Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Vương Thế Duy và Vạn Kiều Anh kính cẩn nhận đơn thuốc.

"Tần đại sư, cảm ơn cậu rất nhiều! Không ngờ lại được cậu chỉ điểm trong lĩnh vực đông y. Tôi cảm thấy lần này vợ chồng tôi thực sự có hy vọng” Vương Thế Duy vốn là người đàn ông điềm tĩnh, cũng kích động đến đỏ hai mắt.

"Đừng gấp, tháng rưỡi này chỉ là để phục hồi cơ thể. Hai người cần phục hồi tình trạng hiện tại của cơ thể rồi mới có thể nghĩ đến việc chuẩn bị mang thai và sinh con."

"Thuốc đông y này cần châm cứu bổ trợ. Hôm nay tôi sẽ châm cứu cho hai người. Sau khi hai người uống thuốc bắc, qua đây tôi châm cứu cho một lần nữa. Nhân tiện, tôi giúp hai người kiểm tra thể trạng sau khi điều dưỡng.”

Cần châm cứu?

Châm cứu yêu cầu trình độ cao của trong đông y, Vương Thế Duy và Vạn Kiều Linh hoàn toàn không lo lắng về trình độ của Tần Lãng, bọn họ chỉ ngạc nhiên là Tần Lãng đến châm cứu cũng biết!

Hai người đi đến phòng bên cạnh, Tần Lãng bảo. bọn họ nằm trên giường, xắn quần cởi tất, châm kim vào lòng bàn chân và bắp chân.

Quá trình kéo dài chừng vài phút thì Tần Lãng thủ lại kim châm.


"Được rồi, hôm nay hai người có thể bắt đầu uống thuốc. Lặp lại đến khi hết chu kỳ bốn mươi lầm ngày."

"Còn nữa, lát nữa tôi sẽ viết một danh sách cho ông, trên đó một vài đồ trang trí nhỏ và hoa tươi. Ông mua về rồi đặt trong phòng. Những cái này là dựa theo nghiên cứu phong thủy." Tần Lãng nói.

'Vương Thế Duy nghe xong gật đầu cảm ơn, "Được! Tân đại sư, chúng tôi sẽ làm như lời cậu nói!"

“Tần đại sư, cậu sẵn lòng giúp đỡ. Vợ chồng tôi thực sự rất biết ơn cậu. Cậu cứ yên tâm, chỉ cần có thể mang thai một đứa trẻ, chúng tôi dù phải trả bao nhiêu cũng đều sẵn lòng! Bằng bất cứ thứ gì cậu muốn!

"Vợ chồng tôi cưới nhau hơn mười năm. Tôi đã làm việc chăm chỉ gần hết cuộc đời, giờ tôi không có suy nghĩ gì khác. Tôi chỉ muốn có một đứa con của riêng mình với vợ. Một gia đình hoàn chỉnh ở bên nhau."

Cho nên, ngay cả khi cậu yêu cầu tôi tiêu hết tiền tiết kiệm trong nhiều năm, tôi sẵn sàng làm như vậy!"

Tần Lãng nghe xong của ông ấy, cười nói: "Chuyện báo đáp để sau, đợi đến khi vợ chồng ông có con đã."

Vương Thế Duy nói: "Tần đại sư đã nói như vậy, vậy thì tôi sẽ không khách sáo. Vợ tôi có thể mang thai, xin cậu đừng khách sáo với chúng tôi. Bất kể cậu muốn bao nhiêu, miễn là tôi có đều sẽ báo đáp hết.”

Vương Thế Duy và Vạn Kiều Anh rời khỏi nhà họ Tần, cả hai đều rất hạnh phúc.

Tô Thi Hàm tiễn bọn họ đi, trên mặt mang theo nụ cười trở lại, nói: "Tuyệt quá, Tần Lãng! Anh thật giỏi, không ngờ anh thực sự có thể có thể giúp bon họ giải quyết vấn đề lớn này!”

Tần Lãng nhìn dáng vẻ của vợ, cười nói: "Người khác có thể mang thai, sao em lại vui vẻ như vậy?"

Tô Thi Hàm nhướng mày và nói: "Em mừng cho. họ. Em thấy bà Vương thích trẻ con lắm. Anh đã giúp họ giải quyết vấn đề lớn này, chính là làm được một việc tuyệt vời!"

"Bản thân em cũng là một người mẹ. Em biết bọn trẻ đáng yêu như thế nào. Trở thành một người mẹ, là điều tự hào biết bao. Em hy vọng bà Vương có thể trải qua cảm giác này!"

"Tần Lãng nói: "Thi Hàm nhà mình thật tốt bụng, ông trời nhất định sẽ nghe được nguyện vọng của em, hai vợ chồng họ sẽ sớm có một đứa con.”


Nghe đến đây, Tô Thi Hàm cười vui vẻ.

Đương nhiên cô sẽ không đặt hy vọng vào ông trời, cô chỉ biết rắng nếu Tần Lãng nói như vậy, có nghĩa là nó nhất định sẽ thành công,

Bởi vì Tần Lãng không bao giờ thất hứa!

- -

Vào ngày 17 tháng 12, ba em bé cuối cùng cũng được tám tháng.

Ngày 17 hàng tháng, Tô Thi Hàm và Tần Lãng càng chú ý. Tuy không phải sinh nhật nhưng cũng là một ngày vô cùng đặc biệt của các bé.

Trước ngày 17 hàng tháng, Tô Thi Hàm và Tần Lãng sẽ chuẩn bị những sự kiện đặc biệt cho các con.

Tháng trước trước là lần đầu tiên ăn thịt. Tháng trước là lễ khai trai chính thức. Tháng này Tô Thi Hàm và Tần Lãng dự định cùng nhau đưa các bé đến bể bơi dành cho phụ huynh và trẻ nhỏ.

Trước đây, Tần Lãng xây một cái bể bơi nhỏ ở dưới lầu, bọn nhỏ mỗi lần chơi đùa đều rất vui vẻ. Nhưng gần đây thời tiết càng ngày càng lạnh, căn phòng này không có hệ thống máy sưởi. Trong phòng vẫn có chút lạnh, cho dù là bật điều hòa, cũng không thể đảm bảo rằng nước bể bơi luôn nóng.


Vậy là mấy ngày nay bọn trẻ không đi bơi. Tần Lãng vốn định cùng Tô Thi Hàm đưa bọn nhỏ đi bơi, nhưng kế hoạch bị thay đổi. Vào đêm ngày 16, Tô Thị Hàm đã nhận được lời mời tham gia tiệc sinh nhật của Lã Hồng Liên.

Khi các bé được 8 tháng thì đúng dịp sinh nhật của cô bé Điềm Điềm. Nhà họ mới chuyển đến khu này, không quen nhiều người. Lần trước, sau khi Điềm Điềm và bọn trẻ chơi chung, cô bé rất thích ba đứa bé. Lần khác lại tình cờ gặp trong khu chung cư. Nên bữa tiệc sinh nhật này, Lã Hồng Liên mời gia đình Tần Lãng.

Vì thế kế hoạch đi bơi bị hoãn lại, Tân Lãng quyết định đưa ba đứa và Tô Thi Hàm đi dự tiệc sinh nhật của Điềm Điềm. Mấy ngày nữa bọn họ sẽ đến Tam Á, lo gì không có cơ hội bơi?

Sáng ngày 17, khi ba đứa nhỏ còn đang ngủ, Tô Thi Hàm cũng đã dậy từ sớm. Tân Lãng ăn sáng trở về thì phát hiện cửa phòng làm việc mở, Tô Thi Hàm đang đứng bên trong nhìn xung quanh.

“Thi Hàm, em đang làm gì vậy?" Tần Lãng từ phía sau đi tới, ôm eo vợ hỏi.

Tô Thi Hàm ngẩng đầu lên với nụ cười rạng rỡ trên môi, nói: "Em đang chọn một món quà cho Điềm Điềm!"

"Chọn quà ở đây sao? Xuống lầu tìm không phải sẽ thích hợp hơn sao? Đồ mà vợ chồng Vương Thế Duy mang đến mấy ngày trước con mình không dùng. Ví dụ như chiếc ô tô đồ chơi thích hợp hơn cho trẻ hai tuổi. Tặng cho Điềm Điềm được chứ? "Tần Lãng nói.

Tô Thi Hàm lắc đầu nói: "Món quà đó được, nhưng dù sao cũng phải mua bằng tiền, không có ý nghĩa bằng tự mình làm ra và mang tặng nha."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận