Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Thứ hai đến thứ tư, Tân Lãng đến trường học tham gia kỳ thi giữa kỳ.

Sáng thứ tư thi xong môn cuối cùng, buổi chiều còn phải tiếp tục lên lớp.

Bởi vì là thi giữa kỳ, hơn nữa các môn chuyên ngành năm ba so với trước ít hơn. Mỗi ngày thí hai môn, nên có thể trực tiếp công bố kết quả vào chiều thứ 4.

Lớp học buổi chiều còn chưa bắt đầu, mọi người đều rất lo lãng, thảo luận chuyện về kỳ thi

Lúc này Chu Kỳ chắp hai tay lại, nói: “Xin nhờ các thầy, em bình thường đều chăm chỉ lên lớp, cho em một điểm chuẩn là được rồi!”

Tôn Húc yếu ớt ghé mặt trên mặt bàn, nói: “Mình cảm thấy hiện tại bái ai cũng vô dụng, bài thi lần này có lẽ mình chỉ đạt khoảng sáu mươi điểm, huống chỉ mình còn viết linh tinh.”

Dương Bân nhìn hai người bọn họ, cười tủm tỉm nói: “Đã sớm nói cho hai người phải ôn tập tốt không chịu nghe, hiện tại biết mặt chưa!”

“Nhưng thà thi rớt kỳ thi giữa kỳ còn hơn thi cuối kỳ. Có thể thí bù trước cuối kỳ, cuối kỳ có thể cùng nhau ôn tập”

“Còn một lần cơ hội thí lại, chỉ căn lần thi lại này hai người vượt qua thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến tốt nghiệp. Chỉ là điểm hơi cao một chút, điểm số thống nhất phải vượt qua là sáu mươi điểm trở lên”

“Dương mập mạp, cậu có thể đừng nói nữa không á! Những chuyện này chẳng lẽ bọn mình không biết sao? Hiện tại thi đã xong rồi, nói cái gì cũng vô ích, dù sao nếu không được chính là rớt tín chỉ" Tôn Húc nói.

Chu Kỳ hỏi Tân Lãng, nói: “Anh Lãng, anh thi thế nào?"


Tần Lãng nói: “Cũng không có vấn đề”

Chu Kỳ triệt để ỉu xìu, nói: "Ài! Anh Lãng, rõ ràng anh so với bọn này bận rộn hơn nhiều, thời gian ôn tập theo lý phải ít mới đúng, nhìn anh hoàn toàn không lo lắng điểm số, chẳng lẽ là thiên phú dị bẩm sao?”

Dương Bân nói: “Cái gì mà thiên phú, anh Lãng của chúng ta có chị dâu là sinh viên giỏi ở nhà hỗ trợ ôn tập đấy nhé!"

“Có chị dâu hỗ trợ, lăn trước lúc thí cuối kỳ, anh Lãng trực tiếp đứng đầu lớp cầm được tám nghìn tệ học bổng quốc gia. Cho nên kỳ thi giữa kỳ nhỏ nhoi này đối với anh Lãng khẳng định là không có vấn đề gì"

Tần Lãng cười nói: "Phải, nhà có vợ nghiêm đúng là tốt thật!"

Lúc hắn nói lời này, trong lòng không khỏi ngọt ngào.

Dương Bân cùng Chu Kỳ bị ngược đến biểu lộ ra, chỉ có Tôn Húc thề son sắt nói: “Không được, mình cũng phải tìm đối tượng mới được, phải giống anh.

Lãng cùng chị dâu, hỗ trợ đốc thúc lẫn nhau để cùng nhau tiến bội”

Tiết buổi chiều còn chưa hết, thành tích thi giữa kỳ đã ra. Bọn họ dứt khoát trực tiếp ở trường học kiểm ra thành tích.

Tần Lãng, với điểm trung bình là 95, đứng nhất trong lớp.

Chu Kỳ ba môn đều đạt được điểm chuẩn 60, hai môn được hơn 70 điểm, cao hứng cảm kích thầy giáo chủ nhiệm.

Dương Bân người kêu gào ôn tập không vấn đề gì được trung bình 65, mặc dù không cao nhưng dù gì cũng đã qua ải

Chỉ có một mình Tôn Húc, trượt môn marketing.

Lúc nhìn thấy thành tích, Tôn Húc thở dài một hơi, vỗ ngực nói: “Còn tốt chỉ treo có một môn..."

Biết được Tăn Lãng lại đứng nhất, các bạn học đều quăng ánh mắt hâm mộ sang.

“Hotboy lớp chúng ta hiện tại thật sự là nhất phi trùng thiên. Không những lập nghiệp kiếm nhiều tiền, thành tích học tập còn không bị thụt lùi. Học kỳ I đứng đầu lớp, lăn thi giữa kỳ này cũng đứng nhất"

“Người ưu tú phương diện nào cũng ưu tú hơn với chúng tai”

“Chúc mừng hotboy liên tục đứng nhất”

Tần Lãng thưởng thức ánh mắt hâm mộ cùng chúc mừng của mọi người, tiếp đó lên đường trở về nhà.


Lúc đi qua tiệm hoa, bước chân của hắn dừng lại một chút. Nhìn những đóa hoa tươi đẹp trong tiệm hoa kia, trong lòng hân chợt nghĩ đến vợ.

Lần này có thể đứng đầu lớp, toàn bộ nhờ công sức "Nghiêm khắc đốc thúc” của vợ mấy ngày qua.

Hắn quyết định, cho vợ mình một phần kinh hi!

Khi Tần Lãng về đến nhà, Tô Thi Hàm còn đang ở trong phòng ngủ nhỏ bận rộng, tuần trước một mực đốc thúc Tân Lãng ông tập, tiến triển làm phim hoạt hình không khỏi chậm lại. Cho nên tuần này, cô định tranh thủ thời gian, bổ sung công việc tuần trước.

Bọn nhỏ ở trong phòng khách chơi với các dì. Nhìn thấy Tân Lãng về nhà, bọn nhỏ lập tức hưng phấn hét rầm lên.

Tần Lãng cầm hoa hồng, đưa tay làm ý im lặng với bọn nhỏ.

Bọn trẻ hiểu động tác tay này là gì, nên không la to nữa. Mà chạy đến bên hàng rào, hướng về phía Tân Lãng vui vẻ lộ ra khuôn mặt tươi cười

Dì Vương nhìn thấy Tân Lãng cầm một bó hoa hồng to, cười tủm tỉm nhỏ giọng nói: “Cậu chủ, cô chủ ở phòng ngủ nhỏ làm việc”

Tần Lãng nghe thế, hôn lần lượt lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Huyên Huyên, Vũ Đồng cùng Khả Hinh, sau đó nhỏ giọng nói: “Các con, baba trước đưa cho mama một chút kinh hỉ, chờ một lúc nữa baba chơi cùng các con nha."

Khả Hinh nhìn thấy hoa hồng đỏ chót trong ngực Tần Lãng, ánh mắt không chớp lấy một cái, một tay nằm rào chắn, một tay khác chụp hoa hồng.

Con bé hình như đặc biệt thích những đồ vật màu đỏ.

Tần Lăng rất nhanh đứng dậy đi vào phòng ngủ nhỏ. Khả Hinh nhìn ba ba đi không khỏi nhíu mày lại.

Dì Trần ôm lấy con bé, nhẹ giọng an ủi: "Khả Hinh ngoan”


“Khả Hinh của chúng ta cũng thích hoa hồng đúng không?"

“Thế nhưng bó hoa này là ba ba đưa cho mẹ con nha!”

“Chờ sau này khi Khả Hinh chúng ta trưởng thành rồi cũng sẽ nhận được hoa hồng”

Tần Lãng đi tới trước phòng ngủ nhỏ, đứng tại cửa nhẹ nhàng gõ cửa

"Vào đi” Tiếng Tô Thi Hàm truyền đến.

Hắn giấu bó hoa ở sau lưng, mở cửa đi vào phòng.

Tô Thi Hàm ngồi ở bàn sách, trước mặt là máy tính cùng bảng vẽ, đang nghiêm túc cúi đầu làm việc.

Tần Lãng đi đến phía sau cô, một tay vòng lấy vai của cô.

Mùi hương quen thuộc tràn ngập, Tô Thi Hàm trên mặt nhiễm ý cười, ôn nhu ngẩng đầu, nói: “Anh trở về rồi à?"

“Ừm, có thành tích rồi”

Tô Thi Hàm nói: “Anh đứng nhất, đúng không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận