lưu Hi cũng nhịn không được mà trêu đùa một câu.
Tô Thi Hàm đỏ mặt đi tới Tần Lãng.
“Anh, sao anh lại tới đây?”
Tần Lãng mở nắp bình nước rồi đưa cho cô, vừa cười vừa nói: "Kết thúc môn thi cuối, nên đến đón em tan học. Lúc trước cũng định tới, nhưng sợ động tĩnh quá lớn làm ảnh hưởng đến việc em thi cử”
Tô Thi Hàm nghe nói như thế, lại nghĩ tới động tĩnh lớn lúc này, cô cúi đầu nhẹ nhàng cười cười.
Hoa khôi nở nụ cười, đúng là khuynh quốc khuynh thành.
Sau lưng, các bạn học đều nhìn ngây người. Bọn họ chỉ biết, Tô Thi Hàm là hoa khôi có tiếng là người đẹp lạnh lùng, hoá ra khi cô ấy cười lên lại ngọt như vậy.
Chờ Tô Thi Hàm uống nước xong, sẽ muốn xem ba đứa nhỏ. Tân Lãng lập tức cúi đầu nhìn ba đứa nhỏ nói: “Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh ba ba vừa mới dạy các con có nhớ hay không? Ma ma xuống lầu rồi, nhanh cho ma ma nhìn nào.”
Nói xong hắn đưa tay ra nhắc nhở ba tên nhóc này.
Tân Lãng thật ra cũng không có ôm hy vọng quá lớn, bởi vì vừa mới ở nhà luyện tập chỉ một chút, cũng chỉ mới thành công một lần còn lại gần như số nhiều là thất bại. Mấy đứa nhỏ mới chỉ có hai tháng tuổi, năng lực học tập còn không có lớn như vậy.
Tô Thi Hàm nghĩ hoặc, không biết Tân Lãng dạy bọn nhỏ cái gì, khiến cô hiếu kì nhìn Tần Lãng một chút rồi lại nhìn về phía ba tên nhóc con nhà mình.
Ba đứa trẻ nhìn thấy động tác Tân Lãng lập tức nhớ tới trong nhà học tập hôn gió, ký ức trong đầu cùng thân thể theo phản xạ. Huyên Huyên trước tiên đưa tay ra, hai em gái cũng làm theo,
Ba bàn tay trắng trẻo mịn màng vươn ra, tiếp đó. đưa tới bên miệng của mình, ở trên môi dán một chút rồi vươn ra cho Tô Thi Hàm.
"Trận hôn gió biểu diễn thế mà lại thành công, so với thành công lần trước còn tốt hơn. Ba nhóc bảo bối gần như làm động tác chỉnh tề như nhau, giữa đường, Khả Hinh có chút quên nhưng nhìn hai anh chị bên cạnh lập tức cùng đưa lên theo.
Tô Thi Hàm một mặt vui mừng, kích động nhìn các bảo bối nói: “Các con là đang hôn gió với ma ma sao?"
Lũ trẻ dùng nụ cười đáp lại cô.
Một màn này thật sự là quá đẹp. Người mẹ hoa khôi xinh đẹp hơi khom lưng, tóc dài rủ xuống khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, nhìn về các con mình với ánh mắt ôn nhu như nước.
Trong xe đẩy trẻ em, mấy đứa con mặt mũi tràn đầy vui vẻ nở nụ cười đáng yêu, vui mừng tương tác cùng ma ma.
Bên cạnh còn có ba ba soái ca cao lớn, thực sự là giống như một gia đình thần tiên.
Nhìn thấy Tô Thi Hàm đưa tay yêu cầu ôm lấy tiểu Khả Hinh, các bạn học sau lưng nhao nhao lộ ra ánh mắt đầy khiếp sợ.