Tần Lãng khẽ cười, đưa tay ra véo má cô: “Được rồi, khát vọng sống rất cao nha!”
“Hắc hắc, anh tiếp tục xem phía sau đi, tuần trước em cũng đã vẽ xong các nhân vật nữ rồi đó.”
Tần Lãng tiếp tục lướt ra đẳng sau, mỗi một nhân vật nữ đều có đặc điểm riêng của mình. Bất kế là trang phục, gương mặt hay điểm đặc thù đều rất sát với nguyên tác tiểu thuyết đã miêu tả. Lúc Tô Thi Hàm còn chưa giới thiệu thì Tần Lãng đã đoán ra rồi.
“Tần Lãng, anh thấy hình tượng này thế nào?” Ánh mắt Tô Thi Hàm lấp lánh hỏi
Tần Lãng gật đầu: “Ừm! Rất tốt, nếu dựa vào hình tượng này mà xây dựng nhân vật hoạt hình thì anh tin rằng nhất định sẽ có nhiều người thích”
“Vậy anh nói xem trong tất cả những bản vẽ nhân vật nữ này, anh thấy bản nào là đẹp nhất?” Tô Thi Hàm quay đầu hỏi lại vấn đề cho hẳn.
Vào lúc Tân Lãng định trả lời, Tô Thi Hàm đưa tay ra ngăn lại rồi nói: "Không được nói mấy lời gì mà em đẹp nhất, bởi vì lúc nãy em đã đưa ra đáp án này rồi.
Bây giờ anh chỉ có thể chọn một nhân vật anh cho là đẹp nhất ở trong này thôi!”
Hắc Hắc! Mình thật nhanh trí!
Ai bảo lúc nấy Tần Lãng đào hố với cô, bây giờ cô lại đào hố trả lại. Hơn nữa còn chặt đứt đường lui của hắn nữa, cô muốn xem xem lần này hắn còn có thể từ con ngõ cụt này đào ra một con đường sống hay. không đây!
Tần Lãng mỉm cười lật ra bản vẽ nhân vật nữ đầu tiên: "Từ góc độ thẩm mĩ của phần lớn khán giả và thiết lập hình tượng nhân vật, nhất định nữ chính phải là người đẹp nhất. Bởi vì tác giả khi thiết kế và xây dựng hình tượng của nhân vật, đã xem nhân vật này là người tốt nhất ở trong lòng của mình."
“Hơn nữa, anh có thể nhìn ra được, em đã dùng nhiều thời gian và tinh lực để vẽ ra nhân vật nữ chính này, thế nên đương nhiên cô gái này là người đẹp nhất rồi!"
“Nhưng mà..."
Ngay sau đó Tần Lãng lật ra bản vẽ của nhân vật nữ số 3 rồi tiếp tục nói: “Từ góc độ cá nhân của anh thì anh thích nhân vật này nhất. Anh đã từng đọc qua nguyên tác tiểu thuyết, anh biết nhân vật nữ này hình tượng, cử chỉ, thói quen trong tiểu thuyết rất giống với vợ của anh. Do đó, nhân vật này trong lòng anh vẫn là đẹp nhất.”
“Dừng! Nói nhiều lời hoang đường như vậy, cuối cùng vẫn là vì muốn sống thôi!" Vẻ mặt Tô Thi Hàm tràn ngập ý cười, miệng thì vẫn cố ý nói những lời này.
Cô vợ đang phản kích lại hẳn! Hành động đào hố cho vợ vừa nãy động tới cái đuôi nhỏ của cô rồi!
Thế nên Tân Lãng trực tiếp dùng hành động để giải quyết “mâu thuẫn”, hắn dịu dàng ôm eo Tô Thí Hàm rồi kéo cô vào trong ngực và nói: “Cái này cũng hết cách rồi, mấy nhân vật vợ vẽ ra đều rất đẹp. Hơn nữa cũng rất sát nguyên tác, bảo anh chọn một nhân vật đẹp nhất trong đó đã là làm khó anh rồi, huống hồ trước mặt anh có một cô vợ xinh đẹp như này. Mấy. nhân vật 2D đó làm sao bằng vợ của anh được đây!”
“Vợ cứ bắt anh chọn một cái đẹp nhất trong đó, đây chẳng phải là ép người quá đáng sao?!"
Nói xong anh cúi đầu hôn Tô Thi Hàm.
Hai má Tô Thi Hàm hồng lên, cô nhỏ giọng nói: “Tần Lãng, sao trước đây em không phát hiện ra miệng lưỡi anh lại trơn chu như vậy hả?!”
“Những lời này chỉ được nói lúc ở riêng, không được nói trước mặt bọn nhỏ đó. Gần đây chúng đang học nói, cứ thế thì anh sẽ dạy hư chúng mất!"
Tần Lãng cười nói: “Được! Vậy anh chỉ dạy một mình Huyên Huyên thôi. Huyên Huyên là con trai, sau này lớn lên có thể nói với vợ của nó nha. Học được một số kĩ năng nói chuyện từ anh thì sau này mới có thể giống như cha nó, cưới được một người vợ xinh đẹp như thế này.”
Tô Thi Hàm khẽ đánh hắn một cái rồi nói: “Từ sáng tới tối cứ không đứng đắn, hiện giờ Huyên Huyên mới có 7 tháng tuổi thôi, làm gì đã nghĩ tới chuyện sau này nói cho vợ nghe rồi! Không cho phép anh dạy hư Huyện Huyên đấy!”
“Được, được! Nghe vợ hết, vợ muốn dạy như thế nào thì dạy như thế ấy” Tần Lãng mỉm cười cưng chiều nói.
Bên này Tô Thi Hàm đã quyết định xong hình tượng của nhân vật chính, mặt khác cũng đã phác hoạ hình ảnh một số nhân vật phụ, những chỉ tiết khác tổ thiết kế bên kia trên cơ bản đã vẽ xong, phần tiền kỳ 100 ngàn chữ coi như đã chuẩn bị hoàn tất.
Trương Bình đã gửi tiếp hai trăm ngàn chữ, Tô Thi Hàm đọc nội dung bên trong, cô tính toán sẽ bắt đầu tiến hành làm phần animation (chuyển động).
Ở bên kia, Chu Hướng Bắng cũng gọi điện thoại cho Tần Lãng, nói đã làm xong APP chính thức cho văn hoá Hàm Lãng,
Tô Thi Hàm nghe được tin này thì rất vui vẻ.
"Tốt quát APP đã làm xong, đến khi video đầu tiên của chúng ta được tung ra thì có thể đăng trên APP trước để làm tăng thêm nhiệt độ!"
“Sau đó lại đăng tiểu thuyết nguyên tác lên, có thể hấp dẫn một đợt đọc giả trở thành fans hâm mộ, bồi dưỡng thêm một đợt fan hâm mộ nguyên tác."
Tân Lãng nhìn dáng vẻ cao hứng của cô thì cười nói: "Được, vậy anh mời anh Hướng Bằng đến một chuyến, các chỉ tiết cụ thể về APP thì anh ấy là người rõ ràng nhất. Hai người gặp rồi mặt trao đổi, nếu căn sửa gì thì anh ấy có thể sửa luôn tại đây.”
"Vậy thì tốt quá, vậy cứ hẹn ở công ty chúng ta luôn đi.”
Buổi chiều cùng ngày, Chu Hướng Bằng xin nghỉ một buổi, sau đó mang theo tất cả các tài liệu liên quan đến APP tới văn hoá Hàm Lãng.
Xe dừng ở trước cửa công ty, Chu Hướng Bằng xuống xe, nhìn thấy sân nhỏ trước mặt và toà nhà hai tầng trong sân Trong lòng không nhịn được cảm thấy kinh ngạc, còn xen lẫn cả một chút ghen tị.
Hôm nay Tân Lãng cũng ở đây, khi Chu Hướng Bằng đi vào thì Tô Thi Hàm đang trong phòng họp ở trên tầng, Tần Lãng thì ở tầng dưới.
“Anh Hướng Bằng! Anh ngồi đây một chứt, bên chỗ Thi Hàm chỉ mười phút nữa sẽ kết thúc, cô ấy sẽ xuống ngay." Tần Lãng nói.
Chu Hướng Bằng gật gật đầu, hơi câu nệ xoa xoa hai tay ngồi trên ghế sofa.