Khi bữa trưa kết thúc, các giáo viên bước ra khỏi sảnh bếp, mọi người đều hơi căng thẳng.
"Tôi vốn cho rằng tay nghề của chú Triệu là tốt lắm rồi, không nghĩ tới đầu bếp mới tới làm đồ ăn so với chú ấy còn ngon hơn!""Đúng là ngon thật, nhất là món cánh gà kho tàu, thơm đến nỗi tôi suýt cắn vào lưỡi.
""Món cô ấy nấu nhìn cũng rất đẹp mắt, nhìn rất muốn ăn.
""Đầu bếp mới có phải là người Quảng Đông không? Cô ấy nấu canh ngon, tôi ăn mấy bát cũng không đủ.
""Ngon thật, hơn nữa nguyên liệu nấu ăn trong canh cũng ngon.
""Không biết buổi tối ăn cái gì! "Vừa mới ăn xong bữa trưa, các giáo viên đã bắt đầu chờ mong bữa tối.
Sau khi các cô rời đi, mấy người chị Lý trong phòng bếp cũng vừa thu dọn đồ đạc vừa nói chuyện phiếm.
"Xem ra trước kia chúng ta làm không đủ ngon, cô xem hôm nay các giáo viên giống như mấy đứa nhóc, thiếu chút nữa không gắp kịp.
""Đúng vậy, trước đây mỗi lần muốn bọn họ giúp đỡ giải quyết chút đồ thừa, bọn họ luôn đẩy tôi đẩy cô, không ai muốn ăn thêm một miếng, hôm nay lại chủ động lấy thêm.
""Ha ha, làm như vậy là tốt nhất, giống như mấy người cô giáo Chu trước đây, không phải ăn cơm mà là ăn thức ăn cho mèo, nhìn thấy bọn họ sẽ cảm thấy lo lắng, người là sắt cơm là thép, không ăn no thì làm gì có sức làm! "Dì Ngô nhìn chậu rau sạch sẽ cùng thùng canh, ước gì các cô mỗi ngày đều có thể ăn như vậy.
"Cũng là Tiểu Liễu nấu cơm ăn ngon, ngày đó hiệu trưởng dẫn cô ấy tới thử đồ ăn tôi còn tưởng hiệu trưởng đang nói đùa, không nghĩ tới cô ấy nhìn còn trẻ, tay nghề thật sự là không có gì để nói.
"Chị Lý dứt lời chồng chị ấy bỗng nhiên phản ứng lại: "Chờ một chút, có phải hiệu trưởng còn chưa tới ăn cơm không?""Chờ anh nhớ tới thì hiệu trưởng đã chết đói rồi.
"Chị Lý nói xong bổ sung," Vừa rồi em mang cơm cho hiệu trưởng rồi.
"Hiệu trưởng nếu không đến ăn cơm sẽ nói trước, nếu bà ấy không nói thì nhà bếp sẽ để đồ ăn cho bà ấy.
Vừa rồi, chị Lý thấy các giáo viên lấy đồ ăn quá tích cực, cảm thấy nếu không để ra thì hiệu trưởng có thể sẽ không có cơm ăn nên vội vàng lấy ra một phần trước.
Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, khi bọn họ đang nhắc tới hiệu trưởng thì bà ấy gọi điện thoại tới.
Nhà trẻ đến văn phòng làm việc, xuống đến mỗi lớp và nhà bếp, bảo vệ đều có điện thoại nội bộ, có chuyện gì cũng tiện thông báo.
Hiệu trưởng bận rộn, gọi điện thoại xong phát hiện đã sắp qua thời gian ăn cơm, hỏi một tiếng phòng bếp còn có cơm ăn hay không.
Chị Lý sau khi trả lời cũng nhịn không được khen Liễu Nhất Nhất, nói buổi trưa cô làm đồ ăn được các thầy cô yêu thích cỡ nào.
.