Khi lên xe ba đứa nhỏ vẫn còn đang ngủ. Tân Lãng đặt anh cả ở trên ghế dựa an toàn. Đế Tô Thi Hàm và Bạch Tư Tư mỗi người ôm một bé gái ngồi ở ghế sau.
Đầu tiên Tần Lãng ôm Khả Hinh để cho Bạch Tư Tư thắt dây an toàn rồi mới đưa bé cưng trong ngực giao cho cô ấy. Bên kia Tân Lãng trực tiếp giúp Tô Thi
Hàm thắt dây an toàn.
Sau khi xác định tất cả đều ngõi ổn định ở hàng ghế sau, Tân Lãng mới đi tới ghế lái.
Thấy Tần Lãng còn chưa lên xe, Bạch Tư Tư quay sang nói với Tô Thi Hàm: "Chị họ, anh rế đối xử với chị thật tốt và chủ đáo."
Tô Thi Hàm nhìn xuống dây an toàn, nghĩ đến tư thế thân mật thắt dây an toàn của Tân Lãng vừa rồi khóe miệng không kìm được nhếch lên.
Tần Lãng khi lái xe rất nghiêm túc, cả đường cũng không phanh gấp. Bởi vì ghế phụ không có ai mà trên ghế sau lại là người thân của chính mình cho nên hắn. cũng không nói nhiều. Nhưng mà có Bạch Tư Tư ở đây nên Tô Thi Hàm cũng không cảm thấy nhàm chán. Hai chị em nói những chuyện thú vị từ nhỏ đến lớn, Tân Lãng ngồi phía trước nghe được cũng rất vui vẻ.
Xuất phát không lâu sau thì Phương Nhã Nhàn và Phương Diệu Căm lăn lượt gọi điện thoại đến. Hỏi dò tình huống trên đường đi của bọn họ, dặn dò hai người phải chú ý an toàn,
Tô Thi Hàm nhìn Tăn Lãng nói với mẹ cô rằng tài xế lái xe hôm nay chính là một người lớn tuổi lái xe rất ổn định.
Chạy xe đã bốn tiếng đồng hồ, trên đường có dừng lại nghĩ ngơi trong chốc lát vào nhà vệ sinh rồi lại tiếp tục lên đường. Các bé cưng đã ngủ rất lâu lúc này cũng lần lượt thức giấc.
Đầu tiên là Khả Hinh trong lòng Bạch Tư Tư khóc lên, rất nhanh sau đó đến lượt Vũ Đồng và Huyên Huyên cũng bị đánh thức. Từ tối hôm qua vào khoảng bốn giờ sáng có tỉnh dậy một lần sau đó ngủ đến bây giờ. Các bé cưng ngủ cũng đã no mất lầm rồi
Tô Thi Hàm sờ sở tã lót của ba đứa bé, ngẩng đầu nói với Tân Lãng: "Các bé cưng đã tiểu nhiều rồi. Đến lúc cần phải thay tã lót cho chúng”
Tần Lãng đã xem xong chỉ đường nói: "Được rồi, ba phút nữa chúng ta có thế tới khu dịch vụ”
Ba phút sau xe dừng ở khu dịch vụ. Tần Lãng xuống xe trước lấy ghế an toàn của các bé cưng trong cốp ra. Sau đó mới mở cửa xe phía sau đón các bé cưng ra ngoài.
" Gần đến giờ ăn trưa rồi. Chúng ta sẽ ăn trưa ở đây và nghỉ ngơi một tiếng rồi lại tiếp tục xuất phát. Anh sẽ đưa các bé cưng đi thay tã. Hai người xung quanh một chút, ngồi lâu như vậy lại còn ôm bé cưng chắc chắn là rất mệt mỏi”
Tân Lãng đau lòng nhìn thoáng qua Tô Thi Hàm. Lúc ở trên đường Tô Thi Hàm thường xuyên ôm hai đứa nhỏ để cho Bạch Tư Tư nghỉ ngơi một lát. Dù sao cô cũng là mẹ của bọn chúng, ngày nào cô cũng bế ẩm con nên thạo hơn
Bạch Tư Tư thì khác bởi vì chưa có kinh nghiệm. cho nên chỉ ôm một lúc đã cảm thấy cánh tay đau nhức cần phải đổi vị trí. Bé cưng đang ngủ mỗi lần đổi chỗ qua lại đều sẽ nhíu mày. Tô Thi Hàm thương bé. con cũng thương cả em họ, cho nên có nhiều lúc cô tự. mình ôm cả hai con gái để cho Bạch Tư Tư nghỉ ngơi một chút.
Tô Thi Hàm và Bạch Tư Tư xuống xe hoạt động tây chân. Tăn Lãng đẩy ba đứa bé vào phòng vệ sinh. Ở gian phòng nhỏ thay cho các bé tã lót mới sạch sẽ. Các bé cưng toàn thân thoải mái mát mẻ cuối cùng cũng nín khóc.
Sau khi Tân Lãng trở lại, bọn họ đi vào bên trong khu dịch vụ tìm một khu vực nghỉ ngơi công cộng. Họ gọi ba bát mì nóng hối lại lấy ra hộp giữ nhiệt có sủi ảo hấp và chiên mang theo để giải quyết bữa trưa của người lớn.
Trong lúc đợi mì, Tân Lãng không vội ăn mà kéo cánh tay Tô Thi Hàm qua, dùng tay xoa bóp nhẹ nhàng, trên cánh tay của cô, để cho cô thả lỏng cơ bắp.
Nhìn thấy cảnh này, Bạch Tư Tư cúi đầu cười trộm.
Anh rể đối xử với chị họ thật tốt.
Trong lòng Tô Thi Hàm cũng rất ngọt ngào nhưng. cô lại thấy thương Tân Lãng. Cho nên không để cho Tần Lãng xoa bóp quá lâu cô đã rút tay về. Ra hiệu cho Tần Lãng xoay người lại để bóp vai cho anh.
“Anh không mệt," Tần Lãng nói
Hân đã kích hoạt kỹ năng lái xe cấp cao của hệ thống. Bốn giờ lái xe đối với hẳn chỉ đơn giản như ăn bữa sáng. Dù cho hắn có lái xe trực tiếp từ Thượng Hải đến Quảng Châu suốt mười mấy giờ thì cũng không căn nghỉ ngơi. Với tình hình thể chất hiện tại của hẳn hoàn toàn hoàn thành không có vấn đề.
Nhưng suy xét đến tình trạng của các bé cưng và Tô Thi Hàm sẽ cảm thấy mệt mỏi nên Tân Lãng mới chia ra làm hai ngày đường.
Tô Thi Hàm cũng không dừng tay nói: 'Anh lái xe trên cao tốc suốt bốn giờ. Không những phải giữ. nguyên tư thế mà lúc nào cũng phải tập trung cao độ. Chắc anh còn mệt hơn chúng em."
Hai người bọn họ đều thông cảm cho nhau. Bộ đáng chăm chút cho nhau của họ khiến cho Bạch Tư Tư nhìn rất sỉ mê.
Cô ấy cảm thấy rằng nếu có thế yêu đương như chị họ và anh rể của mình thì thật sự là một điều tuyệt vời. Trong lòng cô ấy thậm chí còn bắt đầu mong đợi cuộc sống tình yêu trong tương lai của mình.
Mì sợi nóng hổi nhanh chóng được bưng lên. Tần Lãng để Tô Thi Hàm và Bạch Tư Tư ăn trước. Còn mình thì đi pha sữa bột cho các bé cưng. Tô Thi Hàm nhanh chóng ăn mỳ xong Khi Tần Lãng trở về cô lập. tức phụ trách dỗ dành các bé cưng để Tăn Lãng có thể ăn mì ngay.
Bạch Tư Tư thấy thế cũng ăn xong rất nhanh và đến giúp chị họ.
Huyện Huyện có lẽ rất đói bụng đã sớm uống hết sữa trong bình. Tô Thi Hàm ôm con trai vỗ ợ hơi, sau đó mới đi đút sữa cho Vũ Đồng. Bạch Tư Tư phụ trách. đút cho Khả Hinh ăn. Tân Lãng một tay ôm lấy Huyên Huyên vào ngực, một tay ăn mì sợi.
Huyện Huyên rất hoạt bát, tình cờ ở bàn bên cạnh. có một em bé nhưng lớn hơn so với cặp sinh ba nhà bọn họ. Chắc khoảng bảy tám tháng tuổi đã có thế đứng ở trong lòng.
Khi hai cậu chàng chạm mặt, hướng về phía nhau tờ mồ ê ê a a nói thứ tiếng riêng của trẻ con mà người lớn không thể hiểu được. Còn thỉnh thoảng vươn đôi tay nhỏ bé của mình ra để giao tiếp với nhau,
Người lớn hai bên đều cảm thấy thích thú, một bên cười nói: "Bé con nhà anh thật khỏe, nằm tay nhỏ này bóp thật chặt”
Huyên Huyện dường như nghe hiểu lời này, vẫy vẫy tay về phía đối phương. Trên mặt nở nụ cười ngây ngô khiến đối phương cũng phải bật cười.
Bên này Tô Thi Hàm đang cho Vũ Đồng bú sữa Bé con chỉ uống vài ngụm đã quay đầu đi và ngậm chặt miệng. Làm cách nào cũng không chịu uống nữa, Tô Thi Hàm bế bé lên vỗ ợ hơi.
Bên kia Bạch Tư Tư đang cho bú rất tốt thì Khả Hinh đột nhiên nhổ núm vú giả ra. Khoé miệng cũng có sữa trào ra.
Bạch Tư Tư hoảng sợ, lập tức nói: "Ôi chị họ. Khả Hinh hình như bị trớ rồi.”
Tần Lãng và Tô Thi Hàm nghe thấy vậy lập tức nhìn sang.
Khả Hinh lại phun ra một ngụm sữa. Khuôn mặt nhỏ có chút ửng đỏ trông có vẻ không được thoải mái.
Tô Thi Hàm lập tức đặt Vũ Đồng vào trong xe đấy, muốn đi đến ôm Khả Hinh nhưng Tân Lãng đã đi tới trước và nói: "Để anh”
Hắn không để Tô Thi Hàm bế bé con mà là để bé con năm xuống, nhẹ nhàng quay đầu Khả Hinh sang một bên.
“Khi bị trớ sữa không thể trực tiếp bế bé lên rất dễ làm sặc đường thở. Việc này rất nguy hiểm”
Tô Thi Hàm không dám nhúc nhích, trong mắt hiện lên vẻ lo lảng.
Bạch Tư Tư vội vàng đến sắp khóc.
Tân Lãng bình tính chăm sóc bé con, hẳn để Khả Hinh nghiêng đầu, đợi bé con trớ hết sữa rồi mới giúp bế con lau sạch miệng và thay quăn áo mới bế bé con lên. Ôm bé cưng vào trong ngực vừa dỗ dành vừa vỗ ợ hơi