Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

“Đúng vậy! Đi xem cửa hàng mới nào!"

Tân Lãng quay đầu lại nói với dì Vương: "Dì Vương! Mấy đứa nhỏ buổi sáng thức dậy sớm, hẳn là bây giờ có chút buồn ngủ rồi. Dì dẫn bọn chúng ra phòng nghỉ phía sau cho uống sữa một chút nhé. Nếu bọn nhỏ uống sữa xong rồi ngủ, cứ để bọn chúng ngủ ở phòng nghỉ một lúc”

Hắn thật sự không nỡ để bọn nhỏ cảm thấy mệt.

Sau khi đưa bọn nhỏ vào phòng nghị, lúc này Tăn Lãng cùng Tô Thi Hàm mới đưa 6 người bạn cùng. phòng cùng với Lâm Tiêu ở trong cửa hàng bắt đầu tham quan.

“Vừa bước vào cửa mình lập tức muốn nói, phong cách trong cửa hàng của các cậu đúng là không tệ, màu sắc trông rất cổ xưa. Vừa đẩy cửa đi vào, cái chuông gió ở cửa lập tức vang lên, giống như là đem. người ta kéo tới một cái thế giới hoàn toàn mới. Dường như được ôn lại những năm tháng tốt đẹp ngày xưa” Lâm Tiêu quan sát xung quanh, vừa cười vừa nói.

Lưu Hi hướng mắt về chuông gió ở cửa ra vào, nói: “Cái chuông gió này đúng là rất đặc biệt, giống như là tác phẩm được làm thủ công, phải không?”

Tân Lãng gật đầu nói: "Ừm! Trong cửa hàng ngoại. trừ một số đồ cổ, những thứ khác đều là tác phẩm thủ công, chuông gió là tác phẩm tôi tự mình điêu khắc.”

“Điêu khắc thật dễ nhìn nha, đúng là rất đặc biệt.” Lưu Hi nói.

Thưởng thức xong chuông gió, mọi người tiếp tục ở trong cửa hàng bắt đầu tham quan.


Dạo qua một vòng, phía sau là phòng làm việc, bọn họ cũng tham quan một chút. Bởi vì mấy đứa nhỏ. ở trong phòng làm việc ngủ, cho nên bọn họ không có ở lại bên trong quá lâu. Nhanh chóng trở về khu trưng. bày, cũng chính là đại sảnh Tam Tân Trai

Đi tham quan xong, đám bạn cùng phòng 2 bên. đều bị choáng váng, Lâm Tiêu cũng thỉnh thoảng phát ra thanh âm ngạc nhiên.

Lương Tiểu Khiết vừa cười vừa nói: “Thật là đẹp! Thi Hàm, cửa hàng này của các cậu, thật sự rất có cảm xúc. Mình cảm thấy đi một vòng ở đây, tâm trí trở nên rất yên tĩnh. Cảm giác giống như, ngồi cỗ máy thời gian đi tới một cái thế giới hoàn toàn mới”

“Bạn bè của chị dâu đều là người làm về văn hoá, các cô ấy đánh giá như vậy thật sự quá tốt rồi! Trang

trí em không nói nữa, bởi vì phong cách này rất phù hợp với cái tên Tam Tần Trai. Em cảm thấy quan trọng nhất ở nơi này chính là các mặt hàng mỹ nghệ, Anh Lãng, tay nghề của anh thực sự đúng là quá tuyệt vời!” Chu Kỳ giơ ngón tay cái lên nói.

Dương Bân cùng Tôn Húc cũng đứng ở phía trước kệ hàng, nghiên cứu cây sáo điêu khắc bằng gỗ rất đẹp kia

"Anh Lãng, thật không dám tin, đây đều là anh tự điêu khắc sao? Trông chúng rất tỉnh xảo. Nếu em là khách hàng, có lẽ hôm nay phải đem túi tiền tiêu sạch. Cây sáo này, còn có ở bên kia 12 con giáp, 12 cung hoàng đạo đều thiết kế siêu đẹp, tôi không biết nên chọn cái nào mới tốt nữa!”

"Chỉ có con nít mới lựa chọn, người trưởng thành đương nhiên đều lấy hết! Anh Lãng, em cảm thấy những tác phẩm này sẽ rất được các sinh viên ưa thích. Cái này so với các vật trang trí được sản xuất. hàng loạt của các cửa hàng bên ngoài, trông tỉnh sảo. hơn rất nhiều!” Chu Kỳ cười nói.

Tân Lãng cười nói: “Chớ vội khen ngợi như vậy, hôm nay là ngày cuối cùng trước khai trương. Đưa các cậu tới tham quan chính là muốn nhờ các cậu xem giúp, còn chỗ nào căn chỉnh sửa nữa hay không. Công việc chuẩn bị cửa hàng Tam Tăn Trai đều do mình cùng Thi Hàm vội vàng chuẩn bị, dù sao mắt nhìn của 2 người cùng tư duy cũng có hạn. Khách hàng thì chín người mười ý, chỉ sợ nhu cầu cũng nhiều hơn, cho nên muốn nghe đề nghị của mọi người để tham khảo”


Bảy người khách nghe xong, một lần nữa ở trong. tiệm bắt đầu đánh giá lại một cách tỉ mi.

Lâm Tiêu trước tiên nói: “Mình cảm thấy trong. cửa hàng này đã không còn gì có thể bắt bẻ, nhưng. mà mình có hiểu biết một chút về lĩnh vực phong thủy. Mình cảm thấy, con Tỳ Hưu dùng gỗ lim điêu khắc tại cửa ra vào, cùng con mèo cầu tài ở quầy thu ngân nên đổi vị trí thì tốt hơn”

“Hai con này mặc dù đều là con vật cầu tài. Tuy nhiên, Tỳ Hưu là tượng trưng cho thu thập tiền tài, nên đặt ở vị trí gần tiền tài trong cửa hàng, cũng chính là vị trí thu ngân, còn mèo cầu tài đón khách thì sẽ tốt hơn”

Tô Thi Hàm nhìn một chút, gật đầu nói: “Tiêu Tiêu nói không sai”

Tân Lãng lập tức đem 2 con linh vật đổi vị trí cho nhau.

“Lâm Tiêu Tiêu, cô còn hiểu phong thuỷ sao?" Tần Lãng hỏi

Lâm Tiêu lắc đầu: “Hiểu một chút da lông mà thôi, cũng là hiểu được những cái này, cái khác cũng ha ha”

Tất cả mọi người đều bị chọc cười.


Sáu người bạn cùng phòng cũng rối rít đưa ra đề nghị

Mấy cô gáo thì cẩn thận, ưa thích quan sát các. chỉ tiết trang trí. Cho nên, Lương Tiểu Khiết nói: “Thi Hàm! Minh cảm thấy trong cửa hàng tường triển lãm ở kia có một chút khoảng trống, mặc dù tủ ở phía trên và ở dưới bày biện nhìn trông rất ổn. Nhưng mà ở giữa có một khoảng trống, nhìn có chút không hợp lý. Có thể đưa vào một cái lốp xe cũ, làm cho tăng thêm cảm giác cổ xưa. Sau đó trồng thực vật lên cho nó rũ xuống dưới, trông cũng không tệ đâu”

Những người khác cũng bắt đầu mở máy hát, đưa ra những ý kiến của mình

“Nói thế nào đây! Mình cảm thấy không gian khu nghỉ ngơi lớn như vậy, chỉ trưng bày hai bộ cái bàn ghế có chút quá trống trải. Có thể mua thêm một cái tivi cũ trang trí thêm vào” Lâm Tĩnh nói.

Chu Kỳ nói: “Nếu như nói để trang trí thì khu vực đặt tivi cũ, chắng bằng thêm một quầy bar. Lúc đó có thể chuẩn bị thêm một chút trà và đồ uống, lúc nghỉ ngơi còn có thể uống trà uống cà phê”

Lâm Tĩnh được gợi ý như thế, lập tức nói: "Đúng nha! Ý kiến này hay, về sau khi cửa hàng có được lưu lượng khách lớn. Còn có thể làm một cái quầy trà, nước trà cũng có thể thu phí như vậy thì có thể tăng thêm thu nhập!”

Lưu Hi một mực không nói lời nào, nhưng mà lại nghiêm túc nghe, cô nói bổ sung: “Đã có quầy trà, vậy thì cũng nên chuẩn bị một số sách báo, tạp chí nói về điều khảc. Mình thấy khu nghỉ ngơi trên kệ trống không, vừa vặn có thể để sách. Trong không gian đồ thủ công mỹ nghệ thế này, uống chút trà xem sách về điêu khắc. Như vậy thì khách hàng mới có thể cảm. nhận tốt hơn về nghệ thuật, và nhu cầu mua sắm sẽ tăng lên”

“Mình cảm thấy...”

Mọi người đều tiếp thu tất cả ý kiến, rất nhanh. đưa ra nhiều ý tưởng mới, Tần Lãng ghỉ nhớ từng cái đề nghị cảm thấy hay.

Thời gian buổi sáng trôi qua rất nhanh, Tần Lãng nhìn thời gian một chút, đã mười một giờ.


“Hôm nay mọi người đã khổ cực qua đây tham quan và cho ý kiến, buổi trưa tôi mời mọi người củng đi ăn cơm” Tần Lãng nói

Dương Bân khoát tay một cái nói: “Anh Lãng, chúng em là tự mình muốn tham quan, anh đừng có khách sáo như vậy."

“Không phải khách sáo, lúc trước mấy đứa nhóc. mới sinh. Khi đó, tất cả mọi người đều tặng bao lì xì, nhưng cũng không có tìm được cơ hội chính thức mời mọi người ăn cơm, lần này vừa vặn mọi người đều đã. có mặt”

“Nếu là vì bọn nhóc mở tiệc chiêu đãi, vậy chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh!" Lâm Tiêu thoải mái nói

Tô Thi Hàm mỉm cười nhìn cô một cái, mọi người có mặt ở đây đều là ln đầu tiên gặp mặt, tất cả đều có chút ngại ngùng. Nhưng khi Lâm Tiêu nói một câu thoải mái như vậy, mọi người cũng không còn băn khoăn nữa.

"Anh Lãng, chị dâu! Vậy chúng ta ở gần đây ăn đi, cạnh trường học cũng có nhiều quán ăn ngon giá cả phải chăng. Chị dâu, chị và các bạn nữ thảo luận xem nên ăn ở đâu? Các bạn nữ nhất định sẽ biết đồ ăn ở đâu ngon hơn nam sinh bọn em” Dương Bân khách sáo nói.

Tô Thi Hàm ngẩng đầu ôn nhu nhìn Tân Lãng, nói: “Anh Lãng của các cậu đã đặt bàn xong ở nhà hàng rồi”

Tân Lãng gọi ba chiếc xe, 10 người cộng thêm ba đứa nhỏ, cùng đi đến khách sạn khách sạn Hỉ Lai Đăng.

Đứng ở cửa nhà hàng lộng lẫy này, Dương Bân không khỏi sở lỗ mũi một cái.

Hắn kéo Tân Lãng sang một bên nói: “Anh Lãng, chỗ này lớn như vậy ăn một bữa cơm sẽ không rẻ, hay là chúng ta chuyển sang nơi khác ăn đi. Anh bây. phải nuôi cả nhà còn chuẩn bị mở cửa hàng, chỗ cần phải dùng tiền nhiều lắm!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận