“Được rồi, vậy nghe theo sự sắp xếp của anh” Tô Thi Hàm cười nói.
"Vậy em thích hộp trang sức như thế nào, có ý tưởng gì không? Hộp trang sức này là cho chính em sử dụng, anh có thể dựa vào ý thích của em mà chế tác ra nha." Tân Lãng nói.
Tô Thi Hàm suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu nói: "Em không có ý kiến gì, nhưng em tin vào trình độ và óc thẩm mỹ của anh. Bức bình phong mà anh khắc lần trước rất hoàn mỹ. Em tin rằng chiếc hộp trang sức này sẽ là một tác phẩm khiến em vô cùng hài lòng.”
Tần Lãng cười nói: "Nếu em đã tin tưởng anh như vậy, đương nhiên anh sẽ không phụ lòng tin tưởng của em. Vậy anh sẽ cố gắng tạo ra một hộp trang sức độc nhất vô nhị cho em.”
"Đến lúc đó, người thân và bạn bè khi đến nhà mình chơi đều sẽ hâm mộ em”
"Được ạ”
"Có điều, hộp trang sức không căn làm gấp. Qua sang năm, còn hơn chín tháng nữa mới chuyển sang nhà mới. Chúng ta năm sau lại làm được không, công việc trong năm còn tương đối nhiều. Mà hiện tại chúng ta đang bận rộn ôn tập cho kỳ thí cuối kỳ, anh còn phải chuẩn bị hàng hóa cho Tam Tần Trai nữa. Sau khi kỳ. thi kết thúc, chúng ta còn lên kế hoạch cho việc về quê, vì vậy anh nên giải quyết hết những việc này trước khi hết năm mới được. "Tô Thi Hàm nói. Truyện Bách Hợp
“Được.” Tân Lãng gật đầu nói
Nói về kỳ thi cuối kỳ, Tô Thi Hàm hỏi: "Em còn chưa hỏi anh đó. Anh đã làm xong bài em đưa cho anh chưa? Anh đã chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ này như thế nào? Mấy ngày nay, em lo học bài của mình, không có thời gian để nhìn chằm chằm anh”
Tân Lãng có chút bất lực nói: "Cô Tô à, em cứ yên tâm đi, ngay cả khi em không nhìn chằm chằm anh, anh cũng học hành chăm chỉ. Hơn nữa anh có lợi thế hơn em, trường của anh có thi giữa ki. Thi giữa kỳ lần trước em đã ôn tập cho anh một lần rồi, lần này anh chỉ căn ôn lại một lăn nữa, học thêm phần tiếp theo, so với em thì nhẹ nhàng hơn nhiều, nhất định không có vấn đề gì.
"Ngược lại là em đó. Học kỳ này em có rất nhiều việc cần làm. Tuy rằng em không nghỉ các môn học ở trường. Nhưng em bình thường quá bận, chỉ có vàingày để ôn tập, em chuẩn bị thế nào rồi?"
"Hơn nữa, em là người có hình ảnh học bá trong người rồi. Nếu em không giành được hạng nhất, thì có thể đến lúc đó hình ảnh của em sẽ bị sụp đổ đó nha”
Tô Thi Hàm tự tin cười nói: "Em đã ôn tập gần như xong tất cả rồi. Mặc dù em không biết người khác ôn tập như thế nào, nhưng em vẫn tin tưởng vào bản thân mình!"
"Đối thủ của em từ trước đến nay không phải là những bạn học khác, mà là chính bản thân em thôi”
Nghe thấy cách nói chuyện tự tin của cô, Tân Lãng nhất thời có chút hứng thú, vì thế bèn nói: " Nếu hai người chúng ta đều tự tin là sẽ đạt hạng nhất, vậy chúng ta đánh cược thử xem?"
"Nếu bất kỳ ai trong hai ta không đạt được hạng nhất trong kỳ thi này, thì tính là người thua cuộc được không?"
"Đánh cược sao? Có thể nha, em hoàn toàn tự tin em nhất định sẽ không thua” Tô Thi Hàm có chút hả hê nói
Về phương diện khác, cô có thể không bằng Tân Lãng nhưng về phương diện học tập, cô cảm thấy hình ảnh sinh viên giỏi nhiều năm của mình sẽ không dễ dàng sụp đổ như vậy nha.
"Nếu đã là đánh cược, thì chúng ta phải có phần thưởng cho người thẳng cuộc, như vậy mới có vẻ thú vị hơn"
“Được nhai Vậy anh nghĩ ra chúng ta nên đánh cược cái gì?" Tân Lãng không quá coi trọng thành tích. Có thể giành hạng nhất trong kỳ thi hay không cũng không ảnh hưởng nhiều đến hẳn. Nhưng cùng với vợ chơi một trò chơi nhỏ như vậy, hắn cũng cảm thấy rất hứng thú.
Tô Thi Hàm nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ một chút rồi nói: "Có rồi!
“Như vậy đi, chúng ta ở tuổi này rồi, không nhận được bao lì xì trong dịp Tết mà chúng ta còn phải tặng bao lì xì cho người lớn và các con nửa."
Vậy thì hãy đặt cược bao lì xì đi. Nếu ai thua, thì phải đưa lại bao lì xì cho người thắng lúc sau tết, dạng này thì người thua coi như không còn bao lì xì trong dịp tết này luôn”
Tân Lãng cảm thấy phương thức đặt cược này thật là quá dễ dàng, nhưng là do vợ nói ra nên rất đáng yêu.
"Được rồi, vậy thì anh phải cố gắng giành được.
hạng nhất mới được. Nếu không, anh sẽ trở thành người duy nhất trong gia đình không được nhận bao lì xì. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi, anh cảm thấy rất đáng thương rồi”
Tô Thi Hàm nói: "Hắc hắc, anh biết là tốt rồi, vậy em chờ đợi sự biểu hiện của anh trong kỳ thi cuối kỳ lần này. Khi nào có kết quả, chúng ta hãy đến so cao thấp!"
“Nếu như cả hai chúng ta đều hạng nhất thì làm thế nào?” Tân Lãng hỏi
Cũng như học kỳ trước, cả hai đều đạt hạng nhất, hai người đều đạt học bổng quốc gia năm thứ hai
Tô Thi Hàm nói: "Nếu cả hai chúng ta đều đứng hạng nhất thì coi như hòa. Chúng ta sẽ tặng nhau bao lì xì, để năm mới vừa có bao xi, vừa có thể nhận được học bổng quốc gia trong học kỳ tới. Tám ngàn tệ, đây thật sự là một bao lì xì siêu lớn đó nha”
Cả hai đặt ra xong các quy tắc đánh cược, kỳ thi cuối kỳ rốt cuộc cũng đã đến.
Lần này, thời gian thi của hai trường gần như trùng khớp, Tân Lãng và Tô Thi Hàm từng người đi đến trường của mình để thi.
Trong kỳ thi cuối kỳ có thể nhìn thấy rất nhiều bạn cùng lớp, thường thì luôn có một số học sinh trốn tiết, nhưng không có ai vắng mặt trong kỳ thi.
Ba người bạn cùng phòng của Tân Lãng gần đây đã tạm gác lại việc bán đầu gội đầu, tập trung chuẩn bị cho kỳ thi cuối kì.
Có người thi trượt kỳ thi giữa học kỳ trước, Dương Bân cũng trượt một môn. Cho nên vừa phải ôn thi cuối kỳ, vừa phải thi lại kỳ thi giữa kỳ cho hoàn thành.
Lần này, không ai trong số họ muốn thi trượt môn, bởi vì thí lại rất phiền phức. Không chỉ bảng điểm bị xấu đi, mà trong kỳ nghỉ đông còn phải ở lại ôn bài trong trường nữa.