Bữa sáng trước khi Liễu Nhất Nhất tới các giáo viên đã ăn rồi, cho nên hiện tại cô chỉ làm quen một chút công việc của phòng bếp, sau đó chuẩn bị cơm trưa của ngày hôm nay là được.
Mười giờ hơn, trong phòng bếp bắt đầu làm cơm trưa.
Biết được mỗi bữa cơm ở nhà trẻ đều có canh, Liễu Nhất Nhất hầm canh bí đao xương sườn trước.
“Động tác của cô thật lưu loát, chúng tôi đều bắt tay vào không được.
”Nhìn thấy cô thành thạo đem xương sườn cùng bí đao cắt thành khối bắt đầu hầm canh, chị Lý cười trêu ghẹo.
“Bữa sáng tôi không giúp đỡ gì, giữa trưa khẳng định muốn thể hiện cần mẫn một chút.
” Liễu Nhất Nhất thuận miệng trả lời.
Canh sườn bí đao hầm xong, cơm cũng hấp, Lưu Nhất Nhất bắt đầu nấu những món ăn khác.
Bữa cơm ở nhà trẻ An Tâm rất ngon, bữa nào cũng ba món một canh.
Buổi trưa hôm nay, ngoại trừ canh sườn heo bí đao, còn có rau cải xào, cánh gà kho, nông gia một nồi hương.
Canh sườn heo bí đao và rau cải xào là món từ trước của phòng bếp, cánh gà kho chính là món mà lần trước bọn chị Lý nhớ mãi không thôi, nên cô đặc biệt chuẩn bị.
Đến nỗi nông gia một nồi hương, là do Liễu Nhất Nhất đã nhìn thấy ớt, trứng và thịt trong bếp nghĩ đúng lúc có thể làm món này.
"Thật là thơm!"Giáo viên lớp mầm hai ra khỏi lớp, đang định lên lầu lên văn phòng nói chuyện với hiệu trưởng, lại bị một mùi hương quyến rũ ngăn bước chân.
"Không biết hôm nay phòng bếp nấu món gì ngon, sao có thể thơm như vậy! " Cô ấy đứng đó một lúc rồi xoay người đi lên lầu, lúc này mang tâm trạng chờ đợi bữa trưa.
Cửa sổ của lớp mầm một đối diện với phòng bếp bên kia, không cần ra khỏi phòng học cũng có thể ngửi thấy mùi thơm thức ăn theo gió thổi tới.
"Mùi thơm quá, ngửi xong là đói bụng.
" Cô giáo Vương nói xong cầm điện thoại lên nhìn, phát hiện mới mười một giờ, còn chưa đến giờ ăn cơm, không khỏi có một chút thất vọng.
"Mùi hương này, vừa ngửi liền biết là cánh gà kho do dì của Húc Húc làm.
"Cô giáo Lữ nghĩ tới lần trước được ăn cánh gà kho, bụng bắt đầu réo lên.
Húc Húc đang chơi đồ chơi nghe thấy cô nhắc tới dì, theo bản năng đứng dậy đi về phía cửa.
“Này!” Cô giáo Lữ vội vàng kéo cậu bé lại: “Húc Húc ngoan, con chơi một lát đi, chờ dì con nấu cơm xong thì có thể đi tìm cô ấy.
”“Khi nào thì dì nấu xong?” Đây là lần đầu tiên cậu bé tách ra khỏi dì mình như vậy, đồ chơi trong lớp dù có vui cỡ nào cũng không thể tiếp tục nghịch.
Thành thật mà nói, nếu không phải trước khi đến đây Liễu Nhất Nhất liên tục dặn dò trước cậu bé phải nghe lời cô giáo ở nhà trẻ, cậu bé đã sớm ngồi không yên đi tìm cô.
"Con có ngửi thấy mùi thơm không? Dì của con đang nấu cơm rồi, sẽ rất nhanh thôi.
" Cô giáo Lữ dỗ dành thêm vài câu, lúc này cậu bé mới ngồi trở lại ghế.
Cô giáo Vương đợi cô ấy dỗ cậu bé xong, không nhịn được mở miệng: “Dì của Húc Húc nhìn còn trẻ như vậy, thật không ngờ tay nghề nấu nướng của cô ấy lại giỏi như vậy, cảm thấy món ăn chú Triệu làm trước đây không ngon như vậy.
".