Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

“Vũ Đồng muốn cùng bà nội chơi đồ chơi đúng không? Bà nội cũng muốn cùng chơi với cháu, bà nội đã bảo cha cháu rồi. Đợi đến Tết nguyên đán, bà nội cùng ông nội thăm các cháu, đến lúc đó ông bà nội cùng chơi với các cháu được không nào?”

Câu nói này quá dài, Vũ Đồng hoàn toàn không nghe hiểu, thế nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của bà nội, cô bé cũng cười theo.

Có bọn nhỏ an ủi, bà Tăn cuối cùng cũng vui lên, sắc mặt cũng chầm chậm hồng nhuận lên một chút.

Tần Lãng cùng Tô Thi Thàm an úi bà vài câu, chờ bà Tân bên kia triệt để hồi phục tinh thần lại, bọn họ mới yên lòng.

“Thi Hàm, Lãng Lãng! Các con không cần lo lắng, mẹ hôm là bị hai người đó chọc tức, huyết áp có lên một chút mà thôi, thân thể không sao cả, chỉ cần nghỉ ngơi một đêm là tốt rồi”

"Bọn nhỏ chơi đùa với mẹ như thế, mẹ cảm thấy vui vẻ lên nhiều rồi."

“Những lời kia của Tần Quyên, mẹ sẽ không để ở trong lòng. Bây giờ chị ta như là một con chó điên, mẹ không chấp nhặt với chị ta, nhà chúng ta khẳng định sẽ càng ngày càng tốt!”

Tần Lãng gật đầu, nói: “Mẹ! Mẹ yên tâm, thành công mãi mãi chỉ thuộc về người cố gắng phấn đấu, cả nhà chúng ta đồng tâm hiệp lực nhất định sẽ ngày càng tốt đẹp hạnh phúc”


“Được, con trai của mẹ nói không sai!" Bà Tần cười gật đầu.

Nhìn cảm xúc của mẹ gần như hoàn toàn khôi phục, Tân Lãng mới yên tâm cúp máy.

- ---

Sau khi từ quê lên, bên trường học Tân Lãng đã gửi thông báo, tuần sau nữa sẽ tổ chức thí giữa kỳ.

Tô Thi Hàm ở đại học Thượng Hải chỉ có thi cuối kỳ, không có thi giữa kỳ. Nhưng trường của Tân Lãng không giống, mỗi năm bên đó sẽ tiến hành tổ chức thi, nếu như thi rớt tín chỉ, thành tích cũng sẽ bị ảnh hưởng

Thời gian đến thi giữa kỳ còn khoảng một tuần, cho nên trong bảy ngày, Tân Lãng phải ôn tập thật tốt.

Tân Lãng không thiếu tiết, cơ hồ là mỗi tiết đều đi, lại có thành tích tích lũy cuối học kì I, nên thi giữa kỳ lần này không lo lắng.

Thế nhưng Tô Thi Hàm rất xem trọng, kể từ khi biết Tân Lãng phải thi giữa kỳ, cô lập tức lập kế hoạch ôn tập trong một tuần.

Ý tứ của cô là, cuối kỳ I vừa rồi, Tần Lãng lấy được thành tích tốt đứng đầu lớp, còn lấy được học bổng cấp quốc gia. Lần này thi giữa kỳ nếu như không thể bảo trì thành tích, bạn học sẽ chê cười.

Phòng ngủ thứ hai giờ đã là “Phòng làm việc nhở" bị xem như phòng học lâm thời, sau khi ăn sáng sau, Tô Thi Hàm dẫn Tân Lãng vào xem.

“Tần Lãng, từ hôm nay trở đi cho đến cuối tuần, chúng ta mỗi ngày đều phải hoàn thành bài ôn tập. Tất cả em đã an bài tốt, dán lên trên tường bên kia, anh có thể nhìn một chút”

Tần Lãng đi đến bên tường, phát hiện lịch tuần này mỗi ngày trừ chương trình học, thời gian khác cơ bản đều là ở nhà ôn tập.

Cái này... sao lại có cảm giác như quay về thời ôn tập tốt nghiệp hồi cấp ba thế này.

Hắn quay đầu cười nói: “Thi Hàm, có phải là có chút nghiêm khác quá rõi không, năm đó lúc anh ôn thi đại học cũng không có chăm chỉ như vậy, lại nói đây chỉ là thi giữa kỹ thôi mà”


“Thi giữa kỳ cũng phải coi trọng, từ lần trước anh lấy vị trí thứ nhất, bạn học anh đều coi anh là sinh viên giỏi. Lần này, anh cũng phải bảo vệ danh hiệu này mới được!"

“Thật ra anh nghĩ cái danh hiệu sinh viên giỏi này có cũng được không có cũng không sao." Tần Lãng nhỏ giọng nói.

“Em biết học kỳ này sau khi anh lo chuyện nhà máy còn có Tam Tần trai cùng "Tam Anh Chiến Lữ Bố." Hơn nữa, chuyện công ty của em khẳng định anh bỏ không ít tâm tư, bình thường anh còn phải chăm sóc bọn nhỏ và xử lý việc nhà. Việc của anh rất nhiều, cũng không có quá nhiều thời gian lẫn tinh lực dành cho việc học hành”

“Năm nay chúng ta học đều là môn chuyên ngành, so với nội dung học tập trước đó càng khó hơn nhiều. Nếu như không cố gắng ôn tập, chờ đến lúc thi thì khắng định sẽ bị luống cuống!” Tô Thi Hàm nói.

Tân Lãng nhìn vẻ mặt thành thật của cô, bất đắc dĩ giơ tay đầu hàng: “Tốt, để anh ôn tập!

“Thời khóa biểu đại bộ phận đều là ôn tập, nhưng năm nay thi môn chuyên ngành, thầy không có phát sớm đề luyện cho bọn anh”

“Không sao, em sẽ làm đề” Tô Thi Hàm nói.

“Hả?” Tân Lãng nghi hoặc.

Tô Thi Hàm có chút đắc ý nói ra: "Vì kỳ thi giữa kỳ của anh, em đã sớm đọc xong sách chuyên ngành của anh, còn tổng hợp lại các đề thi trên mạng. Đến lúc đó chuyện áp đề cứ để em, em sẽ đốc thúc cùng hướng dẫn ôn tập cho anh”

Tân Lãng cười, nói: “Được, có vợ là sinh viên giỏi đích thân giảng dạy, anh cảm thấy kỳ thi này anh sẽ thi tốt”


“Sư phụ dẫn vào cửa, tu hành tại cá nhân. Tân Lãng, chủ yếu vẫn là anh phải nghiêm túc ôn tập. Một tuần này, em sẽ ôn tập cùng anh, chúng ta cùng nhau cố gắng!"

Vi thế, bắt đầu từ thứ hai, Tân Lãng cùng Tô Thi Hàm đều dành phần lớn thời gian ôn bài trong phòng ngủ nhỏ.

Trên bàn bày sách chuyên môn cùng đề thị, Tô Thi Hàm trước cho Tần Lãng ôn những điểm kiến thức trọng tâm, dự định đến thứ tư sẽ bắt đầu luyện đề thi.

Bởi vì bọn họ dành thời gian ôn tập, nên ba đứa nhỏ ngoài lúc ăn cơm nhìn thấy bọn họ ra thì đều không thấy cha mẹ đâu.

Ngày đầu tiên còn tốt, đến sáng thứ ba thì bọn nhỏ không thể ngồi yên được nữa.

Ba đứa nhỏ khóc ầm lên, miệng liên tục kêu baba và mama, ba dì bảo mẫu dỗ dành cũng không được, đồ chơi bình thường hay chơi cũng vô dụng, chỉ có thể ôm bọn nhỏ đi gõ cửa.

Tô Thi Hàm nhìn bộ dạng dính người đáng thương của bọn nhóc, quyết định để bọn nhỏ vào trong phòng ngủ nhỏ. Để đì báo mẫu trải thám lên trên sàn, sau đó để mấy đứa ở bên cạnh ngồi chơi.

Nhìn thấy con trai cùng con gái, Tần Lãng lập tức bị phân tâm, cúi đầu nhìn bọn nhỏ, miệng phát ra tiếng hấp dẫn lực chú ý của bọn nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận